Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kim Sung-won không khỏi nổi lên ý nghĩ " chẳng lẽ họ tới đây lấy trộm cái gì?", rồi kín đáo quay đầu nhìn, thế nhưng cạnh tượng đập vào mắt làm y chấn kinh, mồm há hốc, con ngươi mở rộng tới cực điểm.

Chỉ thấy hai cô gái tuổi khoảng hai mươi đang đem chiếc khóa tình nhân treo lên xích sắt, chưa hết một cô gái còn khẽ hôn lên miệng cô gái còn lại.

- Omo!

Kim Sung-won trật khớp hàm, không khác gì bị sét đánh, kêu ra tiếng:

Cô gái bị hôn trộm xấu hổ quay đầu đi, vừa vặn thấy Kim Sung-won thộn mặt nhìn, tức thì má nóng ran, kéo bạn gái quay đầu chạy.

Cô bạn không phải vừa, trừng mắt lên với Kim Sung-won, quát:

- Nhìn cái gì hả đồ biến thái.

Nghe giọng thì đó là Hye-jin.

- Mình là đồ biến thái?

Kim Sung-won thấy thế giới mình vốn quen thuộc đang đổ rầm rầm, mặc dù y không nhìn rõ khuôn mặt của hai cô gái, nhưng vẫn nhận ra được đường nét thanh tú tươi trẻ, có thể nói cả hai đều xinh đẹp, vậy là Hàn Quốc có thêm hai chàng trai ế vợ:

- Hoặc có lẽ, bọn họ sẽ không bao giờ tới được với nhau.

Hàn Quốc mặc dù là đất nước hiện đại, nhưng tư tưởng cực kỳ bảo thủ, nhất là tình yêu đồng giới là cấm kỵ, sẽ không bao giờ được chấp nhận, Kim Sung-won tư duy định trệ, thương thay cho hai cô gái, đồng thời có dòng điện li ti chạy qua người, linh cảm vô cùng mạnh mẽ nảy ra trong đầu ...

Đang lúc Kim Sung-won ngơ ngẩn đứng tại chỗ theo đuổi linh cảm, chợt có tiếng cười khẽ, được gió núi phiêu đãng đưa vào trong tai.

Nụ cười như tới từ chân trời xa xăm, giúp Kim Sung-won kết nối linh cảm cuối cùng, ca từ trong tích tắc ngắn ngủi đã hoàn thành.

Kim Sung-won đưa mắt nhìn, phát hiện đối diện có một cô gái ăn mặc không khác y là bao đang che miệng cười, hiển nhiên nhìn thấy hết cảnh vừa rồi, "Ha Ji-won, sao cô ấy lại ở đây?" Thóng cái y đã nhận ra thân phận đối phương.

Ha Ji-won không nhận ra Kim Sung-won, thấy y nhìn mình khom người xin lỗi.

Kim Sung-won do dự một lúc, cuối cùng vẫn đi tới. Ha Ji-won hơi giật mình, có điều không né tránh, chăm chú nhìn đối phương: Khẩu trang, kính mắt .... Hơi quen.

- Chào Ha Ji-won tiền bối.

Kim Sung-won tháo kính và khẩu trang ra chào hỏi.

- A, Kim Sung-won, chào cậu.

Ha Ji-won thoáng bất ngờ, sau đó lại nhớ tới cảnh vừa nãy, không nhịn được cười:

- Tôi vô tội.

- Tôi biết.

Ha Ji-won ngay từ đầu đã lén để ý tới hai cô gái kia:

- Có điều ai bảo cậu phá hỏng chuyện tốt của người ta.

Kim Sung-won không ngờ Ha Ji-won lại nghĩ thoáng như thế, nhìn thấy cảnh như vậy mà không bất ngờ, hơn nữa tính cách rất cởi mở, y chỉ gặp Ha Ji-won một lần vào lễ trao giải của đài SBS năm ngoái, vậy mà Ha Ji-won không che dấu nụ cười của mình:

- Tiền bối sao lại có thời gian tới đây.

- Tôi tạm thời không có lịch trình, cho nên đến đây dạo chơi. Còn cậu, chẳng lẽ bị bạn gái đá hả?

Biết ngay bị người ta nghĩ thế, Kim Sung-won lắc đầu:

- Tôi còn chưa có bạn gái.

Ha Ji-won hiển nhiên là không tin, gật đầu:

- Cậu yên tâm, tôi không phải là người nhiều lời.

Kim Sung-won vừa rồi nắm bắt được linh cảm, cần mau chóng hoàn thành bài hát, nếu không cảm xúc trôi đi rất phí, nói:

- Tiền bối, xin lỗi, tôi phải về.

- Thế nào, thấy tôi một cái là muốn đi sao?

Ha Ji-won không được vui:

- Không phải, tôi tới đây để tìm linh cảm sáng tác, vừa rồi gặp hai cô gái ấy đã có rồi, giờ phải về để hoàn thành bài hát.

- Té ra là thế, vậy ghi vào di động là được, nếu không sợ trên đường về quên mất chi tiết nào thì sao?

Kim Sung-won vỗ trán, mình thật quá máy móc, lấy di động ra bật chức năng ghi âm, không tránh Ha Ji-won, khe khẽ hát:

- Không có bàn tay em nhè nhẹ vuốt ve anh, giờ mới nhận ra trái tim em đã rời xa anh rồi ...

Ha Ji-won rất thích âm nhạc, ca khúc chủ đề bộ phim Duelist mà cô tham gia năm nay chính do cô và Kang Dong-won hát, tuy giọng Kim Sung-won không hề có lên xuống, nhưng thời khắc này, xung quanh vắng lặng, chỉ có gió cây xào xạc, bầu trời nhá nhem, xa xa những cái khóa tình nhân mờ đi trong bóng tối, giọng hát đều đặn nho nhỏ Kim Sung-won trở nên vô cùng xúc cảm, bất giác mũi cay cay nói:

- Bài hát buồn quá.

- Cám ơn tiền bối khen ngợi.

Kim Sung-won vẫn chưa thoát ra khỏi cảm xúc vừa rồi, mắt nhìn điện thoại thất thần:

- Đây là cái điện thoại mà cậu và Kim Tae-hee cùng làm người đại diện phải không?

- Vâng.

Kim Sung-won khẽ gật đầu:

Ha Ji-won thầm thở dài, linh cảm phụ nữ giúp cô hiểu ra, không nói gì thêm nữa, lặng lẽ ngồi xuống bên cạnh.

... ...

Tiếp đó Kim Sung-won ba ngày liền ở lì trong studio của Jung Ji-won, hoàn thành bài hát rồi gửi cho Baek Ji-young.

Làm Kim Sung-won không ngờ rằng, buổi trưa ngày Baek Ji-young nhận được đĩa CD liền tới nhà Kim Sung-won cám ơn.

- Ji-young noona, chị đang bận rộn chuẩn bị album, đâu cần làm như thế.

- Vừa vặn tôi nhớ món ăn Trung Quốc cậu làm, cho nên tới ăn chực một bữa.

Baek Ji-young nheo mắt nói, mỗi khi tâm tình cô thực sự vui vẻ, đôi mắt bất giác nheo lại:

Kim Sung-won tất nhiên rất vui rồi, ba ngày qua y ăn uống tạm bợ, hôm nay vốn định khảo thưởng bản thân một phen, sáng sớm đã đi chợ, vì thế làm một bữa vô cùng thịnh soạn, Beak Ji-young cũng sắn tay áo lên ở bên giúp y sơ chế, Kim Sung-won hỏi thăm tình hình chuẩn bị album của cô.

- Mọi thứ đều ổn cả, bài hát của cậu vừa vặn dùng làm bài hát chính tranh thứ hạng.

Kim Sung-won cũng chẳng vờ khiêm tốt, bài hát y sáng tác nếu chỉ là một bài bình thường trong album thì y đã chẳng gửi cho Baek Ji-young:

- Bao giờ thì chị phát hành?

- Cuối tháng ba năm sau.

- Khi đó chị tham gia X-Man nhé.

Với địa vị của Kim Sung-won bây giờ, mời một vị khách không hề gì:

- Cám ơn cậu Sung-won.

Baek Ji-young nở nụ cười vô cùng xán lạn, hai người bọn họ không tiếp xúc nhiều, vậy mà lại thành bạn bè thân thiết:

Album của cô mặc dù chủ yếu là là thể loại pop dance, nhưng lại lấy bài ( I won't love), một bài ca trữ tình thảm thiết của Kim Sung-won làm chủ đề, một mặt cô muốn thử thể loại khác, một mặt bài hát này vô cùng hợp với cảm xúc cô, như nói lên tiếng lòng của cô vậy.

Khi bên ngoài đều coi cô như căn bệnh ung thư, hoặc né tránh hoặc thương hại, Kim Sung-won bỗng xuất hiện xin cô chữ ký, coi cô là thần tượng, khiến cô có thêm không ít động lực theo đuổi mộng tưởng.

Ngày hôm sau công ty đại diện của Baek Ji-young liền đem tin tức Kim Sung-won chuyên môn sáng tác ca khúc cho cô đưa lên báo, Kim Sung-won sáng khoái sáng nhận chuyện này với phóng viên.

Jyp, DSP những công ty âm nhạc hàng đầu đặt Kim Sung-won sáng tác ca khúc, y đều từ chối, bây giờ y lại chủ động sáng tác bài hát cho Baek Ji-young, khiến truyền thông giải trí đều suy đoán ý nghĩa hành động này.

" Kim Sung-won muốn thể hiện sự khác người của mình, ánh mắt độc đáo của mình, chứng minh mình có đôi mắt trời ban, cho nên lựa chọn sáng tác ca khúc cho Baek Ji-young, đây là lựa chọn quá mạo hiểm." Tờ báo này không đánh giá cao hành vi của Kim Sung-won.

" Một ca khúc được yêu thích hay không, không chỉ dựa vào bản thân chất lượng bài hát, mà ca sĩ thể hiện rất quan trọng!" Bài viết thì thì nhắm vào Baek Ji-young.

" Phải chăng thành công quá lớn của Kim Jong-kook đã khiến Kim Sung-won ảo tưởng mình có thể dễ dàng tạo nên kỳ tích?" IS một cái tên không xa lạ gì nữa.

....

" Vì sao Sung-won oppa lại sáng tác ca khúc cho loại nữ nhân như Baek Ji-young?" Trên trang web của Kim Sung-won, rất nhiều fan hâm mộ tỏ thái độ không hài lòng, nếu không phải vì Kim Sung-won, bọn họ đã dùng những lời lẽ khó nghe hơn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK