Mục lục
Thiên Kiêu Ngạo Thế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

Chương 90

Bốn đứa trẻ này tất cả đều xấp xỉ bảy tám tuổi, tư chất cao hơn những đứa trẻ khác, bây giờ đã cảm nhận được khí cảm, có thể “dẫn khí nhập thể”, chỉ cần từ từ rèn luyện thì có thể bước vào hàng ngũ tu giả chân chính.

Đối với bọn họ, Lâm Diệp cũng không giấu diếm, truyền thụ từng chút một sở học “Bão Nguyên Quyết” của mình cho bọn họ, cũng lấy ra một ít máu thịt của báo tuyết đốm và thằn lằn vảy Độc giác giúp bọn họ rèn luyện thể xác, bổ sung linh lực.

Như vậy cũng là vì phát triển và lo nghĩ cho thôn Phi Vân sau này.

Lâm Diệp hiểu rõ, nếu một ngày nọ diệt trừ tất cả Liên Như Phong bọn họ, thôn Phi Vân giống như mất đi tất cả hộ vệ.

Hơn nữa Lâm Diệp cũng không thể nào luôn ở thôn Phi Vân, dưới loại tình huống này, cấp bách cần có người để thay thế Liên Như Phong bọn họ, bảo vệ sự an nguy của cả thôn.

Bốn người Ứng Lưu Nhi chính là người kế tục được Lâm Diệp chọn trúng.

Trước khi đi, Lâm Diệp sẽ truyền thụ hết cho bọn họ một ít tu luyện tâm đắc đã thành thục của bản thân, về phần sau này phải dựa vào sự cố gắng của chính họ.

Lúc giám sát đám trẻ con luyện võ, Lâm Diệp cũng không nhàn rỗi, trong lòng bàn tay cầm một thanh đao gỗ màu xanh biếc, cũng không sử dụng linh lực, chỉ dựa vào sự ảo diệu sức mạnh đang ma luyện “bí quyết Lục Tự Đao” của cơ thể.

Bộp!

Một chiếc lá liễu thật nhỏ bay xuống, chỉ thấy lưỡi đao lóe lên, lá liễu đã bị cắt mất một đoạn.

Cái này vốn vô cùng tầm thường, đổi lại những tu giả khác dường như cũng có thể làm được, nhưng nếu nhìn kỹ lại có thể phát hiện lá liễu này được cắt ra trông cũng rất đặt biệt.

Vì một đao kia là dọc theo chiếc lá liễu uốn lượn thành một đường cong, cũng không phải đường thẳn.

Nói cách khác, một đao kia của Lạc Diệp không chỉ nhanh như chớp, còn vô cùng chuẩn xác dọc theo chiếc lá liễu mà chém xuống một phát.

Lá liễu nhỏ bé, lưỡi đao như điện, nhưng chỉ vận dụng sức mạnh khớp nối của cô tay thì có thể làm tới bước này, nếu bị một vài hạng người tu vi cao siêu trong thấy, chỉ sợ cũng sẽ tán thưởng không tiếc.

Đây cũng là “nhập vi”.

Võ đạo cũng có phân chia cảnh giới, phân thành bốn cấp “sơ khuy”, “nhập vi”, “tinh chuẩn”, “viên mãn”.

Như hành quân quyền, vừa mới bắt đầu tu luyện có thể từng chút một thi triển ra chiêu thức của nó, cho dù là cấo độ “sơ khuy”.

Cái gọi là quen tay hay việc, có thể bắt đầu lĩnh hội chỗ tinh túy trong chiêu thức thì có thể gọi là cấp độ “nhập vi”.

Mà trên cơ sở này có thể phát huy ra được sự ảo diệu trong chiêu thức tinh túy thì có thể gọi là cấp độ “tinh chuẩn”.

Về phần “viên mãn” chính là hiểu rõ toàn bộ sự huyền bí của hành quân quyền, phát huy ra được toàn bộ uy lực của nó.

Đến cảnh giới này, một chiêu một thức như nước chảy mây trôi, linh dương móc sừng, đủ có thể hạ bút thành văn, phát huy ra sức chiếc đấu cũng là vô cùng lợi hại.

Đây cũng là bốn cảnh giới lớn công pháp chiến đấu bình thường đều có được.

Bây giờ Lâm Diệp đã rèn luyện “hành quân quyền” đến cấp độ “tinh chuẩn”, chỉ thiếu chút nữa có thể đủ để đạt đến tình trạng viên mãn.

Chuyện này cũng rất bình thường, quyền pháp này dù sao cũng là quyền pháp cơ sở, yêu cầu với người tu luyện cũng không cao, chẳng qua quyền pháp đơn giản nữa, muốn mang nó đạt tới tình trạng “viên mãn” cũng không phải dễ dàng như vậy.

Chuyện này cần một loại hiểu biết.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK