NH đứng trước cửa với bộ đồ thể thao màu xanh và mỉm cười với Kei. Điều đó làm anh thật sự rất ngạc nhiên.
Trong đầu Kei giờ đây xuất hiện rất nhiều câu hỏi vì người đang đứng trước mặt Kei là thần tượng của anh.
Kei không biết đây là nhà của ca sĩ NH càng không nghĩ 1 ngày có thể nhìn thần tượng của mình ở khoảng cách gần như vậy và Kei cũng không nghĩ ca sĩ NH phía sau sân khấu lại bình dị đến thế.Khẽ nhoẻn miệng cười và chào NH, Kei cảm thấy bối rối không biết phải làm gì thì Min từ đâu xuất hiện
Vỗ vai Kei Min lên tiếng trêu chọc “ Hey, tui biết bạn thần tượng chị tui nhưng làm gì mà ngạc nhiên dữ vậy.” Câu nói vu vơ của Min càng làm Kei bối rối hơn.
Nhìn vẻ mặt đó của Kei Min không thể nào nhịn cười được.NH đứng đó chỉ biết cười với tính cách trẻ con của em gái mình.Không hiểu sao Hằng lại cảm thấy tội nghiệp cho cậu bạn kia khi làm bạn với cô em tinh quái của cô. Nếu không ngăn lại chắc cậu ấu sẽ chạy mất thôi thế nên để can thiệp NH giả như ko biết và hỏi Min “ Ai vậy Min?”
Nghe câu hỏi của chị mình Min cố gắng nhịn cười và trả lời: À Đây là Minh Sơn hay còn gọi là Kei. Người mà em nói với chị định giới thiệu cho chú đó chị. Hôm nay em định dẫn Kei qua công ty chú cho bạn ấy nộp hồ sơ đó chị. Chị nhìn thử xem bạn này có tố chát làm ca sĩ không chị?
Câu hỏi bất ngờ từ Min làm NH hơi bối rối.Có ai ngây thơ như vậy không chứ? Làm sao phỏng đoán con người có tố chất làm ca sĩ hay không chỉ qua vẻ bên ngoài. NH không biết làm sao chỉ mỉm cười và nói:
-Nếu như em có tài năng hãy tự tin vào bản thân mình. Dám thể hiện mình trên san khấu trước khán giả thì e mới có thể là 1 ca sĩ chuyên nghiệp được. Mà thôi 2 đứa tranh thủ đi đi cho kịp.Nói rồi NH mỉm cười và bước vào nhà để chuẩn bị cho ngày làm việc mới của cô
Kei và Min cũng bắt đầu đi đến công ty VM&M.
Trên đường đi thấy Kei có vẻ căng thẳng nên Min bèn chọc cho Kei cười. “ Nè ông cười đi cái mặt vậy xấu quá làm sao mà đậu được. Tui nói ông yên tâm đi ông sẽ làm được mà…”
Đường Sài Gòn vào giờ này không đông xe cộ lắm, bầu trời trong xanh, nắng vàng ươm nhẹ trên đường, không khí trong lành khá mát mẻ nên phần nào cũng làm cho Kei cảm thấy dễ chịu hơn đôi chút
.Kei nói với Min : Thật ra ba mẹ của tui không muốn tui theo con đường nghệ thuật vì thấy nó bấp bênh quá. Việc tui đi chụp ảnh cũng đủ làm ba mẹ buồn rồi giờ còn đi hát nữa, ba mẹ mà biết chắc không nhìn mặt tui luôn quá. Nói rồi kei lại buồn với chính suy nghĩ của mình
Min dường như hiểu được tâm sự của Kei nên cũng không còn trêu chọc Kei nữa mà thay vào đó là sự cảm thông nhiều hơn.
Min cảm thấy mình quá may mắn khi luôn được ba mẹ và chị 2 ủng hộ ở phía sau.
Tự nhiên thấy bối rối và không biết phải nói gì vào lúc này để an ủi Kei nên Min im lặng. Cả 2 chìm vào suy nghĩ của riêng mình.
Thời gian chậm chạp trôi qua, cuối cùng họ cũng đã đến trước của công ty VM&M. Khẽ đặt tay lên vai Kei tỏ ý động viên, Min nhanh chóng đẩy Kei bước vào cửa. Họ lại bàn tiếp tân,
Min cười với chị tiếp tân và nói: Chị ơi cho em gặp GĐ được không?
Cô tiếp tân nhìn lên và không mấy ngạc nhiên với Min vì từ khi công ty hợp tác với ca sĩ NH thì Min cũng hay xuất hiện ở công ty.
Chị tiếp tân mỉm cười: em đến sao không gọi trước cho chú. Chú vừa ra sân bay đi công tác nước ngoài rồi chắc tuần sau mới về đấy.
Nghe đến đây gương mặt Min chợt buồn. Min thầm trách mình sao đảng trí quá không chịu gọi trươc hẹn với chú.
Kei đứng kế bên cũng căng thẳng không kém vì ngay bước đầu tiên đã không thuận lợi rồi. Đang định cất bước đi thì chị tiếp tân lại hỏi: Mà e đến đây chi vậy? Còn anh bạn này là ai ?
Min không giấu cũng nói thật: Đây là bạn em. Em nghe nói công ty mình đang cần cast ca sĩ cho nhóm nhạc nên định đến đay cast thử
Chị tiép tân liền cười: Trời tuyển ca sĩ nam chứ có phải ca sĩ nữ đâu mà em đòi cast
Min liền đáp thì em có nói là em cast đâu. Bạn em cast mà. Em chỉ dẫn bạn em tới đây để cast thôi.Mà chị có biết khi nào mới cast không chị
Chị tiếp tân thật thà đáp: Chị nghe nói là hôm nay là ngày cast thứ 2 đó em. Hôm qua cũng có mấy người tới cast thử rồi.
Kei nghe thấy vậy liền hỏi thêm: Vậy chị thấy cast có khó không vậy chị?
Chị tiếp tân tiếp tục trả lời: Cái này chị cũng không biết nữa em ơi, nhưng chị nghe nói là mời nhạc sĩ Hoàng Tùng về để tuyển chọn đó.
Nghe tới đây thì Kei cảm thấy có chút mất tự tin. Bởi không ai không biết nhạc sĩ Hoàng Tùng là thầy dạy thanh nhạc khó có tiếng từ Bắc tới Nam.
Đang suy nghĩ thì chị tiếp tân lại tiếp lời: Min nè nếu e tới casting thì không cần phải gặp GĐ đâu. Em cứ đi thẳng lên phòng thanh nhạc trên lầu 2 nộp hồ sơ rồi vào cast thôi.