Âm phong ngưng tụ ra một bóng hình.
Chính là ngàn năm thụ tinh.
Hắn quanh thân hắc khí vờn quanh.
Khuôn mặt dữ tợn đáng sợ.
Làn da nhăn nheo đầy nếp nhăn.
Trên đỉnh đầu của hắn đung đưa vài sợi xúc tu rễ cây.
Từ xa, trông chúng như mấy con mãng xà đang nhe nanh hăm dọa.
-Tiểu Thiện! Đã lâu rồi chưa thấy ngươi mang nam nhân nào trở về.
Ta sốt ruột tiến tới xem ra sao.
Không ngờ, ngươi dám bán đứng cả ta! Ngàn năm thụ tinh nói chuyện thanh âm lúc nam lúc nữ, bén nhọn âm trầm, nghe lấy liền để người lông tơ dựng đứng thẳng, thập phần kinh khủng.
-Lão Lão! Ta sai rồi.
Van xin ngài tha cho mọi người ở nơi đây.
Nhiếp Tiểu Thiện quỳ xuống hoảng sợ khẩn cầu.
Yến Xích Hà cười lớn:
-Yêu quái to gan! Trước mặt ta còn dám ra oai sao? Nhìn ngươi, chắc mới tiến vào hắc cảnh chưa lâu.
Hôm nay ta sẽ thế thiên hành đạo sát diệt mi!
Ở thế giới này, có một thế lực hắc ám siêu nhiên luôn lấy nhân loại và các chủng tộc khác làm thức ăn.
Đó chính là "quỷ dị."
"quỷ dị" được chia làm ba loại từ yếu đến mạnh lần lượt là: bạch, hắc và huyết.
Ngàn năm thụ tinh chính là hắc nhưng vừa tiến giai không lâu.
Còn về phần Nhiếp Tiểu Thiện chỉ là một yêu nữ liệt vào hàng bạch quỷ loại yếu nhất mà thôi.
Lão Lão cười the the nghe như tiếng chuông bén nhọn xuyên vào trái tim mọi người.
Ninh Thải Thần chỉ là phàm nhân thư sinh.
Hắn không chịu được ộc máu mồm lăn ra hôn mê.
Nhiếp Tiểu Thiện vội vàng tiến tới đỡ thư sinh miệng khóc lớn:
-Công tử! Chàng làm sao vậy?
Yến Xích Hà trông vậy.
Lão hai mắt long lên sòng sọc:
-Giỏi! Nhà ngươi giỏi lắm.
Trước mắt ta mà dám ra tay đả thương người.
Xem chiêu.
Vừa dứt lời, Thanh kiếm vẫn đeo sau lưng của đạo sĩ bỗng bay ra khỏi vỏ.
Nó uốn lượn quanh thân của họ Yến một vòng rồi bất ngờ lao nhanh về phía Lão Lão.
Nơi xa, Nhiếp Phong âm thầm cảm thán:
-Ngự kiếm phi hành! Quả nhiên không hổ là người tu tiên.
Thủ đoạn cao minh tài tình.
Kiếm quang nhanh như thiểm điện, một luồng hàn quang chiếu sáng lên bốn phía.
Lão Lão mặt thất sắc.
Hắn vung rễ cây trên đầu quấn vào nhau tạo thành một một chiếc lưới khổng lồ tiếp đón phi kiếm.
-Xoẹt!
Phi kiếm của Yến đạo sĩ xuyên thủng tấm chắn rễ cây.
Nó quanh thân nóng chảy hỏa vụ lao vun vút về ngực Lão Lão.
Thụ tinh vội vàng vung ống tay áo của mình.
Dưới mặt đất bỗng trồi lên hàng trăm rễ cây đen nhánh.
Chúng thi nhau quấn chặt lấy phi kiếm.
Cuối cùng tốc độ của kiếm cũng bị chậm lại.
Dần dần thanh phi kiếm cũng bị đám rễ cây đen sì cầm chặt.
Dưới mặt đất lúc nhúc một đống lớn xúc tu bị chặt đứt.
Chúng vẫn còn ngo ngoe ngọ nguậy như những con rắn.
Lúc này, tại gốc cây hòe lớn.
Du Hương đã đào lên một bộ hài cốt của Nhiếp tiểu thư.
Nàng vội vàng triệu hồi Bạch hổ đang tu luyện từ trong hệ thống ra.
Từ khi tiến đi núi Võ Đang với Nhiếp tướng quân.
Bạch hổ được nàng ra lệnh tiến vào bế quan tại linh cốc không gian trong hệ thống.
Nơi đây, linh khí nồng đậm.
Thế là chú ta vui sướng lao vào khổ tu không màng thế sự.
Nay đang yên lại bị gọi ra.
Bạch hổ vội nhăn mặt càu nhàu:
-Có chuyện gì thế? Ta đang bế quan sắp đột phá đến nơi.
-Hừ! Ngươi ngủ như lợn ở trong đó chứ bế quan tu hành cái gì? Đừng tưởng ta không biết.
Có nhiệm vụ cho ngươi đây.
Mau đem bộ xương này chạy ra một nơi chùa miếu nào đó.
Vị trí cách chốn đây càng xa càng tốt.
Sau đó, an táng ổn thỏa.
Du Hương nghiêm mặt nói.
-Chỉ có vậy thôi sao? Bạch hổ ngạc nhiên hỏi.
-Thế ngươi còn muốn làm cái gì nữa? Hay là cho ngươi ra đánh nhau với Lão Lão ngàn năm thụ yêu ở chùa Lan Nhược nhé.
Du Hương cười vô cùng quyến rũ.
Bạch hổ nghe đến đấy vội giãy nảy:
-Đừng đừng! Ta đi làm ngay đây.
Lão thụ tinh sống hơn ngàn năm.
Cảnh giới như vậy chắc cũng đã đến độ quỷ dị hắc quỷ rồi.
-Hừ! Nhát như thỏ đế.
Mau đi làm việc đi.
Du Hương quát lớn.
-Tuân lệnh chủ nhân.
Ta đi đây! Bạch hổ ngậm bộ thi cốt vào miệng phi như bay.
Du Hương nhìn theo một lúc.
Nàng thi triển khinh công "Loa Toàn Cửu Ảnh" trong Cửu Âm Chân Kinh quay lại chùa Lan Nhược.
Du bổ khoái từ xa đã thấy kiếm quang sáng bừng một góc.
Nàng đoán cuộc chiến ở đấy chắc đang diễn ra đến hồi gay cấn.
-Không biết tay đạo sĩ Yến Xích Hà có đấu được Lão Lão thụ yêu không nhỉ? Du Hương nghĩ thầm trong đầu.
Ngàn Năm Thụ Yêu đã khống chế được phi kiếm của họ yến bèn cười lớn:
-Ha ha ha! Hôm nay, để ta nếm thử tinh huyết của người tu tiên xem thế nào!
Từ dưới đất mọc lên hàng ngàn rễ cây đen nhánh, sắc bén như những mũi giáo nhọn.
Chúng lao vun vút về phía họ Yến.
Danh Sách Chương: