Ngay vừa rồi nàng suýt chút nữa bị Quân Thiến Thiến phát hiện, cũng may nàng kịp thời thu liễm khí tức trên người, nhưng cũng làm cho tâm nàng không yên ổn, nơi này không phải thế kỷ 21, Quân Thiến Thiến thực lực tam giai, nàng không nên khinh thị.
"Xích --"
Một âm thanh rất nhỏ vang lên, một kiện quần lụa mỏng màu trắng như cánh ve bị vứt vào trong bụi hoa, đúng là y phục trên người Quân Thiến Thiến.
Quân Mặc Sơ nhìn xiêm y hai người tả tơi, tinh mâu híp lại, một đạo ám quang từ sâu trong đôi mắt xẹt quả, đôi môi màu mân côi (*hoa hồng*) gợi lên một độ cong.
Yêu đánh dã chiến vậy đi?
Yêu tùy chỗ phát tình vậy đi?
Còn hãm hại nàng cấu kết cùng người khác vậy đi?
P/s: hơ hơ, đọc thấy có chút sao sao ý
Mắt thấy Quân Thiến Thiến đã muốn thoát y gần hết chỉ còn lại một kiện cái yếm, Nam Cung Thần trên người thì một kiện y phục đều không có, Quân Mặc Sơ không tiếng động cười lạnh, trường tiên giắt bên hông bỗng dưng vung ra ---
Trường tiên phá không, xé kình phong mà đi, trường tiên sau cùng bắt lấy một kiện y phục trên mặt đất, sau đó liền thu lại.
Đột nhiên xuất hiện thanh âm làm cho Nam Cung Thần và Quân Thiến Thiến cả kinh, chỉ thấy cách đó không xa một đạo bóng dáng nổi bật trong bóng đêm không tiếng động hướng bọn họ đánh tới, vội quơ lấy y phục trong tay.
"A----!"
Quân Thiến Thiến theo bản năng thét một tiếng chói tai, hai tay vội che trước ngực, bảo vệ bộ vị trọng yếu trên người.
"Người nào?!" Cho dù nam nhân nào trong tình huống cấp bách mà bị phá ngang cũng sẽ phát hỏa, Nam Cung Thần quả thực đang trong cơn giận dữ, nhất thời hét to một tiếng.
Quân Mặc Sơ đưa lưng về phía ánh sáng, một nửa bóng dáng giấu ở trong bóng đêm, làm cho người ta không thể thấy rõ ràng diện mạo của nàng trong bóng đêm, Quân Thiến Thiến nhìn thấy đạo bóng dáng kia, cảm thấy rất quen thuộc, thật giống như......
Mà lúc này, Quân Mặc Sơ lại nâng tay, đưa y phục trong tay hướng hồ nước bên cạnh quăng đi, sau đó lấy một khối khăn tay, ở trong tay xoa xoa, giống như thứ nàng vừa vứt bỏ là một thứ gì đó giơ bẩn lắm, làm cho người ta phải phòng ngừa.
Nam Cung Thần hoàn toàn bị chọc giận, "Chết tiệt! Người tới! Cấp bổn vương đem thích khách này bắt lại!"
"Thần ca ca!" Quân Thiến Thiến kinh hãi thét lên một tiếng, vội vàng kéo Nam Cung Thần đang muốn xông lên, "Không được, không thể gọi người! Thần ca ca, chúng ta.....Chúng ta cái dạng này.....Sao có thể gặp người?"
Quân Thiến Thiến vừa nói như vậy, Nam Cung Thần mới phản ứng lại, giờ phút này hai người bọn họ căn bản đều lộ ra hết, loại tình huống này nếu như thật sự gọi người đến, kẻ mất mặt cũng không phải là thích khách kia.
Chẳng lẽ liền như vậy để cho thích khách kia trốn thoát?
Quân Mặc Sơ sao có thể để cho họ như ý? Bọn họ không nghĩ muốn người khác thấy, nàng ngược lại muốn làm cho tất cả mọi người thấy đôi cẩu nam nữ này!
Cánh môi màu mân côi hơi hơi câu lên, Quân Mặc Sơ bóng dáng chợt lóe, không tiếp tục trốn nữa, mà chạy thẳng hướng tiền viện!
"Người tới a! Bắt thích khách a! Thần vương điện hạ bị ám sát!"
Quân Mặc Sơ một bên chạy, một bên lớn tiếng kêu, nàng cố ý hạ giọng, sợ hãi kêu to.
Quân Thiến Thiến mặt mũi trắng bệch, bất quá cũng ngay tại một khác vừa rồi kia, nàng bỗng nhiên nghĩ tới vì cái gì bóng dáng kia lại quen thuộc, còn có thanh âm này, tuy rằng cố ý hạ giọng, nhưng nếu cẩn thận nghe, ngược lại có thể cảm thấy có chút quen thuộc, rõ ràng đó là Quân Mặc Sơ!
Quân Thiến Thiến sắc mặt đại biến, cư nhiên là Quân Mặc Sơ?! Nàng như thế nào mà có thể đến nơi này mà không có kẻ nào phát hiện?
Trong lúc nhất thời, thị vệ vương phủ bị an bài canh giữ ở hoa viên không ai dám ra vào, vừa nghe thấy tiếng gọi, lập tức sợ hãi vọt cái tiến vào.
"Mau! Bảo hộ Thần vương điện hạ!"
"Còn có Quân gia nhị tiểu thư, không thể xảy ra bất kỳ sơ xuất! Nhanh đi!"
Thời gian không tới một lát, hoa viên nháy mắt xuất hiện hơn hai mươi hộ vệ, liền ngay cả các công tử thế gia nguyên bản vốn đang tìm hoan mua vui cũng bị kinh động, vội vội vàng vàng chạy đến hoa viên.
Nhưng mà, lúc một đám người đuổi tới hiện trường, không có nhìn thấy thích khách, chỉ thấy Nam Cung Thần cả người trống trơn và Quân Thiến Thiến mặc duy nhất một kiện cái yếm, nhất thời tất cả đều khiếp sợ mở to mắt nhìn, ngây ngẩn cả người.