"Đi cùng không?" Trình Khác hỏi. "Có rất nhiều tiền bối Đảo Hoá Học lợi hại lén gặp nhau offline."
Lộc Hành Ngâm lắc đầu: "Tôi ở cùng bạn học trong trường rồi."
Trình Khác ngước mắt lên cậu: thiếu niên trước mặt cậu ta trắng trẻo ưa nhìn, sống lưng thẳng tắp, xinh đẹp tựa như hình ảnh cung Bạch Dương toát ra phong thái điềm đạm vượt xa bạn bè đồng trang lứa, là một người xuất chúng nhìn thoáng qua là nhớ kỹ.
Mà cái loại thận trọng cũng rất rõ ràng, Lộc Hành Ngâm rõ ràng là lần đầu tiên tới nơi thế này, cũng là lần đầu tiên —— đối mặt với "đồng loại". Cậu ta đã gửi lời mời kết bạn trên ứng dụng đồng tính cho cậu nhưng mất hút, còn Lộc Hành Ngâm đã thay đổi chữ ký của cậu thành "Đã có người yêu" vào cùng ngày.
"Bạn trai của ông có ở đây không?" Trình Khác nhìn cậu cười. "Đừng khẩn trương —— có thể cùng nhau đi, chúng ta chỉ là ăn với nhau làm quen, nếu như ông không muốn đi, tui có thể giới thiệu với ông."
Cậu ta hơi hếch cằm, ý bảo cậu nhìn nam sinh vừa mới nói: "Từ trường Trung học số 2 thành phố G, cậu ấy là chủ Đảo Hoá Học, Kali Xyanua."
Lộc Hành Ngâm nhìn về phía đó.
Kali Xyanua đang huyên thuyên xung quanh, chỉ điểm giang sơn, cậu ta trông rất lanh lợi, đôi mắt tròn to nhưng lòng trắng chiếm phần lớn, trông có vẻ giỏi tính toán và chủ động trong quan hệ giữa các cá nhân.
Dịch Thanh Dương đứng ở cửa gọi cậu: "Tư lệnh Tiểu Lộc—"
Lộc Hành Ngâm nhặt cặp sách lên: "Cảm ơn, lần sau tôi sẽ đi cùng bạn trai của tôi."
Trình Khác cười —— không biết có nên tin cậu có "bạn trai" hay không, chờ cậu đi mấy bước liền bước theo sau nói: "Nơi này rất khó, giáo sư giỏi nhất sẽ tới dạy, với lại không giảng mấy cái cơ bản. Cùng lắm chỉ nói một chút, tui khuyên ông nên huấn luyện thi đua ở trường Trung học số 2 Đại học Sư phạm Z. Chỗ đó có một phòng thí nghiệm mở cửa cả ngày, rất hữu ích cho các học sinh thi đua mới tham gia."
Lộc Hành Ngâm nhớ thời khóa biểu mà Trần Xung đã lập, sau khoá huấn luyện thi đua ở đây, theo sát là khoá ở Trung học số 2 Đại học Sư phạm Z.
Cậu nhìn cậu ta rồi nói, "Cảm ơn."
Vào buổi tối, một số người thắp đèn thâu đêm.
Lộc Hành Ngâm đang giải câu mở rộng do Bùi Tiểu Kiệt để lại. Tính toán vô cơ luôn là một điểm kiến thức tương đối phức tạp trong chuyên đề vô cơ, cậu đã tra rất nhiều, nhưng không tìm được đầu mối nào cả.
Lúc này cậu mới nghĩ đến Cố Phóng Vi ——buổi trưa cậu muốn trả lời tin nhắn của hắn, nhưng vì điện thoại hết pin, hơn nữa buổi chiều còn có tiết với ghi bài đột xuất nên cậu không có thời gian để sạc pin.
Thời gian của cậu và Cố Phóng Vi chênh lệch mười hai tiếng, thời gian vốn so le, nên có rất ít lần hai người online cùng một lúc.
Một tiếng "ting", cổng sạc được kết nối, điện thoại khởi động.
Cố Phóng Vi đã gọi cho cậu năm cuộc gọi nhỡ với gửi một số tin nhắn.
[Em đâu? Có đó không đấy? ]
[Máy Tính Nhỏ, em có an toàn không? nhắn lại cho anh đi. ]
[Buồn ngủ rồi, anh đi ngủ trước đi, em mở điện thoại lên thì gọi cho anh nhá. Anh rất lo cho em. ]
Lộc Hành Ngâm nhanh chóng bấm gọi.
Vượt qua đại dương muôn trùng, cậu và Cố Phóng Vi hiếm khi gọi điện cho nhau ngoại trừ mấy ngày đầu còn ở nhà họ Hoắc. Thật ra là vì tiền điện thoại đắt quá.
Điện thoại reo vài lần, Cố Phóng Vi trả lời: "Alo?"
Lộc Hành Ngâm nói: "Anh ơi, là em. Em không sao. Điện thoại của em trong giờ học buổi chiều hết pin, em không kịp trả lời tin nhắn của anh."
"Còn buổi tối đâu?" Giọng nói của Cố Phóng Vi hình như mới tỉnh ngủ, khàn khàn lại lười biếng, "Em đã tan học được ba bốn giờ rồi à."
"Em đang học." Giọng nói của Lộc Hành Ngâm trở nên trầm lắng, có chút thận trọng, "Tới chỗ Hoàng Phi Kiện nghe đoạn ghi âm bài học."
"Ồ."
"Anh mau ngủ đi." Lộc Hành Ngâm nói, "Em sẽ không quấy rầy anh." "
"Chỉ vậy thôi sao?" Cố Phóng Vi hỏi.
Lộc Hành Ngâm do dự một lúc, liệu có nên nói với hắn câu mà Bùi Tiểu Kiệt để lại chiều nay hay không, nhưng Cố Phóng Vi có vẻ không vui lắm.
Giọng nói của hắn bây giờ hơi quạo, Cố Phóng Vi luôn có chút khó chịu lúc mới ngủ dậy, hơn nữa, anh người yêu đẹp trai này của cậu cũng có tâm hồn thiếu nữ, lần nào cũng cố tỏ ra "Em chạ thương anh" "Em làm lơ anh".
"Không có gì để nói luôn sao?" Cố Phóng Vi nghe thấy sự im lặng kéo dài bên kia, giọng nói của hắn có chút nản lòng lười biếng, "Anh chụp ảnh nào là pháo hoa, nào là đại dương cho em xem. Mỗi ngày có chuyện gì anh cũng chia sẻ cho em biết đầu tiên, vậy mà em không có gì để nói với anh."
"Anh, anh đừng giận mà." Lộc Hành Ngâm cố gắng nói tiếp, "Anh giải giúp em một bài toán vô cơ nha?"
"Hong muốn giải." Cố Phóng Vi nói, "Anh là bạn trai của em, Không phải là gia sư của em, Máy Tính Nhỏ. Anh cúp máy trước."
Giao diện cuộc gọi tắt.
Lộc Hành Ngâm nhìn vào màn hình điện thoại di động trống rỗng, sửng sốt một lúc, sau đó cúi đầu hít một hơi thật sâu.
Có người gõ cửa ký túc xá, Hoàng Phi Kiện thò đầu vào hỏi: "Tư lệnh Tiểu Lộc, cậu ăn sô cô la không? Ký túc xá bên cạnh cho ấy."
Lộc Hành Ngâm điều chỉnh lại tâm trạng, đứng dậy nói: "Ăn."
Cậu vừa ăn sô cô la, vừa thu thập thông tin học tập khác.
Đảo Hoá Học đang hoạt động nhộn nhịp, tin nhắn hiện lên liên tục, đã đầy tới nỗi 999+, có vẻ như các hoạt động gặp mặt ngoài đời hôm nay đang diễn ra suôn sẻ.
Lộc Hành Ngâm thực sự không muốn hỏi riêng "Thận Độc", nhưng thấy có rất nhiều người trong nhóm cũng hỏi, nên cậu đã gửi một tin nhắn, hỏi những người khác trong nhóm về câu hỏi mở rộng của Bùi Tiểu Kiệt.
Sau khi cậu gửi đi, đã có người nhanh chóng trả lời, nhưng hầu hết đều là "Không biết", "Cái này không cần học", "Đáp án giống nhau"...
Sau đó, chủ nhóm [Kali Xyanua] nói: "Tôi đã nói muốn hỏi đề năm nhất thì đi hỏi huấn luyện viên, đừng làm hỏng bầu không khí trong nhóm! Có thắc mắc gì thì lên diễn đàn đăng được không?"
Cả nhóm lặng hết.
Lúc đó Lộc Hành Ngâm mới nhớ ra lần trước cậu không hiểu quy tắc, nói bản thân là học sinh phe lớp 11, bị hiểu nhầm thành học sinh lớp 10 đang chuẩn bị cho một thi năm hai.
Cậu không định lãng phí thời gian ở những phương diện này, đang chuẩn bị đóng nhóm chat thì điện thoại di động hiện lên một thông báo: "Bạn đã bị quản trị viên xóa khỏi nhóm."
Một cửa sổ tin nhắn mới lại xuất hiện, đó là [Thận Độc].
[Thận Độc]: "Muốn tính câu đó thật ra cần dùng phần mềm tính toán hóa học lượng tử. Là máy Gaussian được sử dụng phổ biến ở trong nước ấy. Phòng máy tính bên cạnh giảng đường có phần mềm này. Tổng cộng có bốn phương pháp tính, khó ở chỗ là HF≈hàm hỗn hợp thông thường<MP2<hàm hỗn hợp kép, đám tụi tui đã thử tính rồi, nhưng kết quả tính toán của HF khác với ba hàm còn lại nên bọn tui vẫn đang nghĩ cách khác. Đề này không quan trọng lắm đâu, thi đua sẽ không cho cái này, nhưng cần biết nguyên lý tính toán, cái đó thì học thuộc lòng là xong."
[Thận Độc]: "Mời bạn tham gia nhóm trò chuyện mới- Rạn Hoá Học" [1]
[1] Rạn là rạn san hô nha.
[Thận Độc]: Đây là nhóm tui mới lập, rảnh rỗi tạo cái diễn đàn riêng của mình, cậu xin vào đi. Thật ra rất nhiều người trong diễn đàn kia bất mãn với chủ nhóm lắm, nên ông đừng để ý cậu ta đá ông ra.
Lộc Hành Ngâm nhấp vào nhóm.
Trong Diễn đàn Rạn Hóa Học, cậu đã nhận được sự chào đón nồng nhiệt.
[Kakakali Dicromat]: "Chào mừng thành viên mới ~ Tên ngốc Kali Xyanua lại tùy tiện đá người ta à?"
[Thận Độc (chủ nhóm)]: "Ừ."
[Một cây kẹo bông gòn]: "Năm nay đội tuyển tỉnh còn không vào được. Đội tuyển tỉnh G của bọn họ cần 20 người, cậu ta ngay chăng 21. Trước cậu ta còn có bảy học sinh năm nhất, khó trách cậu ta hận lớp 10 đến thế."
Thận Độc @LXY: "Nhóm này không có quy tắc gì nhiều, duy nhất là không được chuyển sang nhóm khác và không được ngắt lời người khác khi thảo luận. Có một số bọn tui đã sắp xếp trong các tệp trò chuyện nhóm, nên ông có thể xem."
Lộc Hành Ngâm nhìn, rồi nhấn trò chuyện riêng tư với [Thận Độc], cảm ơn cậu ta một lần nữa.
Thận Độc lại gửi một tin nhắn: [Ông khi nào chia tay với bạn trai, nhớ nói cho tui biết.]
Ngụ ý trong những lời này gần như nói thẳng, Lộc Hành Ngâm sẽ không đáp lại.
Hợp tác với thông tin được tích hợp trong Diễn đàn Rạn Hóa Học, Lộc Hành Ngâm đã đến phòng máy tính để học cách sử dụng phần mềm tính toán.
Cậu nghiền ngẫm các nguyên lý tính toán từng chút một, kiếm ra một đống thứ xà nùi như vẽ bùa.
Đạo hàm giải tích, hàm khuếch tán, nhóm tái chuẩn hóa ma trận mật độ...
Cậu càng ngày càng cảm thấy hóa học thực sự là một môn học toàn diện, để xây dựng logic học tập hóa học từ dưới lên, cần có nhiều điểm kiến thức đa dạng hơn.
Theo tính cách trong quá khứ của cậu, cậu sẽ không hơn thua với cái đề bài này.
Có lẽ đó là do hôm nay Bùi Tiểu Kiệt gọi cậu trả lời, nhưng cậu không thể trả lời câu hỏi cơ bản nhất đó, hoặc có lẽ là bầu không khí bị các học sinh danh giá khác coi thường, bị coi là học sinh lớp 10.
Cũng có lẽ là vì Cố Phóng Vi giận dỗi.
Cậu ở trong phòng máy tính cả đêm, thức xuyên suốt một đêm làm đôi mắt cậu đỏ hoe.
Dịch Thanh Dương cầm điện thoại di động chạy tới: "Tiểu Lộc Tiểu Lộc! Cố Thần gọi cậu này! Cậu không mang theo điện thoại sao? Sắp đến giờ học rồi, nói với Cố Thần một tiếng đi."
Hoàng Phi Kiện nghiêng người nhìn vào máy tính của cậu: "Cái éo gì thế này... phân tích định tính, phân tích định lượng... phần mềm phân tích hóa học lượng tử, đây là cái gì vậy??"
Lộc Hành Ngâm trả lời điện thoại, giọng vẫn nhẹ nhàng: "Anh."
Cố Phóng Vi ở bên kia ho một tiếng, nhưng không nói chuyện.
Sau khi ngủ một giấc tỉnh dậy, hắn có lẽ cũng nhận ra ngày hôm qua hắn mới ngủ dậy nên hơi hâm, nên ngại trực tiếp xin lỗi, nhưng thấy cậu không trả lời điện thoại của mình, vì thế hắn vòng vo tam quốc tìm Dịch Thanh Dương.
"Ờ thì, tối hôm qua em định hỏi anh câu nào?" Cố Phóng Vi hỏi, "Bây giờ anh rảnh này, em xem cho."
"Tôi đã nghĩ ra rồi." Giọng nói của Lộc Hành Ngâm có vẻ hơi mệt mỏi, khàn giọng sau một đêm, "Em lên lớp trước, tạm biệt anh."
Cậu cúp điện thoại.
*
Hôm nay Bùi Tiểu Kiệt đã dạy bọn họ vật lý hoá học.
Trước khi vào lớp, bà mở PPT ngày hôm qua, màn hình trang được chuyển đến câu hỏi thứ ba, mômen lưỡng cực của carbon monoxide: "Momen lưỡng cực của CO, hôm qua có em nào tính lại không? Có muốn trình bày kết luận không?"
"Có!"
Trong lớp giơ lên mười mấy cánh tay.
Trong giảng đường rộng lớn, có thể nhìn thoáng qua là thấy đại điều đội Trường Trung học số 1 Công Ngọc vẫn ở hàng đầu giơ cao tay, học sinh trường Trung học Thanh Dương và trường Trung học trực thuộc đại học H cũng giơ tay.
Một lần nữa, lớp học thi đua lại tràn ngập một áp lực vô hình—một câu hỏi mở rộng được giáo viên đặt ra chơi chơi, lại có một số học sinh sẽ nghiên cứu kỹ để tìm ra câu trả lời. Những em học sinh đó tự nhiên hy vọng sẽ thu hút được sự chú ý của Giáo sư Bùi.
Được coi là học sinh xuất sắc nhất trong lớp thi đua, được Bùi Tiểu Kiệt chú ý và công nhận —— mặc dù không được thưởng cái gì, nhưng đây đã là huy chương sự vinh quang!
Chỉ đơn giản như vậy, rõ ràng, trực tiếp, tâm tư lại âm thầm, sẽ không ai vì thế mà xấu hổ, họ sẽ chỉ khiến mình trở nên bắt mắt, càng chói mắt hơn.
Chủ nhóm Kali Xyanua ở phía sau giơ tay lên, thanh âm lớn nhất, động tác cũng lớn nhất, khiến bàn ghế kêu cọt kẹt: "Em có tính!"
Động tác của cậu ta quá lớn, ánh mắt của mọi người đều hướng về phía cậu ta nhìn qua đây.
Bùi Tiểu Kiệt lật qua danh sách: "Học sinh số 49, em nói thử xem."
"Em đã tính nó bằng phần mềm tính toán hóa học lượng tử, oxy hướng về phía carbon, nó phù hợp với những gì sách giáo khoa viết." Ánh mắt Kali Xyanua có chút đắc ý, "Em đã in nó ra, có thể dung hình chiếu để, sử dụng thuật toán tính HF."
Bầu không khí trong lớp học dần trở nên kỳ lạ, có dòng chảy ngầm dâng trào.
"Sai rồi." Trình Khác ở phía trước tùy ý nói, "Chúng ta cũng dùng thuật toán HF để tính, kết quả tính toán của loại phép tính này ngược với sách giáo khoa, cậu thật sự quên rồi sao? Hay là cậu tự bịa ra kết quả?"
"Không thể nào." Kali Xyanua có chút đỏ mặt, kiên trì nói: "Đó là tôi tính ra như thế, nếu không thì trong quá trình xảy ra một số vấn đề, tôi làm sao mà bịa kết quả được."
"Được rồi." Bùi Tiểu Kiệt lên tiếng cắt đứt cuộc tranh cãi, bà quay sang Trình Khác mà trong lòng rõ rành rành, "Còn kết quả tính toán của các em thì sao?"
"Bọn em đã sử dụng bốn phương pháp để tính toán, ba phương pháp còn lại là oxy hướng về phía carbon. Chỉ có phương pháp HF là ngược lại và các sai số đều nằm trong phạm vi có thể kiểm tra được. Bọn em không biết nguyên nhân của kết quả này, nhưng mà do bọn em tính." Trình Khác liếc nhìn lại, "Cũng được in ra rồi."
Cuộc tranh giành quyền phát biểu giữa chủ nhóm và phó nhóm đã không còn là chuyện ngày một ngày hai.
Kể từ ngày hôm qua, Rạn Hoá Học đã chính thức được thành lập, hầu hết mọi người đã thoát Đảo Hoá Học ban đầu.
"Vậy lại có thêm vấn đề mới, mọi người đều biết đáp án đúng là oxy hướng về phía carbon. Nó cũng được viết trong sách. Có một số phương pháp tính toán có vấn đề, chúng ta cũng biết cái nào sai, nhưng phương pháp thuật toán HF sai ở chỗ nào?" Bùi Tiểu Kiệt hỏi, "Có em nào biết không?"
Phương pháp tính toán HartreeFock dựa trên lý thuyết về hiệu ứng phi tương đối tính, xấp xỉ B-O với phương pháp dựa trên lý thuyết về xấp xỉ đơn hạt electron. Nguyên lý liên quan đến hàm sóng và định thức. Đây cũng là một phương pháp tính toán rất phổ biến cũng tương đối đơn giản trong tính toán lý thuyết hóa học.
Đôi mắt bà quét qua toàn bộ phòng, mà trong phòng lại lặng ngắt như tờ.
Đây thực ra mới là mấu chốt của vấn đề phát sinh ngày hôm qua——nhiều người dùng phương pháp tính HF để tính toán, thấy kết luận phần CO trái với sách giáo khoa nên mới đến hỏi bà.
"Không ai biết sao?"
Ánh mắt Bùi Tiểu Kiệt rơi xuống hàng sau, bà giật mình —— một cái học sinh ưa nhìn giơ tay.
Bà nhớ tên cậu: "Lộc Hành Ngâm. Em có kết luận gì không?"
Lộc Hành Ngâm đứng dậy.
Mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía cậu, trong mắt họ là có ngạc nhiên, cũng có nghi ngờ.
Kali Xyanua ở hàng sau mỉm cười: "Cậu ta á? Hôm qua còn không biết mômen lưỡng cực của CO, cậu ta có thể biết cái gì?"
Lộc Hành Ngâm nhìn thẳng vào Bùi Tiểu Kiệt, nói với giọng kiên định dõng dạc, "Dạ có. Trong phương pháp HF, chỉ xem xét lực đẩy lẫn nhau của Paoli giữa các electron, tức là yêu cầu về tính phản đối xứng giữa các electron có cùng spin do hàm sóng của hạt Fermi chứ không có xét tương quan Coulomb, nên khi khớp hàm sẽ xảy ra sai số định tính vì thế khi tính momen lưỡng cực của CO sẽ có kết quả khác với các phương pháp khác."
Bùi Tiểu Kiệt nhìn cậu, sau một lúc thì hỏi: "Vậy Coulomb có liên quan gì?"
Bà nhìn vào mắt cậu, thận trọng, tò mò, tự hỏi liệu đứa trẻ này có đang khoe khoang với thiên hạ kiến thức của mình, chỉ vì để thu hút sự chú ý mà nói ra tất cả.
Lộc Hành Ngâm nói: "Do lực đẩy giữa các điện tích âm giữa các electron có spin bất kỳ, nên xác suất một electron xuất hiện ở khu vực rất gần gần một electron khác tại một thời điểm nhất định sẽ giảm xuống." (Tất cả các định nghĩa đều là tài liệu tham khảo)
Bùi Tiểu Kiệt cuối cùng cũng mỉm cười: "Đúng rồi, bạn học Lộc, em ngồi xuống trước đi, câu hỏi còn sót lại từ hôm qua là phần giới thiệu khái niệm hóa lý hôm nay, các em bên dưới nhìn lên PPT đi."
Nhưng không có nhiều người nhìn lên PPT, ánh mắt của mọi người lại tập trung vào Lộc Hành Ngâm, ánh mắt của họ khác hẳn so với lúc trước.
Hậu trường:
Tiêu đề của hai chương này đều do JER chọn để Tiểu Lộc thể hiện khả năng của mình, nên đừng làm quá nhe. (jer là biên tập duyệt truyện của bà Gió nha)
Vì Đảo Hoá Học, Rạn Hoá Học. Chúng ta hãy cùng tôn vinh sự kiện Kali Xyanua cuê.
Ngoài ra, nguyên mẫu của giáo sư Bùi trong truyện không phải Bùi Thành Hoan đâu, dù gì giới tính hai người cũng khác mà.