Bạch Gia nằm trong khu biệt thự nổi tiếng của thành Bắc, một biệt thự đơn lập rộng 1.500 mét vuông, cao năm tầng, giá trị thị trường hơn 200 vạn.Lúc Trình Dật lái xe chở Tống Thanh Y trở về, trong nhà hiện tại không có ai ngoài những người bảo mẫu dọn dẹp.Trình Dật mau chóng dẫn cô về phòng mình, tinh thần Tống Thanh Y lúc này còn chưa thực sự hồi phục.
Phòng Trình Dật cũng lớn như căn nhà cô đã mua.
Tống Thanh Y đứng ở cửa, chậm chạp không dám tiến vào.
Trình Dật cười nhìn cô "Ngốc rồi?"
Tống Thanh Y: "... Quả thật có một chút."
"Ở nơi này, tôi chỉ thấy trên TV."
Trình Dật cười cười "Trước đây cũng có những nhà làm phim truyền hình đến đây mượn cảnh." Anh kéo tay Tống Thanh Y đi đến bên cửa sổ, chỉ về phía đông "Đây,nơi này quay hơn ba bốn bộ phim truyền hình."
Tống Thanh Y: "..."
Cho nên, Trình Dật là phú nhị đại?
"Fuerdai -thế hệ siêu giàu thứ hai".
Là cô hẹp hòi, phải không?
Tống Thanh Y ở trong phòng chờ Trình Dật đi tắm. Ngay sau khi anh rời đi, Tống Thanh Y mới tỉ mỉ đánh giá không gian ở nơi này, toàn bộ căn phòng có thể nói là to tương đương với một căn nhà bình thường vừa có phòng ngủ,phòng sách,phòng đặt quần áo, nhà vệ sinh, thậm chí là phòng tập thể thao, cái gì cần có đều có.
Tống Thanh Y đứng ngẩn ngơ nhìn mọi thứ,sau đó đột nhiên nhìn thấy một con chó đen lớn mở cửa đi vào, nhìn thấy Tống Thanh Y liền bước qua.Vẻ ngoài của nó vô cùng hung dữ,so với cục bông ở nhà có thể nói là lớn gấp ba lần,trông nó vô cùng đáng sợ.Tống Thanh Y gần như sắp khóc run rẩy lui sát vào vách tường đi vài bước, "cạch" một tiếng kêu phát ra từ phía sau lưng cô.Bức tường chậm rãi di chuyển, lúc sau lộ ra mật thất nhỏ đen lòm bên trong.
Tống Thanh Y tuy rằng vô cùng kinh ngạc nhưng nhìn con chó vẫn tiến về phía cô, sợ hãi bao quanh không biết chân đã đá phải nơi nào, "Bộp" bỗng nhiên một đống đồ từ trên cao rơi xuống đầu cô, giấy bay lả tả rơi xuống đất, không ngừng nện trên đầu.Có chút đau, nhưng có thể chịu đựng được,gần một phút, giấy mới rơi xuống hết đầy mặt đất.
Tống Thanh Y nhìn mọi thứ bảo nói giấy cũng không quá đúng,bởi vì tất cả các tập giấy đều được ghim lại với nhau, 300 trang có, hơn 10 trang có, trên 100 trang cũng có luôn.
Cô cúi đầu cầm lấy tập giấy mỏng rơi bên chân mình,chỉ có 3 trang, bắt đầu mở ra trang đầu tiên,trên đó dùng bút đen viết ba chữ —— Tống Thanh Y, kế tiếp là chuyển sang trang thứ hai, phía trên là một bài viết ngắn Tống Thanh Y đã tự mình viết và đăng trên weibo vào năm 2016, khoảng một ngàn từ,được sao chép gọn gàng và ghi đầy đủ ngày tháng bên dưới.
Vào trang thứ ba cuối cùng Tống Thanh Y nhìn thấy bên trong chỉ có đúng 3 câu:
Làm thế nào tôi có thể chạm vào bạn?
Yêu là nghĩ muốn chạm vào chứ đừng buông tay!
Không chiếm được nên trước giờ đều tự mình tự phụ?
Toàn bộ đều là chữ viết tay của Trình Dật, không biết là đang đánh giá weibo cô đăng hay là viết ra suy nghĩ của bản thân.
Tống Thanh Y liếc nhìn con chó đen ban nãy đang rúc vào bên giường Trình Dật, còn lộ ra vẻ điềm đạm đáng yêu nhìn cô.
Tống thanh Y lúc này mới an tâm quỳ xuống nhìn vào những tờ giấy rơi xuống xung quanh ban nãy.Hầu như bên trong này,tất cả đều là kịch bản của cô được viết tay bởi Trình Dật.
Trong sấp kịch bản to cô nhìn thấy bốn từ « Người tình bảo vệ ».Trang bìa là một bức tranh vẽ tay,Tống Thanh Y mở trang tiêu đề,chỉ có một câu được viết bên trong: Nếu em muốn bảo vệ tình yêu thì tôi muốn bảo vệ em.
Trang bìa kế tiếp của « ánh chiều tà » cũng là một bức tranh vẽ tay, trang tiêu đề cũng có một câu như vậy: Em không phải là ánh chiều tà mà là mặt trời không bao giờ đặt trong trái tim tôi.
Sau đó, tiếp tục nhìn thấy « Lý Tưởng Của Ta Quốc », tiêu đề bên trong viết rằng: Ở trong bóng đêm nhìn thấy ánh mặt trời, kể từ đó cuộc sống của tôi dần có hy vọng.
Thậm chí đến « Cấm Chỉ Dự Mưu » tiêu đề bên trong cũng được viết: Yêu là sẽ không buông tay. Em là người trêu chọc tôi trước, đừng nghĩ muốn rời đi.
Cuối cùng là « từng », có lẽ bởi vì vừa quay xong, còn chưa kịp vẽ trang bìa,bên trong tiêu đề viết: Đã từng là của người khác nhưng sau này em là của tôi và chính tôi sau này cũng là của chính em cho đến hiện tại bây giờ.
Nước mắt cô liên tục trải dài trên má, sau lại sợ chúng rơi vào kịch bản,nhanh chóng vụn về lấy tay che đi đôi mắt đang nhòe của mình.
Trình Dật sau khi đổi quần áo đi ra chính là nhìn thấy bộ dáng Tống Thanh Y thế này, nhìn vào những thứ đang rơi trên mặt đất, quả nhiên tìm được Tuế Tuế ở bên giường.
Đi qua đưa chân nhẹ nhàng đá cho nó một phát, Tuế Tuế ủy khuất ba ba nức nở một tiếng, nhìn anh một cách đáng thương, Trình Dật ngồi chồm hổm xuống vỗ vỗ đầu nó "Chỉ biết bắt nạt người khác,mau lăn đi xin lỗi."
Tuế Tuế đương nhiên lựa chọn giả chết.
Trình Dật đi đến trước mặt Tống Thanh Y, đưa tay lau nước mắt cho cô.
Hai mắt cô đẫm lệ mông lung nhìn anh, gập ghềnh nói: "Anh làm mấy thứ này... Đều... Cũng là vì em sao?"
Trình Dật "Ừm" một tiếng.
Tống Thanh Y lại hỏi: " Những câu trên trang tiêu đề... tất cả đều là viết cho em sao?"
Trình Dật không trả lời,đi qua nhận điện thoại Bạch Kiếm.
"Alo?" Trình Dật lười biếng hỏi "Có chuyện gì thế?"
"Hôm nay,em mang em dâu về nhà?" Bạch Kiếm hỏi.
Trình Dật liếc nhìn Tống Thanh Y còn đang khóc, đáp: "Vâng."
"Vậy buổi tối đừng đi." Bạch Kiếm nói: "Mẹ nói ở lại cùng nhau ăn bữa cơm, Điềm Điềm cũng trở về."
"Được." Trình Dật đồng ý, Bạch Kiếm bên kia đang muốn treo điện thoại, không ngờ lại nghe tiếng Trình Dật bên này hỏi: "Anh, hiện tại công ty có còn thiếu người phát ngôn không??"
Bạch Kiếm nghi hoặc: "Làm sao?"
Trình Dật bên này nhẹ nhàng nói: "Em không muốn làm việc chăm chỉ nữa. Xin hãy cho em nguồn tài nguyên."
Bạch Kiếm im lặng vài giây "Đã hiểu."
Sau khi cúp điện thoại, Trình Dật bắt đầu bối rối chờ khoảng 3 phút.
@ Trình Dật chính thức trở thành người phát ngôn trọn đời cho các sản phẩm của Tập đoàn trang sức Tuế Hòa.
Sau khi xem tin tức bên trên Trình Dật nhanh chóng chuyển tiếp nó trên Weibo cá nhân mình.
Ngay khi thông báo này được đưa ra, cư dân mạng lập tức oanh tạc trên Weibo
[Tập đoàn trang sức Tuế Hòa? Giá trị thị trường hơn 100 tỷ có phải không? ]
[ Tống Thanh Y nhìn như vậy mà rất có tiền nha, có thể đầu tư cho Trình Dật làm phát ngôn trọn đời ở Tập đoàn trang sức Tuế Hòa? ]
[Loại chứng thực phát ngôn xa xỉ đẳng cấp thế giới này, Chị Tống kiêu ngạo! Trình Dật vô cùng tuyệt vời!]
[ Không có gì đáng nói,thưa ông chủ. ]
[... ]
Tập đoàn trang sức Tuế Hòa được thành lập bởi cha Trình Khuyết và cha Bạch cùng nhau sáng lập, trải qua 30 năm, ở trong nghề danh tiếng cực kì cao, là một sản phẩm xa xỉ đẳng cấp thế giới.Hơn nữa, Tập đoàn này không chỉ liên quan đến ngành đá quý mà còn liên quan đến ngành bất động sản và đầu tư mạo hiểm, giá trị thị trường hiện nay là gần 100 tỷ đồng.
Đây là một tập đoàn có thể được tính vào bảng xếp hạng của Forbes.
*** Forbes là tạp chí kinh doanh nổi tiếng nước Mỹ, là ấn phẩm được phát hành hằng tuần phát hành số đầu tiên vào ngày 15/9/ 1917. Tính đến thời điểm hiện tại, Forbes là bạn động hành của độc giả mê kinh doanh 102 năm. Đối tượng chủ yếu là tài chính kinh doanh, sự phát triển của nền công nghiệp, đầu tư và các vấn đề nóng liên quan đến thị trường. Bên cạnh đó Forbes cũng tiến xa và lấn chiếm thị trường công nghệ, các phương tiện truyền thông, công nghệ chính trị và luật. Trụ sở đặt tại Jersey, New Jersey, Hoa Kỳ. Cùng với Fortune và Bloomberg Bloomberg Businessweek, Forbes là cái tên đình đám thống trị thị trường tin tức chuyên sâu về kinh doanh, tài chính tại Mỹ. ****
Trong khi fans hâm mộ đang nóng lòng comment nói về tin tức Trình Dật trên Weibo thì con trai cả của Tập đoàn trang sức Tuế Hòa đại công tử, hiện cũng chính là tổng giám đốc của Tập đoàn trang sức Bạch Kiếm đã đăng trên Weibo sắp trồng cỏ của mình: @ Trình Dật, xin hỏi em trai lúc nào thì trở về kế thừa công việc kinh doanh của gia đình? Tôi đã quá mệt mỏi.
@ Trình Dật: Anh vất vả, em vẫn còn muốn theo đuổi ước mơ của mình. / phất tay
Phát xong weibo, Trình Dật lúc này mới nhìn Tống Thanh Y.
Mà bên này Tống Thanh Y cũng vừa soát weibo, chứng kiến Trình Dật một loạt thao tác.Không có dùng chính diện chứng minh mà là dùng nguồn tài chính thực tế để tát vào mặt những cư dân mạng nghĩ rằng anh là tiểu Bạch Kiểm được Tống Thanh Y cô bao nuôi.
Cảm thấy bản thân mình một chút cũng không bằng Trình Dật,cô bắt đầu thở dài.
Ánh mặt trời ấm áp của những ngày đầu xuân phản chiếu qua những ô cửa kính,phản chiếu lên mặt Trình Dật.
Anh đứng đó,trên người mặc một thân quần áo bình thường, đôi mắt đào đẹp đẽ sạch sẽ trong veo cong cong cùng cô mỉm cười, cũng giống như lần đầu tiên Tống Thanh Y nhìn thấy Trình Dật năm ấy, khi đó anh cũng như bây giờ mỉm cười,cặp mắt đào hoa cong cong nửa hí,cả người đều toát ra vẻ thanh thuần,lại gần cô khẽ nói thì thầm bên tai:
" Xin chào Tống Thanh Y!
Tôi có thể làm quen lại với cô được chứ?
Tôi là Trình Dật,có ba là Phụ Trình Khuyết và mẹ là Sư Tuyền, ước mơ sau này của tôi là có thể trở thành một diễn viên giống như mẹ, lý tưởng cao nhất là kết hôn cùng với em. Hiện tại tôi đang nắm giữ 20% cổ phần của Tập đoàn trang sức Tuế Hòa, có thể tự mình nuôi người vợ ở nhà là em đến hết cuộc đời,thích em tổng đến nay cũng đã tròn 10 năm.Từ thích kịch bản đến thích người viết ra,mong rằng tình yêu của tôi dành cho em sẽ sớm ngày được đáp lại,có thể cùng em,chúng ta cùng nhau gánh vác, cùng đồng hành thậm chí là ủng hộ nhau,tôi sẽ luôn tôn trọng những việc em muốn làm, ngoại trừ việc em muốn cùng tôi, ly hôn.
Cho nên, quãng đời còn lại sau này mong em chỉ giáo người chồng là tôi nhiều hơn,chúng ta cùng nhau trân trọng,cùng nhau trải qua, có được không?"
Trình Dật nói xong đưa tay ra nhìn Tống Thanh Y bên cạnh.
Nhìn bàn tay Trình Dật giơ giữa không trung một lúc lâu, Tống Thanh Y cuối cùng mới chậm rãi đưa tay mình cùng tay anh giao nhau
"Xin chào!
Tôi là Tống Thanh Y, mặc dù tôi lớn tuổi hơn cậu nhưng lại không biết cách chăm sóc người khác nhưng cậu hãy tin tôi,tôi sẽ cố gắng đối xử tốt với người chồng là cậu trong tương lai, sau này và mãi mãi.Về sau tôi sẽ không tự cho mình là đúng mà quyết định thay cậu,sẽ cùng cậu bàn bạc hỏi ý kiến,chúng ta một nhà cùng nhau trải qua quãng đời còn lại.Tôi yêu cậu, năm nay là năm thứ nhất, nhưng về sau sẽ có rất rất nhiều năm."
Ánh nắng mặt trời chiếu vào bàn tay giao nhau của hai người giống như một lời định ước mãi mãi.
Trình Dật xoa xoa tóc Tống Thanh Y "Chừng nào thì đi du học? Anh đưa em đi."
"Không đi nữa." Tống Thanh Y nói: "Không được thông qua."
"Vì sao?" Trình Dật cười hỏi.
Tống Thanh Y lè lưỡi "Chắc là do em tuổi lớn."
"Không." Trình Dật đưa tay vò tóc cô "Em ở trong lòng anh, vĩnh viễn 18 tuổi."
Đó là khi ánh sáng chiếu vào.
Tống Thanh Y mỉm cười nhìn anh, lật lại kịch bản một lần nữa, giả vờ vô tình: "Em vừa biết, thì ra anh yêu thầm em rất nhiều năm."
"Vâng." Trình Dật trực tiếp ôm Tống Thanh Y vào lòng, nghiêng đầu hôn hôn lên gương mặt cô "Cho nên,sau này em phải yêu tôi nhiều hơn!."
"Anh đây là đối với em mưu đồ đã lâu." Tống Thanh Y rời khỏi cái ôm,lấy kịch bản gõ đầu Trình Dật "Em nhất định là bị anh lừa."
Trình Dật ở cổ cô hạ xuống một cái hôn, một quả dâu tây nhanh chóng được in ra, cười cười nói: " Không, em gặp anh là do định mệnh."
Thật ra,không có số phận,cũng không có định mệnh nào ở đây giúp họ tìm thấy nhau.Chính ngày anh gặp Tống Thanh Y là ngày thứ 93 anh điên cuồng tìm kiếm cô sau một khoảng thời gian rất lâu cô đột ngột mất tích khi scandal bê bối nổ ra,tất cả đều là do Trình Dật,một mình bước đi tìm tình yêu cho mình,cho chính cô,cả hai người một sự mở đầu ấm áp.
"Chúng ta đều đang chờ đợi người cuối cùng.Em đợi họ. Còn anh thì đợi có ngày gặp được em..Sau này một đời,mãi bên nhau nhé!Tống Thanh Y"
<>