Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cố Chức quyết định trở thành người thật tốt nhìn chằm chằm nàng thơ của cô, nữ thần linh cảm của cô, "Nguồn giá trị cảm ơn" duy nhất trước mắt cô với ánh mắt sáng ngời có thần trong nhà vệ sinh.

"Chị Lăng Sương, chị thật sự cảm thấy tốt ạ?"

Cao Lăng Sương không chút do dự trả lời: "Đương nhiên, đây là MV bản phòng tập tốt nhất chị từng thấy."

"Vậy, chị cảm thấy có thể thắng Trần Mi không?"

Nghe thấy Trần Mi, sắc mặt Cao Lăng Sương nhìn Cố Chức có chút cổ quái, miệng đóng mở mấy lần, muốn nói gì đó, cuối cùng vẫn là không nói. Có điều, sự chán ghét trong mắt ngược lại rõ ràng.

"Có thể thắng." Cao Lăng Sương mím môi, cô ấy ngứa mắt Trần Mi rất lâu rồi, hai ba mươi năm trước đã bắt đầu rồi.

Hơn nữa, lần này còn là ở trước mặt đứa trẻ này.

Cô ấy nhất định phải thắng, vì bạn tốt ngày xưa, vì đứa trẻ này, tranh đấu một phen.

Cố Chức có chút kinh ngạc.

Không ngờ ý chí chiến đấu của Cao Lăng Sương lại vươn cao như vậy.

Xem ra là mình đánh giá thấp rồi.

Cốt truyện trong sách lấy Cố La La làm chủ, về phần Trần Mi tham gia "Mị tỷ" chỉ được đề cập ngắn gọn, chủ yếu là vì để trải đường cho Cố La La gia nhập giới giải trí, tạo đà cho Cố La La thông qua Trần Mi, có điều vẫn là đôi câu vài lời nhắc đến Trần Mi trong "Mị tỷ".

Trần Mi một đường quá quan trảm tướng (*) ở "Mị tỷ", hút được vô số fan, mà những fans này sau khi Cố La La debut, thuận lý thành chương trở thành nhóm fan mẹ đầu tiên của Cố La La.

(*) 过关斩将 - quá quan trảm tướng: Vượt qua khó khăn để tiến lên; vào vòng trong

Cho nên, Cao Lăng Sương trong nguyên tác chắc hẳn là không thể thắng được Trần Mi.

Nhưng bây giờ, có sự thay đổi của cô, đây đã không phải là nguyên tác nữa.

Cố Chức ánh mắt sáng rực: "Nếu đã như vậy, chúng ta, có cần thắng nghiêng trời lệch đất hay không?"

Ngữ khí của cô, như thể đã ngấm trùng độc, dụ hoặc Cao Lăng Sương.

Trái tim của Cao Lăng Sương, không nhịn được lay động.

* * *

Cố Chức và Cao Lăng Sương ra khỏi buồng vệ sinh đã là chuyện của 10 phút sau.

Cao Lăng Sương vừa rửa tay, vừa cảm khái: "Chẳng trách tối qua em có thể mệt thành như vậy."

Không màng hình tượng nằm trên sàn nhà, đứa trẻ này chỉ cần dùng một chiếc di động, là quay bao nhiêu lần chứ.

Hơn nữa, một đêm đã cắt nối biên tập xong, bao nhiêu cảnh quay như vậy, đứa trẻ này đã thức bao lâu, quầng thâm mắt đều sắp sánh được với gấu trúc rồi.

Cố Chức trong lòng chứa tâm sự, kích động nói: "Cũng tạm cũng tạm hahaha."

Tối nay cô dự định tiếp tục phấn đấu.

"Được rồi, dù sao tôi mặc kệ cô dùng cách gì, đều phải mượn được cho tôi!"

Cửa WC nữ đột nhiên bị đẩy ra, thanh âm chợt im bặt.

Trần Mi ấn nút dừng cuộc gọi, liếc nhìn hai người, nghênh ngang đi vào.

Cố Chức từ khi nghe thấy tiếng đã đội mũ đeo khẩu trang lên rồi.

Cao Lăng Sương thấy thế, không nói chuyện nữa, chuẩn bị yên lặng rửa xong tay rồi đi ra ngoài.

Nhưng ý nghĩ của Trần Mi hiển nhiên đi ngược lại với Cao Lăng Sương.

Trần Mi chặn đường ra ngoài của Cao Lăng Sương, kiêu căng ngạo mạn nói, lỗ mũi hếch lên trời: "Cao Lăng Sương, cô chắc chắn thua rồi."

Cố Chức: Vãi chưởng, cũng quá kiêu ngạo rồi đó?

Đây chính là sự tự tin của người làm ba mẹ nhân vật chính?

Nhưng nhân vật chính thì làm sao, cô sẽ dùng thực lực và dương mưu, cùng với Cao Lăng Sương, đánh bạnh Trần Mi.

Khóe miệng che giấu dưới khẩu trang của Cố Chức hơi cong lên.

Cô có lòng tin.

Cao Lăng Sương thậm chí không thèm ngước mặt nhướng mày, "Quan tâm tốt bản thân cô trước đi."

Phản ứng của Cao Lăng Sương tương đối bình thường, xem chừng hiển nhiên đã không phải là lần đầu tiên gặp phải chuyện như này.

Cố Chức còn chưa muốn Trần Mi nhận ra, nên cũng không lên tiếng.

Cô cũng tin tưởng, Cao Lăng Sương có thể ứng đối.

Nếu như không ứng đối được, cô ngược lại phải hoài nghi ánh mắt của mình có phải có vấn đề hay không.

Trần Mi cắn răng.

"Tính tình của cô vừa thối vừa cứng y như hòn đá, nhiều năm như vậy, vẫn không hề thay đổi.."

Cao Lăng Sương mạnh mẽ cắt ngang câu chuyện của Trần Mi: "Đừng nhắc đến chuyện trước kia, cô không xứng!"

Hàng mày liễu của Trần Mi dựng ngược, tức sùi bọt mép, lập tức muốn phản bác.

Nhưng ánh mắt vừa chạm đến Cao Lăng Sương, lông tơ toàn thân bà ta đều dựng đứng lên.

Đôi mắt kia của Cao Lăng Sương, y như đã ngâm băng, lạnh lẽo mà cường thế.

Quá khiếp người rồi.

Cổ họng của Trần Mi y như bị bóp chặt, không dám phát ra bất cứ âm thanh nào.

Cao Lăng Sương hung hăng cảnh cáo người đàn bà vô sỉ này một chút, sau đó vừa quay đầu, lại như chưa từng xảy ra chuyện gì, thấp giọng nói với Cố Chức: "Chúng ta đi."

Cố Chức gật đầu.

Bây giờ cô đã biết rõ rằng giữa Trần Mi và Cao Lăng Sương chắc hẳn từng có lục đục.

Có điều những việc này để trong lòng là được, cô sẽ không ngu ngốc đến mức hỏi ra.

Dù sao thù đã sớm kết rồi, thêm một cái thiếu một cái cũng không có khác biệt.

Nhưng không thể không nói, mẹ nào con nấy, biểu cảm và ngữ khí của Cố La La lúc gây sự ở trung tâm thương mại gần như y xì đúc với biểu cảm và ngữ khí kiếm chuyện ở WC vừa rồi của Trần Mi.

Haizz, chỉ số IQ của nhân vật chính quyển sách này, xem ra cũng chỉ như vậy thôi.

Cô đã không còn hy vọng nhóm nhân vật chính có sự thông minh nữa.

Nhất quyết gây sự, nhất quyết kiếm chuyện, như thể bị mất não, Cố Chức nhức đầu, đúng là nhàn rỗi đến phát hoảng.

Vẫn là cô thông minh hơn xíu.

Cao Lăng Sương chờ một lúc, không nghe thấy Cố Chức hỏi cô ấy, trong lòng lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm.

Trần Mi..

Cô ấy rũ mắt, mím môi.

Cô ấy thực sự không muốn việc năm đó làm bẩn tai đứa bé Cố Chức.

Trong WC.

Trần Mi nhụt chí đá một cước vào thùng rác.

Ầm một tiếng, thùng rác inox phát ra tiếng vang lớn.

"Xít.. f*ch.." Trần Mi giơ chân lên, chịu đựng sự đau đớn truyền đến từ đầu ngón chân.

Bà ta thở hổn hển, chống lên bồn rửa tay, giận sôi gan.

Trong gương phản chiếu ra dáng vẻ khuôn mặt tràn đầy giận dữ của người phụ nữ, gân xanh trên cổ nổi lên, đuôi lông mày cũng mang theo vẻ dữ tợn, hoàn toàn bất đồng với dáng vẻ tươi cười trước ống kính.

"Ngay cả thùng rác cũng khinh thường tao.." Trần Mi càng nghĩ càng tức giận hơn.

"Cốc cốc.." Khe hở cửa WC, một nữ sinh nơm nớp lo sợ nói, "Cô Trần, buổi ghi hình sắp bắt đầu rồi ạ."

"Giục mãit," Trần Mi tức giận mắng, "không có mắt à, tôi đang đi vệ sinh!"

Nữ sinh "rầm" một cái đóng cửa lại.

* * *

Cố Chức tìm được chỗ thành viên tổ nhỏ của mình, lặng lẽ ngồi xuống.

Mỗi ngày "Mị tỷ" đều sẽ dành ra một đến hai tiếng để livestream 28 chị gái ở cùng nhau.

Nội dung hôm nay là rút thăm, ngày mai đã phải biểu diễn chính thức công diễn hai rồi, cái này ai trước ai sau, đều là được xem trọng, nói chung, mọi người đều muốn đứng sau, áp trục (*) mà.

(*) Áp trục (压轴)xuất phát từ hí kịch, nghĩa là tiết mục đếm ngược thứ 2 từ cuối lên, là tiết mục chủ chốt nhất, tiết mục cuối cùng là tiết mục "tiễn khách mời" được gọi là Đại trục (大轴)

Cố Chức nhìn thấy một mình Cao Lăng Sương ngồi ở góc, trên mặt không hề quẫn bách chút nào, ngược lại rất tự tại bình tĩnh.

Cao Lăng Sương rất cảnh giác, lập tức phát giác được ánh mắt của cô, còn gật gật đầu với cô.

Cố Chức dùng tay ra hiệu OK.

Phụ nữ, ngầu lòi.

Cao Lăng Sương mặc dù không nhìn rõ biểu cảm của Cố Chức, nhưng nghĩ cũng biết, đứa trẻ này nhất định là lo lắng cho mình rồi, đứa trẻ này vừa lương thiện lại ngoan ngoãn, vừa xinh đẹp lại ưu tú, ấy, còn thích quấn lấy mình.

Cố Chức có vẻ như không hề biết mình, nhưng cho dù là như vậy, từ trong 28 chị gái, vẫn đi đến bên cạnh mình, đây là duyên phận đó.

Ánh mắt của Cao Lăng Sương nhìn về phía Cố Chức càng thêm hiền hòa.

Trong các chị gái, có chị gái đeo một sợi dây chuyền ngọc trai siêu lớn nghi hoặc theo ánh mắt của Cao Lăng Sương nhìn sang, kết quả, chỉ là một thực tập sinh đeo khẩu trang đội mũ vô cùng kín mít?

Cố Chức nghênh đón ánh mắt quan sát của chị gái phú bà.

Nhìn thấy màu sắc rực rỡ của sợi dây chuyền ngọc trai, nước miếng của cô đều sắp chảy xuống rồi.

Chị ơi, đói đói, cơm cơm.

Vẫn là sự xuất hiện của Trần Mi đã cướp đoạt sự chú ý của Cố Chức.

Cố Chức không thể không thừa nhận, Trần Mi chỉnh đốn biểu cảm rất tốt, cười hì hì, khóe mắt dường như có móc câu, trông có vẻ càng gợi cảm hơn trong mắt mọi người.

Lại nhìn Cao Lăng Sương đoan trang, Cố Chức sờ sờ cằm, phải làm cho Cao Lăng Sương có được một loại vẻ đẹp gợi cảm.

Vẻ đẹp gợi cảm của Cao Lăng Sương, dĩ nhiên phải khác với vẻ đẹp gợi cảm của Trần Mi, vẻ đẹp của mỗi người phụ nữ đều là độc nhất vô nhị.

Trong loa vang lên tiếng hướng dẫn quá trình của tổng đạo diễn Cung Linh.

"Tiếp theo, chúng ta tiến hành bốc thăm thứ tự biểu diễn công khai.."

Cố Chức nhàn nhã xem truyền hình trực tiếp tại chỗ, so với màn hình, một tá ánh đèn sáng rực, cộng với thị lực của cô, quả thực xem được tường tận hơn so với từ màn hình.

Ví dụ như Trần Mi xuyên qua muôn núi ngàn sông lén nhìn về phía Cao Lăng Sương, nếu như chụp ảnh màn hình, còn tưởng là Trần Mi đặc biệt chú ý đến Cao Lăng Sương, có thể thêm filter và hiệu ứng đầu to, còn có thể thu được mấy fan CP chị gái.

Nhưng Cố Chức nhìn rất rõ ràng, đôi mắt của Trần Mi đều đang bốc hỏa, khóe miệng run rẩy đều đang bốc khói.

PK của Trần Mi và Cao Lăng Sương chắc chắn là nhóm biểu diễn cuối cùng.

Khi đến lượt hai người họ bốc thăm, chỉ còn lại hai con số 9 và 10, 10 là tiết mục cuối cùng của toàn bộ buổi biểu diễn.

[Phù hộ chị Mi của tôi rút được 10, ending nổ tung sân khấu]

[Phiền chết rồi, thật muốn chị Mi mau chóng thoát khỏi keo dán nào đó, bú fame miễn phí thoải mái không? ]

[Kìa, ai đấy]

[Trợn trắng mắt, còn có thể là ai, xấu hay làm trò, cả ngày đen mặt, như thể ai nợ ả mấy trăm vạn vậy]

Fan của Cao Lăng Sương bình thường đều là tự vui một mình, không có bất kỳ kỹ năng gì của giới fan, nhưng đối tượng tuy rằng không chỉ tên nói họ, nhưng đều móc mỉa cưỡi lên đầu rồi, bọn họ dĩ nhiên bất bình.

[Tích chút đức đi]

[Như kiểu ai hiếm lạ í]

[Ăn nó xà lơ, đổi trắng thay đen, tự mình đa tình]

Fan của Trần Mi khinh thường fan Cao Lăng Sương, hai nhà rất nhau xé nhau.

[Còn dám đứng chung khung hình với chị Mi bọn tao, quả thực cười chết]

[Người họ Cao nào đó loại loại loại]

[Muốn loại cũng là loại mấy người, hiện trường lật xe ở buổi công diễn một, người không có thực lực chính là người họ Trần nào đó, được chứ? ]

[Lần trước chị Mi cũng đã nói là thiết bị có vấn đề! Đừng tìm được một chỗ sai liền tùy tiện phát điên, chụp mũ lăng nhăng, bật lại bật lại]

[Ấy, người qua đường vô tình chen vào một câu, live của Trần Mi quả thực rất đẹp nha]

[Fan của các chị gái khác nói một câu công bằng, Trần Mi có chút kéo chân ở khoản hát nhảy nha]

[Anti trá hình lăn ra khỏi live được không? Bọn tao cứ thích chị Mi như vậy đấy]

[Ghen tị bọn tao thì cứ việc nói thẳng, cho dù đỏ mắt thế nào chăng nữa cũng không phải là của bọn mày]

Fan của Trần Mi điên cuồng và có sức chiến đấu khôn ngoan, vốn dĩ fan của Cao Lăng Sương đang xem livestream không nhiều, cũng chỉ có mấy người qua đường lên tiếng, fan của những chị gái khác biết phong cách của fan Trần Mi, không muốn vướng vào kẻ điên, tạm tránh đầu ngọn gió.

Rất nhanh làn đạn đã bị spam bởi bình luận hung hãn của fan Trần Mi, dường như bọn họ cao quý đến mức toàn bộ giới giải trí trong nước đều không sánh bằng.

Mà hai người ở trung tâm đề tài, lúc này đang đứng giữa sân khấu, tiến hành bốc thăm.

"Hay là tôi bốc trước nhé!" Trần Mi trông có vẻ là thương lượng, nhưng thực ra đã đứng trước thùng bốc thăm, hết sức đúng lý hợp tình.

Cao Lăng Sương không phải quả hồng mềm mặc cho người ta nắm bóp, ánh mắt lạnh lùng trong vắt nhìn sang, không nói lời nào.

"Tôi.. tôi tới tung gạch nhử ngọc." Dáng vẻ kiêu căng vốn dĩ mười phần của Trần Mi đã biến thành ba phần, bị Cao Lăng Sương không nói lời nào trừng cho như vậy, sợ rồi.

Cố Chức xem đến mức trực tiếp vui tươi hớn hở.

Thật sự, chiêu không cần nhiều, hữu hiệu là được. Cao Lăng Sương quả thực là đã đánh trúng ba tấc của Trần Mi, cũng không biết vì sao Trần Mi lại mơ hồ sợ hãi Cao Lăng Sương.

Không khí trường quay có chút ngưng trệ.

Đột nhiên, có thanh âm chất phác thẳng thắn nói: "Lời hay đều bị cô nói hết rồi."

Cố Chức nghe tiếng nhìn sang, không chỉ là cô, tất cả người ở trường quay đều bị giọng nói lười biếng này thu hút.

Chu Bảo Chi tiện tay chỉnh lại sợi dây chuyền ngọc trai của mình một chút, mí mắt cũng lười nhấc lên, chỉ ngắm bộ móng tay mới làm hai ngày trước: "Chỉ còn lại hai người, tung gạch cái gì, nhử ngọc cái gì? Một củ cà rốt và một cái lỗ mà thôi."

Trần Mi nhíu mày.

Chu Bảo Chi này là có ý gì? Sao đột nhiên lại nhảy ra giúp Cao Lăng Sương.

Bà ta biết Chu Bảo Chi bối cảnh thâm sâu, nịnh bợ thậm chí còn chưa kịp, chắc chắn sẽ không đắc tội đối phương.

Đáng tiếc là, bất luận áp tới thế nào, bọn họ đều chỉ là ngoài mặt không có trở ngại, ngay cả thông tin liên lạc cũng chỉ có thể thêm được tài khoản công việc, tuy nhiên bà ta biết có mấy chị gái đã thêm được tài khoản cá nhân của Chu Bảo Chi.

Hiện tại, bà ta còn phải tiếp tục lời nói của mình, lại không dám cãi cố, chỉ có thể tìm cớ.

"Xem Bảo Chi nói kìa," Trong lòng Trần Mi căm giận, nhưng ngoài mặt còn phải hất mặt tươi cười, "Tôi bốc cũng được, Lăng Sương bốc cũng được, nhưng bất luận ai bốc trước, đều là 2 chọn 1, không có gì khác biệt."

"Vậy Cao Lăng Sương sẽ không còn lựa chọn nữa nha." Chu Bảo Chi nói.

Lại có chị gái mở miệng: "Trước kia không phải đều là chơi oẳn tù tì sao? Lần này sao lại không phải thế chứ?"

"Thì đó, tôi cảm thấy oẳn tù tì khá vui mà, Trần Mi cô không thử xem sao?"

Trần Mi nghiến răng nghiến lợi.

F*ck, một đám đều ra nói móc bà ta là chuyện gì vậy?

Cao Lăng Sương đã đi đến trước mặt Trần Mi rồi, vươn nắm tay ra, có ý gì không cần nói cũng biết.

Cô ấy không muốn nói chuyện với tiểu tam như Trần Mi, hơn nữa còn là tiểu tam phá hoại hôn nhân của bạn thân cũ của cô ấy.

Trần Mi nặn ra một nụ cười: "Không cần đâu nhỉ? Lãng phí thời gian như vậy, còn không bằng tôi trực tiếp bốc."

Nếu là trước kia, Cao Lăng Sương sẽ không để ý, cũng lười dây dưa với Trần Mi, nhưng bây giờ, khác rồi.

Cao Lăng Sương hơi hơi nghiêng đầu, thì có thể nhìn thấy đứa trẻ trong góc.

Đáy lòng cô ấy nổi lên một vùng mềm mại.

Đứa trẻ ngốc nghếch này nói với cô ấy, nhất định sẽ làm cho cô ấy trở lại đỉnh cao một lần nữa, thậm chí còn, sáng lập đỉnh cao khác.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK