Lại không ngờ rằng , chính là ba ruột lại đi bắt cóc con gái để tống tiền , thật sự chuyện này rất là nực cười
Hắn quơ tay ý bảo Tiểu Dương đi xuống trước
"Nhan Nhậm , ông muốn bao nhiêu tiền?" Giọng điệu của Nam Cung Ảnh vẫn như cũ vô cùng bình tĩnh . Bên kia , Nhan Nhậm đã sớm chuẩn bị súng lục , khẩu trang , hắn nở một nụ cười
" Một triệu tiền mặt"
"A , khẩu khí ghê gớm thật" Nam Cung Ảnh nhếch miệng cười khẩy " Địa điểm ở đâu?"
"Kho hàng thứ 3 XX , tốt nhất nên đến một mình ! Nơi này hẻo lánh , bằng không thì hãy đợi nhận xác của vợ mày đi" Nói xong , Nhan Nhậm ném điện thoại xuống đất , điện thoại bể tan nát , Nhan Mạt Hàn đầy nước mắt , đây là điện thoại của cô
Hai mắt của Mạt Hàn đỏ bừng , nhìn thấy bộ mặt dữ tợn của người đàn ông trước mặt , cô khóc ? Khóc vì cái gì? Vì ba ruột của cô là loại người như vậy?
Nhan Nhậm lấy xa một con dao nhỏ , chậm rãi tiến về phía Nhan Mạt Hàn
Nhan Nhậm nở nụ cười quỷ dị , lạnh lùng , đôi mắt đỏ ngầu tà ác nhìn Mạt Hàn " Biết không , mẹ của mày chính là do tao hạ độc "
"Ầm Ầm" Một âm thanh nổ tung trong đầu của Mạt Hàn .. Cái gì? Hắn Hạ độc?Cô còn tưởng là mẹ cô uống thuốc độc tự sát. Là Hắn ! Thật là hắn? Nhìn thấy Nhan Nhậm cầm con dao sắt bén tiến lại , hai giọt nước mắt chảy xuống..
"Ư...Ư.." Cô muốn nói chuyện nhưng miệng lại bị nhét miếng vải to tròn cô không thể mở miệng ...
"Nữ nhân này thật sự là đồ vật tốt , nói cho mày biết , cách đây không lâu tao vừa giết vợ thứ hai của mình , ha ha ha ha ha" Nhan Nhậm ngửa mặt lên trời cười to , rất đắc ý
Nhan Mạt Hàn cảm thấy mình thật sự rất may mắn vì năm mười tuổi cô đã rời đi , rời khỏi tên cầm thú này . Nếu như ở lại có phải cô cũng đã sớm bị ba ruột của mình giết không? Nhan Mạt Hàn thở hổn hển , nhìn chằm chằm vào hai tay của Nhan Nhậm dính đầy máu... Tay của hắn đã giết hai mạng người , còn có mẹ ruột của cô
"feng-zi! feng-zi" Nhan Mạt Hàn cực lực hét chói tai nên âm thanh có thể từ cổ họng cô thoát ra ngoài một chút . Mười năm , không có phá án cũng không ai biết nguyên nhân mẹ cô chết là gì , thì ra chính là bị tên cầm thú này giết hại . Nhan Nhậm , người đàn ông khốn nạn này , thật là khốn nạn
Nam Cung ẢNh gọi tiểu Dương đến " Tiểu Dương lập tức chuẩn bị một triệu nhân dân tệ , tiền mặt , bỏ vào sau cóp xe cho tôi" Nam Cung Ảnh cầm điện thoại gọi cho Âu Dương Dật , hắn chỉ cảm thấy buồn cười đó là Nhan Nhậm dám ra giá một triệu ,haha ,một mình hắn có thể cầm được? Còn nói nếu đưa chi phiếu cho Nhan Nhậm đi ra ngân hàng lấy thì việc đó đồng nghĩa là tự đi thú tội ? Thật sự ngu cái X ( JJ: không lầm thì là cái L' , a men~ )
"Dật , mau gọi cho Doãn Thiệu Hàn , MẠt Hàn bị bắt cóc rồi . Là ba ruột của cô ấy làm , địa điểm kho hàng thứ 3 XX , hai người mau đến tập hợp ở công ty của tôi ! Nhan Nhậm nói chỉ có thể một người đến , hai người lúc đó thì chờ tôi ngoài quốc lộ"
Nam Cung Ảnh cúp điện thoại , khoát áo lạnh vào . Đứng ở thanh máy nhấn nút xuống . Lúc này cửa thanh máy mở ra là Dịch Điều Vi
"Ảnh" Nhìn thấy gò má của Dịch Điều Vi có chút tái nhợt
"Điều Vi?" Nam Cung Ảnh thấy Điều Vi có chút ngạc nhiên , nhưng nhìn đồnng hồ trên tay , thời gian không còn nhiều
"Ảnh , em đã biết hết , em đã thấy tất cả . Anh không thể đi , em không cho anh đi , người kia bị điên rồi " Dịch Điều Vi nổi điên ôm lấy Nam Cun ảnh , không buông
Nam Cung Ảnh trau trau mày " Em thấy?"
"Là , là Ajo , anh ấy nói cho em biết . Lúc sáng anh ấy đi mua điểm tâm cho em anh ấy nhìn thấy" Dịch Điều Vi nói dối , mặt biến sắc trái tim không nhảy..
"Điều Vi , em buông tay anh ra trước , anh biết em lo cho anh nhưng anh phải đi cứu Mạt Hàn" Nam Cung Ảnh quyết tâm kiên định , hiện tại hắn rất vội vàng
"Không được ! Ảnh , van cầu anh đừng mạo hiểm , van cầu anh! Anh là người thân duy nhất của em" Dịch Điều Vi nhất thời hốc mắt đỏ lên , tiếp theo nước mắt chảy ra không ngừng
Nam CUng Ảnh quay đầu đi , hắn dùng sức gỡ bỏ cánh tay của Dịch Điều Vi ra
"Anh phải đi" Nói xong , không hề để ý gì nữa liền xoay người chạy vào thang máy
"Ảnh" Dịch Điều Vi ngã trên mặt đất , móng tay bấm vào da thịt của mình..