Độc Nhĩ Kha vẫn một thân y phục màu đỏ như thường ngày, hắn vẫn chói mắt như vậy không hề thay đổi.
Hắn cũng là một trong những người dễ nhận biết nhất trên đấu võ đài.
Bây giờ cũng có rất nhiều người mong chờ trận đấu của Độc Nhĩ Kha.
Cái tên Hỏa cũng đã nổi tiếng, vì vậy mỗi khi tới trận đấu của Độc Nhĩ Kha thì có rất nhiều người kháo nhau cá cược.
Nhưng lần này bọn họ lại có chút khó xử, bởi vì đối thủ của Độc Nhĩ Kha chính là một người tu luyện thủy thuộc tính, lại chính là thuộc tính khắc chế với Độc Nhĩ Kha.
Độc Nhĩ Kha vừa bước tới đấu võ đài thì rất nhiều khán giả gọi tên hắn.
“Hỏa, ta yêu ngươi.”
“Hỏa, phong cách của ngươi thật đặc biệt.”
“Hỏa, chiến thắng.”
....
Độc Nhĩ Kha bước lên võ đài thì đối thủ của hắn cũng vừa vặn tiến lên.
Đó là một thanh niên còn khá trẻ, chỉ khoảng hai hai, hai ba tuổi.
Thanh niên này rất anh tuấn, cũng chính vì thế mà có một nửa khán giả nữ luôn nhiệt tình ủng hộ hắn.
Thanh niên một thân y phục trắng như tuyết, nhìn hắn và Độc Nhĩ Kha giống như hai thái cực đối lập.
Trên tay thanh niên là một thanh kiếm cũng toàn thân màu trắng, trên người hắn chỉ duy nhất có đôi giày là màu xám và màu tóc đen là khác biệt.
Lúc này thanh niên Thủy kia đang nhìn về Độc Nhĩ Kha, quan sát đánh giá hắn.
Hắn đã sớm chú ý tới Độc Nhĩ Kha từ trước, ba trận đấu của Độc Nhĩ Kha hắn đều theo dõi cẩn thận.
Có lẽ do thuộc tính tu luyện đối lập mà hắn có phần đặc biệt ưu ái cho Độc Nhĩ Kha.
Độc Nhĩ Kha cũng đánh giá thanh niên Thủy kia, Độc Nhĩ Kha vận dụng Thấu thuật để cảm ứng tu vi của thanh niên.
Không quan sát thì thôi, quan sát rồi mới khiến cho Độc Nhĩ Kha giật mình.
Thật không ngờ thanh niên này lại có tu vi Linh Tông Hạ Giai.
Quả thật với độ tuổi còn rất trẻ của hắn thì độ tuổi này có tu vi như thế quả thật là một thiên tài.
Độc Nhĩ Kha cũng đặc biệt mẫn cảm với thủy thuộc tính của hắn, có lẽ bởi vì hắn tu luyện hỏa tính, cũng có lẽ hắn tu luyện băng tính, hoặc cả hai.
Độc Nhĩ Kha cảm giác đối thủ cũng không đơn giản như bề ngoài của hắn.
Đơn giản là trong mắt hắn Độc Nhĩ Kha nhìn thấy đầy vẻ tự tin, loại tự tin này giống như hắn đã nắm chắc hoàn toàn thế cục vậy, hắn hoàn toàn tự tin vào chiến thắng vậy.
Ngoài ra vẻ mặt của hắn rất điềm tĩnh, vẻ điềm tĩnh rất khó có với người còn trẻ như hắn.
Giống như hắn đã trải qua rất nhiều kinh nghiệm và từng trải rất nhiều.
Hai người cứ đứng cách nhau hơn mười thước nhìn nhau như vậy, không ai nói lời nào, cũng không ai có bất cứ hành động nào, hai người đã âm thầm súc lực, chuẩn bị bất cứ lúc nào có tín hiệu thì sẽ lao vào nhau chiến đấu.
Mông Hải An cũng nhìn ra biểu hiện hai người, trong lòng cũng rất chờ mong cuộc chiến này, nàng nhìn hai người nói:
- Thủy, Hỏa.
Hai ngươi đều có ba trận thắng liên tiếp, trận đấu này một người trong đó sẽ kết thúc chuỗi trận thắng của người kia, và người còn lại sẽ viết tiếp chuỗi chiến thắng nữa.
Các ngươi đã chuẩn bị thì ta tuyên bố trận đấu bắt đầu.
- Vèo.
Mông Hải An vừa dứt lời thì thấy hai cái bóng lao về phía của nhau, một trắng một đỏ, một thủy một hỏa đang cuồng liệt mỗi người đều xuất ra một quyền nện tới đối phương.
Quyền đầu của Độc Nhĩ Kha là hỏa quyền được gia trì Hỏa Độc Công còn quyền đầu của Thủy tất nhiên là quyền đầu được gia trì thủy thuộc tính.
Bành.
Hai nắm quyền nện thẳng vào nhau, cùng với đó hai người đều bị chấn cho lùi lại, Độc Nhĩ Kha lùi liên tiếp ba bước, còn Thủy lùi hai bước.
Vừa đúng lúc va chạm Độc Nhĩ Kha cảm giác hỏa quyền của hắn hơi bị trì trệ, cũng giảm hắn uy lực, thủy thuộc tính dường như cản trở hỏa quyền của Độc Nhĩ Kha.
Độc Nhĩ Kha cảm giác quyền đầu của mình nện vào nắm quyền của Thủy thì hơi bị trì độn một chút, cảm giác trầm dục, lại nhu nhược.
Thủy cũng không khá hơn là bao, lúc tiếp xúc với Hỏa quyền của Độc Nhĩ Kha thì hắn đã nhận ra sự khác biệt của Độc Nhĩ Kha.
Hắn cảm giác hỏa quyền của Độc Nhĩ Kha còn cường bạo hơn những người tu luyện hỏa thuộc tính mà hắn thường gặp.
Nhưng trong hỏa quyền của Độc Nhĩ Kha còn ẩn chứa thứ lực lượng gì đó rất khác biệt, hắn nhất thời còn chưa nhận ra nhưng mà trong lòng cũng vì thế cảm thấy kiêng kỵ.
Hỏa cuộng bạo, nóng rực, Thủy ôn hòa trầm ổn.
Cả hai lại đứng cách nhau sáu bước nhìn nhau, không ai hành động gì.
Nhưng trong mắt hai người lại tràn ngập chiến ý.
Chiến ý bùng phát, nắm tay hai người đều cùng lúc siết chặt lại, linh lực tuôn trào, quán trú lên sau đó lại lao vào nhau, vẫn là hai quyền nện thẳng về nhau, nhưng lần nàymọi người cảm giác hai quyền này càng thêm mạnh mẽ và thêm uy lực.
Bành.
Quyền quyền đối nhau, cả hai đều bị lực lượng đối phương xâm nhập chấn lui lại phía bốn bước.
Lực chấn bạo cũng khiến cho sàn võ đài làm bằng đá hoa cương cũng rung lên ong ong.
Cả hai đều cúi xuống nhìn nắm quyền của mình, lúc này ngón tay của hai người đều đã đỏ lên, ngón tay cũng giật giật run lên.
Cả hai không hẹn mà cùng ngẩng đầu lên nhìn đối phương đồng thanh nói:
- Ngươi rất mạnh.
Hai người một lời, ánh mắt nhìn nhau, sau đó cùng cười lên.
Độc Nhĩ Kha mở lời trước nói:
- Hôm nay gặp ngươi có lẽ ta sẽ phải trổ hết bản lãnh ra.
Có một đối thủ như ngươi cũng rất thú vị.
- Ta sẽ đánh bại ngươi.
Thủy nhìn Hỏa nhàn nhạt nói.
Lời vừa dứt chiến ý trong mắt dâng trào, Thủy vung tay lên, thanh kiếm trắng như tuyết hiện ra, một tay đè chuôi kiếm, ánh mắt cũng trở nên sắc bén nhìn Độc Nhĩ Kha nói:
- Ngươi nên lấy ra vũ khí đi.
Nếu không sẽ chịu thiệt thòi đó.
Độc Nhĩ Kha gật đầu, hắn khẳng định nên lấy ra vũ khí.
Như vậy cũng thể hiện mình tôn trọng đối thủ, cũng không quá biểu hiện mình kiêu căng.
Đổi lại Thủy đáng được hắn làm như vậy.
Hắn lật tay, trong tay xuất hiện Hỏa Phiến, Hỏa Phiến vung lên, Hỏa Độc Công trào ra, phát thanh âm phạch phạch.
Độc Nhĩ Kha vừa lấy ra Hỏa Phiến, thì trên khán đài xôn xao lên.
- Nhìn kia, Hỏa lấy ra vũ khí kìa.
Còn nữa Thủy cũng đã dùng kiếm, trận này có vẻ thực sự hấp dẫn đây.
Mọi người nhìn lại thì thấy hai người đã bắt đầu lao vào nhau.
Thủy kiếm vung lên vẽ thành một đường kiếm hình cung vô cùng sắc bén chém thẳng tới Hỏa Phiến.
Thủy thuộc tính màu trắng bạc tràn ra, khiến cho không khí cũng phảng phất thêm ẩm ướt.
Độc Nhĩ Kha thì đơn giản hơn, Hỏa Phiến chẳng hoa lệ gì, chỉ xòe ra chặn lại kiếm chiêu vòng cung của Thủy mà thôi.
Phách.
Kiếm chiêu màu trắng chém thẳng lên Hỏa Phiến nhưng lại không thể chém rách được Hỏa Phiến mà chỉ nghe tiếng phách vang lên, Hỏa Phiến không hề suy suyển nhưng Thủy lại không vì thế mà ngạc nhiên hay dừng lại.
Kiếm trắng lại xoay một nửa vòng, biến thành một cung kiếm khác chém tới cánh tay Độc Nhĩ Kha, thế kiếm cực kỳ xảo diệu, cánh tay chém tới chính là cánh tay cầm Hỏa Phiến của Độc Nhĩ Kha.
Độc Nhĩ Kha thấy vậy thì cổ tay gập lại, Hỏa Phiến cụp xuống che lại cánh tay Độc Nhĩ Kha đồng thời vừa vặn đỡ được kiếm cung của Thủy.
Cùng với đó cánh tay trái vươn ra, năm ngón tay duỗi ra biến thành một hỏa chưởng nện tới bả vai của Thủy.
Kiếm trắng vừa chém tới Hỏa Phiến, Thủy lạnh lùng biến chiêu, lưỡi kiếm lướt qua, xé rách không khí chém tới sườn Hỏa Chưởng Độc Nhĩ Kha.
Độc Nhĩ Kha thấy thế nào từ bỏ, Hỏa Phiến vung lên, theo sat Thủy kiếm, quấn tới không rời.
Đồng thời Hỏa Chưởng cũng đối hướng chưởng thẳng về thân kiếm.
Băng, rạp.
Lần này Hỏa chưởng và Hỏa phiến đều lấy thế vây công đánh thẳng lên thân thủy kiếm.
Thanh âm va chạm vang lên, Liệt Hỏa tràn ra đối kháng với Thủy linh lực, đâu đấy còn nghe tiếng xèo xèo vang lên.
Lực chấn khiến cho cánh tay Thủy trở nên tê tần, hắn hừ lạnh một tiếng sau đó cổ tay dùng lực, bàn tay xoáy một vòng, sau đó hai chưởng hợp lại, ép tới theo vòng.
Thủy kiếm sắc bén đột nhiên xoay tròn, lưỡi kiếm sắc bén quét lên Hỏa chưởng và Hỏa phiến nghe tiếng xoạt xoạt, sau đó vận tốc xoay càng nhanh.
Độc Nhĩ Kha thấy tình thế không ổn, hỏa chưởng rút lại, Hỏa phiến thì đưa ra tiếp xúc với thủy kiếm đang xoay tròn, lực lượng phát động gạt Thủy kiếm ra.
Sau đó bộ pháp bước ra, cả người nhanh chóng lùi lại ba bước.
Tiếp theo đó cả người xoay vòng một lượt, lấy lại thế hãm, bàn chân dậm xuống, cả người phát lực phóng thẳng lên không trung một trượng, xa hai trượng trên không trung lộn một vòng đáp xuống phía sau Thủy.
Hỏa chưởng lại vung ra, lực lượng mười phần trào ra nện thẳng về phía lưng của Thủy..
Danh Sách Chương: