• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kim Linh không có năng lực tiên tri, cho nên đương nhiên không biết bản thân bị Trang Ỷ Mộng xử lý lạnh, cô còn đang buồn bực hôm nay gọi điện cho Trang Ỷ Mộng bị từ chối, lẽ nào Mộng Mộng đang họp không rảnh nhận điện sao? Kim Linh không thể làm gì khác ngoài lại tới Trang thị, nhận được thông báo Trang Ỷ Mộng đi công tác, Kim Linh suýt ngất. Trang Ỷ Mộng đi công tác cư nhiên không nói trước với mình một tiếng, chiếu theo quan hệ hiện tại giữa mình và cô ấy thì không thoả. Kim Linh cảm giác nhiệt tình đầy ngập của bản thân như bị hất một bát nước đá nhỏ, chỉ là một bát nhỏ, có chút khó chịu, thế nhưng cũng làm cô lạnh từ đầu lạnh đến chân.
Kim Linh sắp xếp lại, điện thoại không nhận, người lại không thấy, Kim Linh không hiểu vô duyên vô cớ Trang Ỷ Mộng lại ngạo kiều là vì sao đây?
Đương nhiên Trang Ỷ Mộng sẽ không vô duyên vô cớ ngạo kiều, mà là cái bọc Trương Tập Nhiễm gửi cho Trang Ỷ Mộng nội dung quá phong phú. Từ mối tình đầu lúc Kim Linh vài tuổi, mối tình đầu là ai, ai quen dài nhất, ngắn nhất là người nào, liệt kê một loạt những đàn ông mà Kim Linh từng trêu chọc cùng thời gian và trình tự, còn có một ít hình ảnh làm bằng chứng, làm cho Trang Ỷ Mộng xem xong mặt đen càng thêm đen. Trang Ỷ Mộng đương nhiên biết tình sử phong phú của Kim Linh, thế nhưng giới hạn việc này không bày ra rõ ràng trước mặt, hôm nay bị người khác bày ra như vậy thì uy lực không thua gì một quả bom, nổ đến tâm trạng nguyên bản ngọt ngào của Trang Ỷ Mộng biến mất hầu như không còn.
Chuyện khiến Trang Ỷ Mộng lưu ý nhất là, bạn trai lâu nhất của Kim Linh bất quá là một năm ba tháng, bản thân có thể làm cho Kim Linh thấy mới mẻ trong bao lâu đây? Thủy triều ái tình cuồng nhiệt tràn bờ rồi lui, đau buồn âm thầm đã có từ trước trong lòng Trang Ỷ Mộng bắt đầu chuyển động, vô luận Trang Ỷ Mộng làm sao lừa mình dối người, lúc này vẫn phải đối mặt với một vấn đề tàn khốc: Kim Linh đã từng có tiếng xấu, không thể phủ nhận. Hiện tại Trang Ỷ Mộng có bao nhiêu phân tình cảm dành cho Kim Linh thì có bấy nhiêu bất an lúc này. Những người yêu cũ này của Kim Linh không ưu tú sao? Không, trên thực tế, cái sau ưu tú hơn cái trước, nhiều người như vậy cũng không giữ được tâm cô ấy, Trang Ỷ Mộng nghĩ bản thân muốn làm người cuối cùng của Kim Linh, hôm nay xem ra có cảm giác người si nói mộng.
Khi di động kêu, thấy hai chữ Kim Linh, trong lòng Trang Ỷ Mộng có oán khí và hận ý, hận Kim Linh tới trêu chọc bản thân, cũng hận bản thân cư nhiên để người trêu ong bắt bướm nơi nơi như Kim Linh trêu chọc đến.
Kim Linh lần này thực sự có chút oan, hơn nữa là oan đến tận cùng, cơ hội khiếu nại cũng không có, đây cũng không phải chuyện bi thảm nhất, sự thực thường xuyên nói cho chúng ta biết, thần Số Phận thường xuyên thích chơi trò họa vô đơn chí và thử thách.
Kim Linh bắt đầu gọi cho Trang Ỷ Mộng, vẫn chỉ là từ chối, tới lúc sau, Trang Ỷ Mộng cư nhiên trực tiếp tắt điện thoại, điều này làm cho Kim Linh rất phiền muộn, tìm người không tìm thấy, phiền muộn đến tột đỉnh. Bản thân cô cũng là thiên chi kiêu nữ (con trời), trước nay đều là người khác đi dỗ, chán ghét trăm bề như Trang Ỷ Mộng đã là phi thường hiếm thấy, hôm nay bị Trang Ỷ Mộng coi thường như cây cỏ thì trong lòng cũng có chút bất bình.
Vì vậy, hồ bằng cẩu hữu Dương Hạo của cô hẹn cô đi bar uống rượu, cô đi. Kỳ thực Dương Hạo có chút bất ngờ khi thấy Kim Linh đến, dù sao thì mấy hôm trước bản thân mời còn bị cô một câu từ chối, theo lý mà nói, cỗ nỗ lực về tình yêu cuồng nhiệt giữa Kim Linh và Trang Ỷ Mộng còn chưa tiêu đi, xem ra thì thay đổi khẩu vị vẫn không giữ được trái tim không an phận kia của Kim Linh a.
Thói quen và hành động của con người dưỡng thành cần một khoảng thời gian rất dài, mà đồng thời muốn bỏ cũng cần một đoạn thời gian, tựa như Kim Linh. Bản chất tùy tiện vô tâm, mặc dù gần đây thu liễm không ít, thế nhưng triệt để biến thành bé ngoan thì không quá hiện thực. Vào quán bar, những bản chất của Kim Linh lại lộ ra, mặc dù sẽ không tùy tiện ve vãn người khác, cũng sẽ không nhảy múa kề mặt với người lạ, thế nhưng ném mấy mị nhãn thử chút mị lực giá trị của bản thân vẫn là không tránh được.
Dương Hạo nhìn Kim Linh sóng mắt lấp lánh, trêu hoa ghẹo nguyệt tự nhiên trời sinh thế nào cũng không giấu được. Kim Linh chính là Kim Linh, sẽ không thoáng cái biến thành một người khác. Dương Hạo nhìn vẻ câu người của Kim Linh thì mắt mỉm cười, vui thay cho Kim Linh mà bản thân quen thuộc, đây mới là chiến hữu của mình.
"Tôi còn tưởng rằng cậu triệt để ăn chay." Dương Hạo trêu chọc.
"Con hổ không ăn thịt còn có thể là hổ sao?" Kim Linh sĩ diện nói, gần đây thật đúng là an phận đến khiến bản thân Kim Linh cũng thấy bất khả tư nghị, thế nhưng cô tuyệt đối sẽ không nói cho Dương Hạo biết.
"Kỳ này tươi mới được bao lâu vậy?" Dương Hạo hiếu kỳ hỏi Kim Linh, kỳ này đương nhiên là chỉ Trang Ỷ Mộng.
Kim Linh không thích trọng tâm câu chuyện này, cho tới bây giờ, cô chưa bao giờ ngẫm nghĩ kỳ hạn sử dụng của Trang Ỷ Mộng, thậm chí nghĩ cứ tiếp tục sống với Trang Ỷ Mộng như vậy cũng không tồi. Dù sao bản thân cũng không còn nhỏ tuổi, cũng nên hồi tâm, thế nhưng cô không muốn nói cho Dương Hạo biết mình muốn bị Trang Ỷ Mộng trói chặt, cũng muốn trói chặt Trang Ỷ Mộng, mơ hồ chỉ là không muốn bị Dương Hạo trêu chọc. Dù sao thì Trang Ỷ Mộng còn tình cũ khó quên với Mộc Hãn, thế nào cũng như mình là đồ dự phòng, đặc biệt là lúc này vô duyên vô cớ bị Trang Ỷ Mộng bỏ rơi. Trong đầu Kim Linh có chút bất bình, ví dụ như sẽ xuất hiện tâm trạng lúc này: lão nương đã vì cô ta mà bỏ xuống nơi phồn hoa, cô ta cư nhiên trả lại ta tiết mục cũ tình khó quên này, đáng trách nhất chính là còn không xem trọng ta, đi công tác không nói cho ta biết, không nghe điện của cũng không gửi một tin nhắn, Kim Linh càng ngày tâm tình càng không xong.
Kim Linh không có tâm trạng trả lời Dương Hạo, chỉ uống rượu giải sầu. Kỳ thực cô ra đây chỉ là vì uống rượu, giải quyết phiền muộn trong lòng.
Đứa bạn xấu Dương Hạo này cũng không mời rượu, dù sao thì Kim Linh luôn luôn đúng mực, tửu lượng lại vô cùng tốt, rất ít khi uống say, thế nhưng không chịu nổi các loại rượu nhập nồng độ cao trộn lẫn nhau. Kim Linh bất ngờ uống đến có chút say, đi đường lắc lư đung đưa, Dương Hạo không thể làm gì khác ngoài đưa Kim Linh trở về.
Vì vậy sự tình dở khóc dở cười xảy ra, lúc Dương Hạo đỡ Kim Linh xuống xe, giày cao gót nhọn hoắt không gì sánh được của Kim Linh lại lệch một chút, thân thể không khỏi vươn về phía trước, trực tiếp nhào vào lòng Dương Hạo, Kim Linh còn không sợ chết vòng tay ôm cổ Dương Hạo. Cô chỉ tiện tay mà thôi, đây là di chứng của thói quen bất lương trước đây, hơn nữa cô và Dương Hạo là bạn bè, có thể coi như chị em, cũng có thể là anh em. Thế nên một màn này vừa lúc bị Trang Ỷ Mộng dừng xe dưới lầu nhà Kim Linh ngồi chờ bên trong chờ Kim Linh trở về thấy được, từ góc nhìn của Trang Ỷ Mộng, Kim Linh và Dương Hạo đã biến thành một đôi thân mật dị thường. Trang Ỷ Mộng cảm thấy trong lòng hung hăng bị đâm một chút, đau như thắc.
Trang Ỷ Mộng thấy thật châm chọc, bản thân vốn còn muốn cho Kim Linh một cơ hội, dù sao thì rất nhiều chuyện đều đã là quá khứ, hơn nữa biểu hiện lúc Kim Linh và mình ở cùng một chỗ cũng không tệ lắm, nhưng thấy được một màn này, quả thực giống như hắt một bát nước lớn vào Trang Ỷ Mộng, lạnh từ đầu lạnh tới chân. Thật không ngờ, mới bỏ cô một ngày đêm đã lập tức thông đồng với người đàn ông khác, thật đúng là không chịu cô đơn, cho nên nói, chó không thôi ăn cứt là do thiên tính, không quan hệ tới cái khác.
Trang Ỷ Mộng cười nhạt nhìn một đôi cẩu nam nữ dường như đang thân mật kia, hung hăng dẫm chân ga, cô không bao giờ muốn nhìn thấy người phụ nữ Kim Linh này nữa.
Kim Linh chỉ hơi say chứ không phải hoàn toàn say, hình như cô thấy xe Trang Ỷ Mộng phi vút qua, cô ý thức được trạng thái lúc này của bản thân và Dương Hạo ôm nhau không thích hợp, men say trong Kim Linh biến thành sợ hãi. Mộng Mộng sẽ không thấy chứ? Xong đời, nhất định bị hiểu lầm. Kim Linh thấy bản thân có cảm giác muốn khóc, gần đây cô thực sự rất ngoan, chưa từng đi ra ngoài chơi, cũng không trêu chọc ai, lần đầu ra ngoài uống rượu đã bị bắt quả tang không nói, vấn đề là cô và Dương Hạo thực sự thuần khiết đến không thể thuần khiết hơn, cô và Dương Hạo ôm nhau chỉ là ngoài ý muốn. Thế nhưng Kim Linh biết lịch sử hỗn độn trước đây của mình nặng cỡ nào, cho nên Kim Linh đứng ngồi không yên, lòng cô luống cuống, nhất thời hoàn toàn không biết nên làm thế nào. Tuy rằng cô là cao thủ tình trường nhưng tình yêu chân chính cô chỉ là người mới vào nghề.
Trang Ỷ Mộng biến mất như thế làm Kim Linh nóng nảy, cho nên cô trực tiếp vọt tới Trang thị, hơn nữa là phòng làm việc của Trang Ỷ Mộng. Trang Ỷ Mộng thực sự không có ở phòng làm việc, ngược lại, hành vi lỗ mãng của cô đã vang đến tới tận chỗ Trang Văn Huệ. Kim Linh bất chấp nhiều như vậy, cô thầm nghĩ từ chỗ Trang Văn Huệ để biết được Trang Ỷ Mộng đi đâu, cô cần giải thích với Trang Ỷ Mộng.
"Dì, tiểu Mộng đi đâu rồi?" Kim Linh hỏi, cô đã không còn chơi nổi chiến thuật vòng quanh, thực tế cô không cho rằng người dì này không biết quan hệ giữa mình và Trang Ỷ Mộng.
"Ta nhớ rõ quan hệ của cháu và tiểu Mộng không tốt lắm, thế nào đột nhiên quan tâm tiểu Mộng như vậy?" Trang Văn Huệ tự nhiên biết Kim Linh và cháu gái nhà mình thông đồng, từ lần thứ hai bà thấy Kim Linh dừng xe ở cửa Trang thị thì đã nhận ra. Chỉ là bà vẫn bất động thanh sắc. Dù sao thì tiểu Mộng vì Mộc Hãn mà bị tổn thương, bà thấy trong mắt, tục ngữ nói: phương pháp tốt nhất để chữa thương tình cảm là bắt đầu một đoạn tình cảm khác, cho nên bà mặc kệ. Hơn nữa so với Mộc Hãn, bà thích tiểu Mộng và Kim Linh cùng một chỗ hơn, chỉ là lúc đó bà quên tác phong cuộc sống của Kim Linh thật sự quá kém. Thật không ngờ, lưu manh Mộc Hãn muốn lợi dụng tiểu Mộng để thăng tiến đi rồi, Kim Linh tới cũng là khốn nạn. Trang Văn Huệ tìm được từ ngăn kéo bàn làm việc của Trang Ỷ Mộng một túi lớn về tình sử phong phú của Kim Linh, lúc này tiểu Mộng đột nhiên xuất ngoại tuyệt đối dính dáng tới hỗn đản Kim Linh này, nghĩ tới đây trong lòng Trang Văn Huệ có chút tức giận.
"Thưa dì, cháu thích tiểu Mộng, cháu chưa từng thích một người như thế, là loại thích giữa nam nữ." Kim Linh cũng không quanh co lòng vòng mà trực tiếp thừa nhận.
Trang Văn Huệ thật có chút bất ngờ Kim Linh thản nhiên thừa nhận. Dù sao thì loại vô trách nhiệm như Kim Linh, một khi thừa nhận thì đại biểu sau này tuyệt không phụ tiểu Mộng, nếu không người đầu tiên bà không buông tha chính là nàng, chuyện này nói rõ Kim Linh đối với tiểu Mộng cũng không chỉ là chơi đùa.
"Cháu thật to gan, con gái nhà ta, cháu cũng dám trêu chọc?" Trang Văn Huệ híp mắt nói.
Hết chương 91

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK