Hiện tại ngày nào cô cũng rất bận. Nhưng mà vẫn dành ra một ngày trong tuần tới trường đón Chu Diễn tan học, cô không hề muốn cướp bát cơm của lái xe, chỉ là thuận tiện thôi, dù sao chi nhánh cửa hàng tiện lợi của cô mở gần trường học. Một năm này rất quan trọng đối với cao tam, mấy năm gần đây tình hình bên nước ngoài không tốt lắm, ngay cả Chu Diễn cũng không muốn đi du học nước ngoài, cậu muốn thi đại học, trở thành một trong hàng ngàn ứng cử viên.
Mấy phụ huynh có con học lớp 12 cũng vậy, chỉ còn một năm này nữa thôi, đừng nói là đi học hay tan học đều tự mình đưa đón, còn có phụ huynh để hết công việc trong tay xuống, ngày nào cũng chuẩn bị đầy đủ thức ăn dinh dưỡng đưa đến trường học.
Khương Tân Tân tự nhủ là bản thân mình sẽ không giống như những vị phụ huynh này.
Cô cũng rất an tâm, dù sao Chu Minh Phong là cha ruột mà đâu để bụng đến chuyện con mình sắp thi đại học, với lại ở phương diện này, cô vốn không phải là người tỉ mỉ chu đáo, cho nên, chỉ có thể mỗi tuần dành ra một ngày cùng Chu Diễn tâm sự, để hiểu rõ tâm lý hiện tại của cậu.
Khương Tân Tân vừa dừng xe không bao lâu, liền nhìn thấy một nhóm lại tiếp một nhóm đầu củ cải đi từ lầu dạy học ra.
Mắt của cô khá tốt, lại đặc biệt bát quái, dù mới làm hội trưởng hội phụ huynh có mấy tháng, nhưng so với Chu Diễn ở trường học ngây người hơn hai năm, hiểu rõ hơn nhiều.
Ví dụ như, lớp 10 có nam sinh đầu đinh rất đẹp trai, sắp sánh bằng Chu Diễn rồi, vị trí giáo thảo của Chu Diễn có nguy cơ a! Nam sinh này quá hoa tâm, tuổi còn nhỏ mà đã muốn làm hải vương, hôm nay cùng nữ sinh kia ngồi một chỗ, ngày mai thì đưa sữa cho một nữ sinh khác.
Ví dụ như, lớp 11 có một nữ sinh có kỹ thuật trang điểm rất tốt, nghề phụ là chủ blog trang điểm, fan hâm mộ trên Weibo đến mấy chục vạn!
Ví dụ như, Lưu lão sư lớp 11 với Vạn lão sư lớp 12 đang lén lút yêu đương, hai người luôn trốn đến rừng cây nhỏ trong trường hôn nhau.
...
Chu Diễn đối với mấy tin tức bát quái này không hề hứng thú.
Ngược lại là Nghiêm Chính Phi, hiện tại thêm bạn bè trên Wechat với Khương Tân Tân, mỗi ngày hai người đều trao đổi với chia sẻ tin tức, hai người bọn họ thuộc nhóm người cập nhật tin bát quái ở trường học nhanh nhất.
Khương Tân Tân lại dùng hỏa nhãn kim tinh của cô để ngắm nhìn các tiểu soái ca tiểu mỹ nữ trong trường.
Đột nhiên, cô nhìn thấy Chu Diễn với Từ Tòng Giản.
Dù đã nhìn chán hai người bọn họ nhưng Khương Tân Tân vẫn không nhịn được cảm khái một câu: Thật sự rất soái a!
Mấy học sinh lớp 10 với lớp 11 vẫn không thể đẹp trai hơn Chu Diễn với Từ Tòng Giản, không có người kế tục không có người kế tục a!!
Cũng khó trách cứ đến thời điểm Chu Diễn với Từ Tòng Giản chơi bóng, là mấy học muội lớp 10 với 11 luôn ra sân cổ vũ.
Từ Tòng Giản không đi đường khác, mà đi theo Chu Diễn tới xe của Khương Tân Tân.
Khương Tân Tân kéo kính xe xuống.
Trên khuôn mặt luôn lạnh lùng của Từ Tòng Giản có chút ý cười.
"Lên đây đi, tôi đưa cậu về một đoạn."
Từ Tòng Giản ừ một tiếng, không có cự tuyệt. Chu Diễn muốn thể hiện mình đặc biệt hơn, nên cậu ngồi ghế cạnh chỗ lái xe, Từ Tòng Giản thì ngồi ở phía sau.
Vì muốn Từ Tòng Giản có chút tốt hơn, nên mẹ Từ thuê một căn có hai phòng ngủ ở gần trường học.
Cuộc sống của hai mẹ con bây giờ không túng quẫn như trước nữa.
Khương Tân Tân cũng biết Từ Tòng Giản hiện tại ở đâu, sau khi định hướng xong liền khởi động xe đi.
"Từ Tòng Giản, ở chỗ ngồi phía sau có một hộp giấy, cậu mở ra xem đi."
Chu Diễn nghe lời này, cũng tò mò nghiêng đầu nhìn phía sau xe.
Từ Tòng Giản sửng sốt một chút, mở hộp giấy ra, trong hộp giấy là một móc khóa có búp bê.
"Tặng cho cậu đó." Khương Tân Tân vừa chú ý nhìn trước vừa nói: "Một tháng nữa là đến lễ Giáng Sinh, tôi đi tìm xưởng để đặt móc khóa hình ông già Noel, chuẩn bị đồ trước, đến lúc đó chỉ việc đặt trong cửa hàng làm quà tặng, đây là hàng mẫu."
Khí chất của Từ Tòng Giản giống hợp với kiểu móc khóa như này.
Nhưng mà cậu lại rất thích dáng vẻ này, cầm lấy một cái, liền treo trên cặp sách màu đen.
Cái này không giống tác phong thường ngày của cậu..
Chu Diễn: "... Còn tôi thì sao?"
Cậu không đợi Khương Tân Tân trả lời, đã đưa tay ra lấy một con búp bê giáng sinh trong hộp.
Có chuyện như này, chẳng lẽ không phải nên cân nhắc đến cậu đầu tiên sao?
Để tỏ lòng chính mình với Từ Tòng Giản có quan hệ với cô không giống nhau, Chu Diễn một hơi cầm thêm hai đến ba con búp bê giáng sinh, toàn bộ đều treo trên cặp sách, lúc này mới hài lòng một chút.
Cậu nên được nhiều hơn so với người khác.
Bởi vì Khương nữ sĩ đối xử với cậu tốt hơn so với người khác.
Sau khi đưa Từ Tòng Giản đến cửa tiểu khu, Khương Tân Tân liền chở Chu Diễn đến trạm dừng tiếp theo.
Từ Tòng Giản luôn là người có lễ phép, cậu đứng ở cửa, nhìn bọn họ rời đi xa, lúc này mới chậm rãi đi vào tiểu khu.
Gió thu hiu hiu, cậu không có đeo cặp sách, mà dùng tay cầm nó, thỉnh thoảng cúi đầu nhìn cái móc khóa treo trên cặp sách, khuôn mặt lạnh lùng cũng có lúc tươi cười.
*
Trạm tiếp theo mà Khương Tân Tân với Chu Diễn đến là tập đoàn Chu thị.
Cô hôm nay ngoài tới trường đón Chu Diễn tan học, còn muốn đón Chu Minh Phong tan tầm, có thể nói là vô cùng bận bịu.
Cô đến tập đoàn Chu thị khá nhiều lần, nhiều đến nỗi nhân viên còn nhận ra biển số xe của cô.
Cô tiến vào bãi để xe, bảo an thấy xe cô tiến đến, liền đoán hôm nay Chu tổng sẽ tan tầm đúng giờ.
Một nhà ba người ăn cơm bên ngoài. Có người từng nói, cùng ăn cơm nhiều lần, khẩu vị sẽ dần dần giống nhau, điểm này đúng là thật. Chí ít hai cha con họ Chu dưới sự dẫn dắt của Khương Tân Tân, nên phàm phu rất nhiều, có thể ăn ở Michelin, cũng có thể đi ăn cá nướng tôm nướng, có thể đến ăn ở nơi đắt đỏ, cũng có thể đến ăn ở những quán cơm nhỏ.
Ba người không có đặt phòng bao, mà là đến những hàng quán nhỏ trên đường, muốn cảm nhận được khói lửa nhân gian.
Có người tụ thành một đám bàn luận, cũng có những cặp đôi ngọt ngào đi trên con đường này.
Chu Diễn hiện tại đã hiểu chuyện, không cần Khương Tân Tân dùng ánh mắt nhắc nhở, cậu đã tự động lấy nước trà đặt bên cạnh tráng qua bát đũa.
Khương Tân Tân nhớ tới chuyện ở công ty vào hôm nay, không khỏi nhìn Chu Minh Phong một chút: "Em hôm nay lại có thêm một phát hiện mới, đó là lòng dạ tư bản có bao nhiêu đen a, anh chính là không muốn cho em chiếm lợi ích ở công ty anh đúng hay không?"
Mặc dù trong kế hoạch của cô là sau tháng mười hai, cô thi xong sẽ chủ động xin từ chức...
Nhưng Chu Minh Phong cũng có không cần phải như thế chứ?
Chu Minh Phong vẫn bình tĩnh: "Em hiểu lầm ý của anh rồi."
Chẳng qua là anh rất muốn tất cả mọi người đều biết quan hệ của bọn họ.
"Tôi cũng không muốn đi." Chu Diễn lẩm bẩm một câu: "Tôi sợ bọn họ cảm thấy tôi không chân thành."
Ở công ty Vị Mỹ, đồng nghiệp nơi đó rất tốt với Chu Diễn.
Hiện tại bọn họ có bữa tiệc gì cũng sẽ gọi điện cho cậu.
Chuyện này làm Chu Diễn không được tự nhiên.
Chu Minh Phong nhìn cậu một cái, trầm ngâm một lúc rồi nói: "Luôn luôn giấu diếm người ta, cái này mới là không chân thành. Khi mà con cảm thấy hành vi của mình không chân thành, thì con nên đưa ra quyết định đúng đắn, đến lúc đó hãy kính họ một chén rượu rồi giải thích cho họ, thì họ mới hiểu được nỗi lòng của con."
"Tốt a!" Chu Diễn đã bị thuyết phục.
Chu Minh Phong lại nhìn về phía Khương Tân Tân: "Còn em, có ý kiến gì không?"
"Có!" Khương Tân Tân nói: "Trước đây anh nói với em, nhưng không nói là toàn bộ nhân viên công ty Vị Mỹ đều đi, hiện tại..."
Cô thấp giọng: "Phải thêm tiền."
Chỉ cần nhắc tới tiền, thì phản ứng của Chu Diễn đặc biệt nhanh.
Cậu cũng nói: "Con đồng ý!"
Hai cặp mắt đều mong đợi nhìn Chu Minh Phong.
Chu Minh Phong thấy bất đắc dĩ, nhưng vẫn cầm điện thoại lên.
"Theo quy tắc cũ."
Khương Tân Tân với Chu Diễn xoa xoa tay. Hai người chung nhóm nhưng hiện tại vì hồng bao, nên tạm thời sẽ tan rã chia bang.
Lại một lần...
Chu Diễn có vận may tốt nhất.
Khương Tân Tân ủy khuất mà nhìn Chu Minh Phong. Chu Diễn giống như là biết sẽ có chuyện phát sinh, bằng tốc độ nhanh nhất đeo tai nghe lên: Không nghe không nghe, làm con rùa niệm kinh.
Chu Minh Phong lại gửi riêng cho Khương Tân Tân một hồng bao khác, còn phải nói lời ngon tiếng ngọt, mới dỗ được Khương Tân Tân.
*
Cả ba người sau khi về nhà, Chu Diễn liền trở về phòng ôn bài tiếp, còn nhân vật cuồng công việc không đổi Chu Minh Phong thì vào thư phòng.
Khương Tân Tân đoán chừng trước mười một giờ anh sẽ không ra, thế là, lặng lẽ cầm túi xách với điện thoại đi khỏi biệt thự.
Cô gần đây có thêm một việc, đó chính là đánh bài.
Sự thật chứng minh, trong thế giới của phu nhân, đánh bài là hành động có thể nhanh chóng gắn kết các mối quan hệ.
Mặc dù Khương Tân Tân không phải là người thích đánh bài, nhưng vận khí của cô lại không tệ, mỗi lần sờ bài đều rất tốt, số lần thắng hơn xa nhiều với số lần thua. Chỉ là đánh bài quá mệt mỏi, thường xuyên ngồi xuống đến tận trưa mới thôi... Trước kia hoạt động đánh bài này, nhóm phu nhân gọi cô mười lần, thì cô chỉ có thể đi hai hoặc ba lần. Không phải là không nể mặt, mà là quá bận rộn.
Mà bây giờ, đánh bài đã thành hoạt động nhất định Khương Tân Tân phải tham gia.
Không vì cái gì khác, sau khi tiệm làm móng khai trương, các vị phu nhân này sẽ là những khách hàng tiềm năng của tiệm, thậm chí còn đỡ để cô mất mấy tờ rơi quảng cáo cho tiệm.
Khương Tân Tân cũng không thấy mệt mỏi.
Đánh bài có thể tăng cảm tình, hiện tại nhóm phu nhân này đã coi cô thành người một nhà.
||||| Truyện đề cử: Hôn Nhân Hợp Đồng - Yêu Em Thật Lòng |||||
Hiện tại khó khăn nhất chính là, các cô ấy đều coi cô là người mình...
Cho nên, cô đã biết rất nhiều bí mật. Ví dụ như, chồng của Trương phu nhân đặc biệt keo kiệt, trước đó có một tình nhân, lúc đầu nói mỗi tháng cho tám vạn tiền tiêu vặt, kết quả hắn thế mà lại quỵt nợ thiếu người ta hơn hai mươi vạn, cuối cùng chỉ cấp cho mười vạn...
Ví dụ như, Lưu phu nhân với tiên sinh nhà cô ấy là quan hệ tương ái tương sát, Lưu tiên sinh bao nuôi một tình nhân, cô ấy cũng bao nuôi hai sinh viên nam, về số lượng vĩnh viễn thắng hắn, bất quá gần đây có chút không ổn, có một sinh viên nam muốn thượng vị...
Ván bài này của Tôn phu nhân thiếu một con quyết định, thế nên Khương Tân Tân thắng a.
Chu Minh Phong không muốn Khương Tân Tân đi đánh bài, không vì nguyên nhân nào khác, mà do khi đánh bài tư thế ngồi sẽ không thay đổi, lại thêm gần đây số lần Khương Tân Tân đánh bài càng ngày càng nhiều, cho nên bả vai có chút không thoải mái. Nhưng đối với Khương Tân Tân mà nói, cô cùng Edwin muốn mở tiệm làm móng tay nên phải chuẩn bị ngay từ đầu, những phu nhân này đều là khách hàng lớn, cô nhất định phải biết giữ lấy...
Với lại chút cực khổ ấy không là cái gì.
Trước khi xuyên sách trước cô có một đồng nghiệp rất lợi hại, vì muốn hoàn thành một đơn hàng, vị khách hàng kia có vợ đang sinh con, hắn bận trước bận sau, nên vị khách đó nửa đêm gọi điện thoại cho anh ta, mà anh ta có thể từ trên giường bạn gái đứng lên đến bồi người ta uống rượu, có một lần người lớn tuổi nhà vị khách đó nằm viện, anh ta trời còn chưa sáng đã chạy đến bệnh viện hỗ trợ thủ tục đăng ký.
Đây mới gọi là lợi hại, đây mới gọi là tận tụy.
Cô tính là gì nha.
Một bên khác, Chu Minh Phong hoàn thành công việc sớm, bước ra khỏi khỏi thư phòng về phòng ngủ, không thấy Khương Tân Tân trong phòng, lại đi đến phòng để quần áo, rồi tìm trong nhà một vòng cũng không thấy cô, sau đó anh đến gõ cửa phòng Chu Diễn ở tầng hai.
Chu Diễn đang làm bài tập, mở cửa ra thấy ba mình, lập tức tiến vào trạng thái cảnh giác.
"Ba..."
Chu Minh Phong chỉ hỏi một câu: "Cô ấy đâu?"
Chu Diễn biểu lộ phi thường tự nhiên: "Cô ấy nói muốn đến cửa hàng tiện lợi, ra cửa được một lúc rồi."
Cậu hiện tại thật sự quá to gan, thế mà lại dám nói dối trước mặt ba mình, mặt lại còn không đổi sắc.
Cậu, đã trưởng thành a.
Đương nhiên, cậu rất tin tưởng vào tài năng diễn kịch của mình, không phải sao, ba cậu chỉ nhìn cậu có một cái, cũng không hỏi nữa liền đi luôn.
Đây không phải là không hề nghi ngờ cậu sao?
Chu Minh Phong vừa xuống lầu, Chu Diễn liền chạy với tốc độ sét đánh không kịp có tiếng ấn gọi cho Khương Tân Tân mật báo.
"Không chơi không chơi nữa!"
"Lão Chu nhà tôi xong việc sớm!"
Nhận được tin của Chu Diễn, Khương Tân Tân liền kết thúc ván bài.
Cô cùng với mấy phu nhân ở đây có quan hệ khá tốt, thấy cô như này, lập tức hiểu rõ, mặt khác ba phu nhân kia đều bắt đầu hành động, một người gọi a di đi xe điện tranh thủ thời gian đưa Khương Tân Tân về cửa hàng tiện lợi, hai người kia nhanh nhẹn cùng nhau đi tản bộ ở cạnh hồ, làm như hôm nay các cô đang đi tản bộ không rảnh đánh bài, tốt nhất là để Chu Minh Phong nhìn thấy.
Khương Tân Tân ngồi trên chiếc mã chiến của a di, cuối cùng đã tới cửa hàng tiện lợi.
Cô tranh thủ thời gian thay đổi khẩu cung của nhân viên cửa hàng, làm như mình đã ngồi tính sổ sách.
Chu Minh Phong khi đi tới đây liền nhìn thấy một màn này.
Anh không đi vào cửa hàng tiện lợi, mà là đứng ở bên ngoài.
Khương Tân Tân đã sớm nhìn thấy thân ảnh của anh, qua một lúc lâu mới ngẩng đầu lên, một mặt kinh hỉ.
Phảng phất như là vừa mới nhìn thấy anh, trong mắt hiện ra làm cảm xúc kiến Chu Minh Phong động tâm, giống như là thế giới của cô chỉ có anh.
Chu Diễn làm xong một tờ bài thi, muốn tìm hiểu tình hình một chút, liền đi khỏi phòng xuống lầu tìm đồ ăn. Vừa vặn thấy Khương Tân Tân đi về cùng Chu Minh Phong.
Khương Tân Tân một mặt ngọt ngào kéo khuỷu tay Chu Minh Phong.
Trên mặt Chu Minh Phong cũng có ý cười như có như không.
Chu Diễn vòng qua bên người Khương Tân Tân.
Cầm lấy ly nước trên bàn uống một ngụm, ánh mắt nhìn về phía cầu thang, chỉ thấy Khương Tân Tân len lén giơ một tay ra sau lưng, làm động tác OK, biểu thị nguy cơ được giải trừ.
Chu Diễn xém chút cười ra tiếng, vội vàng quay đầu che giấu biểu cảm trên mặt.