• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Không đúng, thịt khủng long bạo chúa đâu?” Sở Phong quay đầu hỏi Hoàng Ngưu bên cạnh.

Hoàng Ngưu đang đi kiểu đứng, vỗ vỗ bụng, ý bảo “cậu yên tâm, không có mất đâu, tất cả đều được ăn hết.”

“Con trâu chết tiệt, mày trốn trong phòng, ăn vụng hết cả phần của tao?”

“Bò...o...” Hai chân sau của Hoàng Ngưu đứng trên mặt đất, sờ lên bụng, vẫn chưa thỏa mãn, ý là nó còn chưa ăn no.

“Ngưu Ma Vương...”

.....

Mặt trời dâng lên cao, sương mù và khu rừng hóa thành một mảnh đỏ rực.

Mặc dù bây giờ còn rất sớm nhưng bên trong núi Thái Hành Sơn cũng không yên tĩnh. Thỉnh thoảng có thể nhìn thấy dị nhân ẩn hiện, có người đi một mình, có người kết thành quần đội.

Trong núi, trên vách đá, trong sơn cốc, khắp nơi đều có thể nhìn thấy thân ảnh dị nhân.

Rất nhiều người cũng biết, quả trên cây thông bên trong ngọn núi Thái Hành Sơn đã sắp chín. Ai dám đến đây đều mang theo hy vọng đoạt được nó.

Điều này tất nhiên không tránh được tranh đấu.

Sở Phong bước đi trong núi lớn, phát hiện có vết máu, đã từng có dị nhân chém giết trên đường, chết trong bụi cỏ.

Lúc này chỉ vừa mới bắt đầu mà thôi.

Chỉ vì chút va chạm lập tức phát sinh xung đột đẫm máu, có thể tưởng tượng được hôm nay sẽ sóng gió đến cỡ nào. Khi quả thông chín, thì chắc chắn sẽ càng thêm ác liệt

Trước Bạch Xà Lĩnh.

Nơi này dị nhân rất nhiều, có người ngồi trên ngọn núi, có người đứng ngoài cửa hang, còn có người có thể bay đi, lơ lửng giữa trời.

Người càng nhiều, tạp âm tất nhiên cũng càng nhiều. Khu vực này rất không yên tĩnh, vô cùng náo nhiệt.

Nhưng mọi người đều hiểu, nơi này tràn ngập sát khí, cuộc cuộc đại chiến tranh đoạt sắp sửa diễn ra, dị nhân bên cạnh cũng có thể trở thành địch nhân.

Cho nên, cho dù có trò chuyện với nhau, cũng đều đề phòng lẫn nhau.

Sở Phong và Hoàng Ngưu đến trước Bạch Xà Lĩnh. Hắn vốn định bí mật đi đến, kết quả phát hiện căn bản không cần như vậy, bởi vì khắp nơi đều là dị nhân.

“Hai người các ngươi giấu đầu lộ đuôi, trên đầu còn đeo cái túi thủng làm gì vậy?”

Vửa đến nơi đã có người bới lông tìm vết, quát lớn với Sở Phong và Hoàng Ngưu, hiển nhiên là muốn tỏ vẻ uy phong với bọn họ.

Tướng mạo của tên dị nhân này hơi có vẻ đáng sợ, trên lưng mọc một loạt xương, còn có một lớp vảy trắng mịn, miệng rộng đầy răng nanh, trông rất dữ tợn, không khác gì một con quỷ núi.

“Mắc mớ gì đến anh? Tính khi dễ người sao?”

Sở Phong vừa nói xong, theo tên dị nhân cầm đầu này, lập tức có bốn năm người nhanh chóng chạy đến. Hiển nhiên, bọn họ muốn lập uy, tạo ra một ví dụ sống trước, từ đó tập trung nhân thủ.

Sớm đã có người làm như vậy. Dị nhân thực lực bất phàm cho thấy thủ đoạn cường ngạnh, thu hút dị nhân khác gia nhập, kết thành một đội ngũ.

“A, thằng nhóc này mạnh miệng nhỉ. Hôm nay, tôi nhất định sẽ lột tấm da thú của cậu xuống. Nhìn cậu thật ngứa mắt.” Tên dị nhân cầm đầu cười nhạo, sau đó một tiếng ầm vang, nắm đấm của gã bao trùm một lớp vảy màu xanh, nhanh như chớp đánh tới huyệt Thái Dương của Sở Phong.

Có thể nói gã vừa hung vừa độc, vừa mới mở miệng đã động thủ, triển khai công kích vô cùng ác liệt. Nếu bị gã đánh trúng huyệt Thái Dương, đoán chừng sẽ mất nửa cái mạng.

“Cút.”

Ánh mắt Sở Phong lạnh lùng, một cước lăng không đá vào nắm đấm màu xanh của gã. Một tiếng răng rắc vang giòn truyền đến, xương bàn tay của gã đã bị gãy.

Ầm.

Sở Phong một cước đá vào lồng ngực của gã, khiến cho gã giống như đạn pháo bay thẳng ra đằng sau, đụng ngã thêm mấy người nữa.

Hai cước, lập uy ngay tại chỗ. Tên dị nhân kia miệng đầy bọt máu, toàn thân co rút ngất đi, những người còn lại thì sắc mặt trắng bệch.

Bọn họ biết mình đã đá trúng thiết bản. Sau khi bò dậy từ dưới đất, vội tranh thủ thời gian rút lui về phía sau.

“Người anh em, cậu thật sự lợi hại. Chúng ta kết bạn đi chung với nhau, như thế nào?”

Quả nhiên, chỉ hai cước mà thôi, chung quanh đã có một số dị nhân bước lại gần, công nhận thực lực của Sở Phong, muốn tạo thành đội ngũ với hắn.

“Thật xin lỗi, tôi không có hứng thú.” Sở Phong nói.

Hắn thấy, tạm thời kết thành đội ngũ, nhìn thì có vẻ như đoàn kết, mạnh lên không ít, nhưng thật ra chỉ là một đám ô hợp, trong thời khắc quan trọng chẳng có tác dụng gì.

“Cậu quá kiêu ngạo rồi đấy.” Có người bất mãn, nhỏ giọng lẩm bẩm.

Sở Phong lách qua bên cạnh, người kia lập tức im bặt, rất kiêng kỵ, không dám trêu chọc dị nhân cường đại như hắn.

“Người anh em, để chúng tôi đi cùng với cậu.”

Có một số người không nghe theo lời khuyên, khăng khăng muốn đi theo phía sau hắn.

“Tôi thật sự không có hứng thú.” Sở Phong một lần nữa từ chối.

Nhưng hắn đã đánh giá thấp những người này. Nhìn thấy hắn thực lực xuất chúng, đồng thời không thích kết đội với người khác, bọn họ có cảm giác hắn rất có thể là một đại cao thủ siêu cấp. Một đám người nói cái gì cũng không chịu đi, chết sống cũng nhất định phải đi theo đằng sau hắn.

Sở Phong không nói gì, tùy ý để bọn họ đi theo, còn mình thì vẫn tiến về phía trước.

Kết quả, đám người này rất tự giác. Có người đi trước mở đường, có người đi đằng sau bao quanh hắn, mơ hồ xem hắn là trung tâm.

Sở Phong càng từ chối, bọn họ lại càng cảm thấy hắn cường đại, làm sao cũng không chịu đi. Kết quả, hơn mười người đi theo bên cạnh hắn, trở thành một đội ngũ không nhỏ.

Những người này chỉ có một suy nghĩ trong đầu, đi theo bên cạnh cường giả mới có thể đục nước béo cò tốt hơn. Vạn nhất bọn họ vọt được đến gần cây kỳ lạ, hái được quả liền nhét vào miệng. một khi có dị biến, trở thành cao thủ như Kim Cương, Thiên Thần Cánh Bạc, bọn họ cần chi sợ ai nữa? Nghe đồn, ngay cả vũ khí nóng những người kia cũng không sợ.

“Mẹ nó, xem ra Sinh Vật Thiên Thần muốn ăn hiếp chúng ta rồi. Bây giờ muốn tiến vào chỗ sâu trong Bạch Xà Lĩnh cũng phải xếp hàng. Nếu không, bọn họ sẽ ra tay ngay.”

Có người thấp giọng chửi mắng, vô cùng bất mãn.

“Tình huống như thế nào vậy? Chúng ta nhiều người như vậy, có thể tính bằng con số hàng ngàn, còn sợ một mình Sinh Vật Thiên Thần hay sao?” Có người trấn an tâm trạng của mọi người.

“Anh nhìn bên kia đi, vũ khí hạng nặng đều gác hết trên đỉnh núi.” Có người chỉ ra đằng xa.

Mọi người nhìn lại, tất cả đều biến sắc.

“Tôi không tin bọn họ có can đảm ra tay. Chúng ta đi.” Có người nói.

Dị nhân đến nhiều lắm. Cho dù Sinh Vật Thiên Thần có mạnh hơn, bọn họ có thể dám lấy một địch trăm, đối kháng hàng ngàn hàng vạn dị nhân hay không? Như vậy sẽ trở thành kẻ thù chung của tất cả những người ở đây rồi.

Trên thực tế, nếu làm lớn chuyện này, sau khi lộ ra ngoài, cao tầng Sinh Vật Thiên Thần sẽ rất đau đầu. Chuyện này sẽ vượt ra khỏi khống chế của bọn họ.

Hiện tại, bọn họ vẫn cố gắng duy trì.

Chỗ sâu trong Bạch Xà Lĩnh vẫn có người trấn giữ, giữ gìn trật tự.

Sở Phong cũng xếp hàng đi về phía trước, không có ý định trèo qua vách núi tránh nơi này. Hiện tại không cần như vậy, lẫn trong đám người lại càng tốt hơn.

“Tất cả ra hết đi.”

Đúng lúc này, đằng sau truyền đến tiếng bạo động. Trên con đường lên núi, một nhóm người vọt đến, rất bá đạo, xô đẩy những người đang xếp hàng đằng trước sang một bên.

Sở Phong cũng bị người ta dùng sức đẩy. Người phía sau có thể nói là ngang ngược, bá đạo cực kỳ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK