Đồng thời Vương Gia Dân cũng tỏ ra tán thành về khả năng thực hiện được lời đề nghị của Lý Nam, cũng yêu cầu Lý Nam tiếp tục trau dồi suy nghĩ, cho ra nhiều ý kiến tốt hơn.
Vương Gia Dân có thể được Lý Dật Phong coi trọng, có thể đảm nhiệm vị trí chủ nhiệm văn phòng tổ công tuyển, nói rõ công tác của hắn được Lý Dật Phong tán thành. Tuy lúc này hắn vẫn chỉ là cấp phó khoa, thế nhưng tương lai không xa sẽ tiến lên làm trưởng khoa mà thôi.
Hơn nữa chỉ cần Lý Dật Phong chú ý, tương lai của Vương Gia Dân sẽ là không tệ.
Trước đó Lý Nam có quan hệ rất tốt với Vương Gia Dân, bây giờ hai bên lại là cộng sự của nhau, Lý Nam cũng có lòng tin rất lớn với Vương Gia Dân, vì người này là một thành viên quan trọng trong lưới quan hệ của Lý Nam, hơn nữa thuần túy là do chính bản thân Lý Nam sắp đặt mời gọi.
Ngay sau đó Vương Gia Dân nói với Lý Nam rằng mình đã báo cáo cho trưởng phòng Lý Dật Phong, trưởng phòng đã gật đầu tỏ vẻ sẽ đích thân phối hợp.
Đồng thời Vương Gia Dân còn tổ chức cuộc họp các nhân viên tổ công tuyển, nói rõ một vài chỉ thị quan trọng của trưởng phòng Trịnh Đông Phương, chủ yếu là sắp xếp các bước công tác tiếp theo, tất nhiên sẽ là vòng phỏng vấn.
Dựa theo yêu cầu của Lý Dật Phong thì công tác tiếp theo phải được tăng cường, chuẩn bị tốt tất cả hạng mục liên quan, cần phải nhanh chóng tiến hành phỏng vấn, quá trình không nên chậm trễ.
Sau khi có được thành tích cuộc thi thì công tác trong phòng tổ chức có một chút xao động, chủ yếu là có một vài vị trưởng khoa và phó trưởng khoa trong phòng tổ chức có được thành tích không tốt, thậm chí có một vị trưởng khoa chính quy của phòng tổ chức không có được tư cách tham gia vòng phỏng vấn, như vậy thì hắn nào còn có tâm tư tiếp tục công tác? Tất nhiên phải vội vàng đi chạy quan hệ lo cho tương lai của mình.
Trong quan trường thành phố Vũ Dương có một câu châm ngôn thế này: "Không chạy không tiền thì bất động!" Mặc dù nói như vậy cũng không phải nhất định rằng tất cả đề bạt trong thành phố Vũ Dương đều phải chạy quan hệ hoặc đi tiền, hơn nữa chạy quan hệ hoặc đi tiền chưa chắc được đề bạt ngay, thế nhưng ít nhất vẫn nói rõ hiện tượng chạy quan hệ và đi tiền rất phổ biến ở thành phố Vũ Dương.
Dù có thành tích thi là rất tốt nhưng mọi người cũng không dám lười biếng, dù sao thì vẫn còn nhiều quá trình ở phía sau, cuối cùng bọn họ có thể được giữ lại ở phòng tổ chức hay không còn liên quan đến nhiều nhân tố, thành tích thi trước đó chỉ là một bộ phận mà thôi. Bây giờ vẫn còn nhiều người tham gia vòng trong, nếu như bản thân mình phỏng vấn không tốt thì không hay, trừ khi có thành tích thi viết quá tốt, chênh lệch quá lớn với người xếp sau thì mới có thể tin tưởng được. Nhưng người nào tham gia cuộc thi này cũng không ngu ngốc, đặc biệt là thành tích thi viết của mọi người sau khi tiến vào vòng phỏng vấn là không hơn nhau quá lớn, thế nên càng làm cho cạnh tranh về sau thêm khốc liệt.
Phỏng vấn chính là thể hiện tố chất tổng hợp của mọi người, nếu là trước kia thì anh có thể chạy quan hệ, tranh thủ được quan trên động tay động chân giúp đỡ. Nhưng phỏng vấn lần này lại khác, ngoài thường ủy thị ủy còn có tám chuyên gia thuê từ bên ngoài, điểm của các vị lãnh đạo thường ủy thị ủy chỉ tính năm mươi phần trăm mà thôi. Thế cho nên bây giờ dù ai cố gắng hoạt động cũng không thể nắm chắc được.
Chỉ cần nhìn vào một vài biện pháp này thì mọi người có thể hiểu rõ lần này phòng tổ chức thật sự muốn tổ chức tranh cử công khai, người được chọn ra cuối cùng nhất định sẽ cực kỳ có năng lực.
Đồng thời tình huống này cũng làm cho tất cả đơn vị ban ngành trong thành phố có áp lực rất lớn, vì phương án tranh cử công khai sẽ được mở rộng ra toàn thành phố, những người có lòng cầu tiến buồn bực vì áp lực quá lớn, những người chỉ biết chạy quan hệ và đi tặng quà cũng không thể không chạy theo xu thế, dù áp lực lớn thì bọn họ cũng phải thích ứng.
Sau khi có được chỉ thị của trưởng phòng Lý thì công tác của tổ công tuyển lại thêm bận rộn.
Lý Nam bây giờ cũng vui vẻ vì được bận rộn, vì thông qua công việc này hắn mới được tiếp xúc với một số người, cùng lúc đó cũng quen được không ít người đến tranh cử. Tuy cảm giác quen thuộc này không thể bằng tình bạn bè, thế nhưng ít nhất cũng tạo nên một cơ sở tốt, tốt hơn so với hai người hoàn toàn xa lạ. Sau này nếu như tìm người làm việc sẽ lấy cớ đề cao kết giao, như vậy khả năng thành công sẽ cao hơn.
Chính Nhất đi làm ở công ty bên dưới phòng giao thông, vì có quan hệ với Lưu Tiến thế nên công tác rất thoải mái, hơn nữa cũng không phải làm gì. Công ty này cách không xa phòng ký túc xá của Lý Nam, chỉ khoảng một hai kilomet mà thôi, thế nên Lý Nam mua cho Chính Nhất một chiếc xe đạp, như vậy đi làm cũng không tốn thời gian. Lúc này một ngày ba bữa cơm đều do Chính Nhất tự tay nấu nướng, thế cho nên cuộc sống của Lý Nam đã khá hơn trước, dù sao ăn ở nhà vẫn ngon hơn ở bên ngoài rất nhiều.
Chính Nhất không tỏ ra có gì phải phàn nàn về công việc mới của mình, có được việc làm là tốt lắm rồi, đồng thời hắn cũng ghi nhớ lời nói của lão đạo sĩ, đó là mọi việc nghe theo sắp xếp của Lý Nam, thế nên mỗi ngày hắn đều đi làm, tan tầm về nhà vui vẻ.
Sau khi lão đạo sĩ đến thủ đô thì có gọi điện thoại cho Lý Nam, nhưng lão đạo sĩ không nói gì về việc quay lạ Vũ Dương.
Lý Nam bây giờ cũng không quá lo lắng, lão đạo sĩ chắc chắn có bí mật gì đó, đi đến thủ đô có lẽ không có vấn đề gì lớn.
Ngày hai mươi hai tháng bảy hoạt động phỏng vấn chọn lựa cán bộ công khai của phòng tổ chức thị ủy được tiến hành trong đại lễ đường ủy ban nhân dân thành phố Vũ Dương.
Đây là một việc quan trọng trong sinh hoạt chính trị của thành phố Vũ Dương, tất cả thường ủy thị ủy đều tham gia vào ban giám khảo cho hoạt động phỏng vấn lần này.
Lựa chọn cán bộ cấp khoa nhưng lại có sự ra mặt của tất cả thường ủy thị ủy, có thể thấy được sự coi trọng của lãnh đạo thành phố với công tác cải cách nhân sự này là như thế nào.
Dù sao đây cũng chỉ là một lần nếm thử, nếu như làm tốt thì sẽ là một thành tích lớn của thành phố Vũ Dương, nếu không thì không phải các vị thường ủy thị ủy không có việc gì làm, phải đến đây dõi mắt xem các cán bộ tranh chấp các vị trí cấp khoa của phòng tổ chức biểu diễn khả năng.
Tất cả truyền thông các cấp của thành phố Vũ Dương đều được điều động, lúc này đài truyền hình tỉnh Giang Thiên và nhật báo Giang Thiên cũng phái tổ thời sự xuống đưa tin.
Đài truyền hình tỉnh Giang Thiên còn ghi hình lại toàn bộ quá trình, cũng xem như tiến hành giám sát công khai.
Lý Nam là một trong những nhân viên công tác ở hiện trường, hắn đến từ rất sớm để sắp xếp bố trí và kiểm tra mọi hạng mục, khi thấy không có bất kỳ vấn đề gì thì hắn và Lâm Viễn Minh mới đi tiếp đãi và an trí các nhà truyền thông.
Tuy cũng có nhiều nhân viên của phòng tuyên truyền đến tiếp đãi phóng viên báo chí và đài truyền hình, thế nhưng phòng tổ chức là người làm chủ, cần phải đi đầu ở phương diện này.
- Uyển Tiểu Dao, sao cô cũng đến?
Khi thấy Uyển Tiểu Dao xuất hiện trong đội ngũ phóng viên nhật báo Giang Thiên thì Lý Nam dùng giọng kinh ngạc hỏi. Lần trước khi Uyển Tiểu Dao và Tạ Tiểu Ba đến chơi thì có nói rằng chỉ đến tỉnh Giang Thiên chơi vài ngày, sau đó sẽ quay về nhận công tác ở thủ đô, bây giờ sao lại đứng chung hàng ngũ với phóng viên nhật báo Giang Thiên?
Uyển Tiểu Dao mỉm cười với Lý Nam, cặp mắt như biến thành hai nửa vầng trăng, nàng cười làm cho hoa tươi bên cạnh mất đi hương sắc: - Tôi vừa mới đến nhật báo Giang Thiên, bây giờ đang là phóng viên thực tập.
Lý Nam có chút sững sốt, hắn cười nói: - Như vậy sao? Thế thì lần này mong cô giúp đỡ tuyên truyền giúp thành phố Vũ Dương.