• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Khi Mộc thái úy nghe thấy thế thì vui mừng, ông không tin vào tai mình phải hỏi đi lại mấy lần.

Khi biết mình không nghe nhầm ông vội vàng đồng ý ngay.

Đùa đâu mà đây là ai kia chứ chính là Tuyên Vương danh tiếng lẫy lừng đó, trời ơi con nha đầu kia thật là may mắn.

Kế mẫu nghe thấy thế thì tức giận long sòng sọc nhưng bà vẫn phải gượng cười, nếu gả cho người bình thường bà ta phải bỏ một ít của hồi môn thôi nhưng gả cho thế tử thì biết bao nhiêu cho đủ bà ta thật không cam tâm mà.

Khi hai bên đã bàn bạc ngày tháng xong thì ai về nhà nấy, Mộc Thái úy liền ra lệnh thả Mộc Thanh ra.

Lam Tường Vi quay ra hỏi Mộc Lâm :
"Lão gia người quyết định gả nha đầu Mộc Thanh đó cho Tuyên Vương phủ sao, vậy còn hôn sự lúc trước thiếp bàn với người thì thế nào chứ ".

Mộc Lâm lạnh giọng nói :
"Người ngu ngốc cũng biết gả cho ai sẽ có lợi hơn, một thê thiếp của quan tam phẩm làm sao bằng được thế tử phi chứ, ngu ngốc bà thích thì tự gả cho nữ nhi của bà đi, mối hôn sự này tôi cấm bà làm hỏng, nếu có sơ suất gì thì mạng bà cũng đền không nổi đâu ".


Rồi ông ta quay đầu bước về phía phòng của Mộc Thanh, ông phải hỏi rõ mọi chuyện mơia được, Mộc gia của ông sắp bước lên mây rồi, có nữ nhi là thế tử phi mấy lão già kia làm gì giám coi thường ông ta nữa,chỉ nghĩ đến thôi ông đã đắc ý lắm rồi.

Ông bước đi mà không biết từ xa ánh mắt rắn độc đang nhìn về phía ông ta không ai khác chính là phu nhân mà ông ta coi là hiền dịu và nghe lời.

Bà ta không cam lòng vì sao nữ nhi của bà ta lại có thể cưỡi lên đầu lên cổ của nữ nhi mình được nhưng bây giờ phải làm thế nào để phá vỡ cuộc hôn nhân này bây giờ.

Mộc Lâm bước vào phòng của nữ nhi vẻ mặt tươi cười, ông tỏ vẻ quan tâm nói lớn :
"Tại sao lại có ít nha đầu hầu hạ thế này?".

Rồi ông quay qua hỏi A Ninh :
"Đại tiểu thư có trong phòng không? gọi ra cho ta hỏi chút chuyện ".

A Ninh vội chạy hốt hoảng vào gọi đại tiểu thư ra, Mộc Thanh từ từ bước ra, nàng không hiểu vì sao ông ta lại thả nàng ra sớm như thế.

Theo như những gì nàng nghe được nhất quyết phải gả nàng đi bây giờ lại có ý gì đây.

Mộc Thanh đã hết hy vọng về phụ thân của mình, lúc đầu nàng còn hi vọng một chút về tình phụ tử nhưng bây giờ thì không còn chút hi vọng gì nữa rồi.

Nàng thờ ơ hỏi :
"Phụ thân tìm nữ nhi có việc gì không ?"
Giọng ông nịnh nọt nói :
"Sao con quen biết thế tử của Tuyên Vương phủ mà không nói với ta, nếu hôm nay Tuyên Vương không đến cầu thân con cho thế tử có phải lỡ mối nhân duyên tốt đẹp này không ".

Lúc này đến lượt Mộc Thanh ngẩn người, thế tử nào nàng làm gì quen biết thế tử nào chứ.

Nhìn thấy vẻ mặt ngơ ngác của nữ nhi ông liền hỏi :
"Thế tử Tuyên Vương phủ Tuyên Thiên Kỳ, con có quen người này không ?".

Lúc này Mộc Thanh mới hiểu lý do vì sao mình được thả ra, vì sao phụ thân lại niềm nở và nhẹ nhàng đến thế.


Hóa ra chàng là thế tử của Tuyên Vương phủ là đối tượng thầm thương của bao nhiêu quý nữ thế gia trong đó có cả muội muội của nàng.

Thảo nào lần trước ở trong chùa các công tử lại nhanh chóng bỏ qua dễ như vậy hóa ra chàng không phải chỉ là một tướng quân quèn.

Lúc này Mộc Thanh không biết vui hay buồn, nàng có tình cảm với chàng nhưng không phải là vì thân phận vốn có.

Nàng rất tự ty vào bản thân cứ sợ mình không xứng với chàng ấy.

Nàng quay ra hỏi Mộc Lâm :
"Vậy người trả lời sao về lời cầu thân của Tuyên Vương phủ ?".

Giọng Mộc Lâm tự tin nói :
"Đương nhiên là ta đồng ý rồi, có điên đâu mà từ chối chứ, là thế tử đó là hoàng thân quốc thích đó, con cứ chuẩn bị làm tân nương tử đi, lúc đó tha hồ ta sẽ được lợi từ vụ mai mối này ".

Rồi ông ta quay đầu đi khuôn mặt vui sướng, viễn cảnh tươi đẹp hiện lên trong đầu ông ta.

Mộc Thanh nhìn theo mà lắc đầu, thì ra hôn nhân của nàng là một cuộc mua bán vậy thì nàng sẽ khiến ông ta mất cả trì lẫn chài.

Nàng không muốn tình yêu của nàng bị coi thường, bị đem đi mua bán, đấy là do ông ta chứ không phải do nàng.

Tối hôm đó Mộc Thanh vừa tắm xong A Ninh đang lau khô tóc cho nàng thì bỗng có tiếng cạch cửa sổ, Thiên Kỳ mở cửa sổ trèo vào.


Mộc Thanh và A Ninh đều giật mình khi thấy đó là Thiên Kỳ, A Ninh cười khúc khích rồi từ từ đi ra ngoài khép cửa lại.

Thiên Kỳ lại gần rồi hỏi :
"Nàng có sao không,ta không yên tâm về nàng nên phải đến xem sao?".

Mộc Thanh im lặng không nói gì khiến cho Thiên Kỳ lo lắng hỏi :
"Nàng sao vậy, có ai làm khó nàng à ?".

Mộc Thanh từ từ hỏi :
"Tại sao chàng không rõ thân phận với ta lại giấu ta làm gì chứ ".

Thiên Kỳ cười nói :
"Hóa ra nàng giận ta vì việc này à ?".



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK