Mục lục
[Quyển 1] Hàng Ngày Làm NPC Ở Thế Giới Xuyên Nhanh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: Cà ri

Bây giờ cứ mỗi khi Ngô Hữu Vi nghe thấy câu 'Ngẫu nhiên trừng phạt khán giả may mắn' đều có bóng ma tâm lý.

Nhưng may mắn, lần này hắn không có việc gì.

Tất cả gió êm sóng lặng.

Mà nhóm chat của nhiệm vụ giả lại lần nữa lật trời ---

Âu Dương Bác: Mẹ nó! Lại lần nữa! Tất cả còn sống chứ?

Ngô Hân Di: +1

Lưu Tử Thông: +1

Lâm Loan: +1

Ngô Hữu Vi: +1

Trong nhóm chat chỉ có năm người lên tiếng.

Bác gái Phùng Ngọc Mai không nói gì.

Rõ ràng, nhiệm vụ của bà ấy đã thất bại, đã gặp phải chuyện khủng kiếp.

Trong nhất thời, năm người trong nhóm chat đều không nói gì thêm.

Mà lúc này dưới chân Ngô Hữu Vi cũng không rảnh rỗi, hắn đã cùng Lăng Hiểu từ một cái cầu thang khác, cùng nhau đi xuống lầu 2, cách tiếng nhạc ngày càng gần hơn.

"Nghe nhạc dường như là bài 《 Chúc bạn thuận buồm xuôi gió 》.

Lăng Hiểu cẩn thận nghe một láy, nói nhỏ một câu.

Đây là một bài hát rất cũ, nhưng rất phù hợp để chia tay tốt nghiệp.

"Đúng rồi, bài hát này có phải là..." Ngô Hữu Vi lập tức lấy ra tờ danh sách chương trình trong túi áo của mình, cẩn thận nhìn một chút.

So sánh một chút, cái tiết mục đồng ca bị gạch bỏ kia, thật sự đúng là 《 Chúc bạn thuận buồm xuôi gió 》.

"Không cần đoán."

Lúc này, Lăng Hiểu đã đứng bên ngoài phòng học âm nhạc, phòng học âm nhạc được thiết kế đặc biệt, có một cửa sổ kính lớn, lúc này ánh sáng đèn rực rỡ chiếu qua cửa sổ, mà Lăng Hiểu đứng bên ngoài cửa sổ cũng có thể nhìn thấy rõ ràng tình hình bên trong phòng học----

Trong phòng học âm nhạc, Thẩm Lương đang chuyên tâm đánh đàn dương cầm.

Mà Lưu Tử Thông đứng sau lưng hắn, sắc mặt trắng bệch, hai tay run rẩy nắm chặt điện thoại trong tay.

Xung quanh hai người, nhiều người vây quanh.

Không, chính xác mà nói, bọn họ không phải 'Người', bởi vì tuy rằng bọn họ mặc đồng phục, nhìn qua giống như người, nhưng mỗi 'Người' đều máu thịt lẫn lộn, vô cùng thê thảm.

Lúc này Ngô Hữu Vi cũng thấy được tình hình bên trong, âm thầm hít một ngụm khí lạnh.

Nhóm 'Người' này chắc chắn chính là... học sinh cấp ba lớp 8!

Sắp tới gần ngày thi phổ thông, sắp tới tốt nghiệp.

Học sinh cấp ba lớp 8 ngoài việc khẩn trương chịu khó ôn tập ra, còn rất siêng năng luyện tập tiết mục cho buổi tiệc liên hoan tốt nghiệp.

Tất cả mọi người đều hi vọng vì thời cấp 3 của mình được đặt một dấu chấm tròn kết thúc hoàn mỹ.

Nhưng mà...

Ngay tại trước này thi phổ thông, bọn họ xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Mong ước của họ không thể thực hiện được.

Trong lòng Ngô Hữu Vi phác thảo khái quát một câu chuyện xưa.

"Có vẻ như ... là một vụ tai nạn xe cộ."

Lăng Hiểu đứng bên cạnh thì thầm, cô quan sát tình huống thân thể học sinh trong phòng học, không ít người thiếu cánh tay thiếu cái chân, nhìn qua giống như hiện trường một vụ tại nạn xe cộ lớn.

Có thể một lần cướp đi toàn bộ sinh mệnh của một lớp học.

Chắc chắn là một vụ tại nạn giao thông vô cùng nghiêm trọng!

"Cô không sợ hãi sao?"

Ngô Hữu Vi nhìn vẻ mặt thờ ơ của Lăng Hiểu, không nhịn được hỏi một câu đầy lương tâm.

Trước đây hắn đã từng gặp qua rất nhiều NPC kịch tình, những NPC kịch tình đều biểu hiện không khác gì người bình thường, nhưng không có ai lạnh nhạt giống như Lăng Hiểu vậy.

Hơn nữa bạn nhìn thử Thẩm Lương trong phòng học âm nhạc xem, trên mặt hắn lúc này không còn chút máu, rõ ràng rất sợ hãi.

"Sợ hãi?"

Lúc này đột nhiên Lăng Hiểu trừng mắt nhìn về phía Ngô Hữu Vi nói: "Tại sao tôi phải sợ, bọn họ cũng đâu có rất đáng sợ, tôi nói cho anh nghe, tôi từng xem qua một bộ phim kinh dị, cả một lớp học đều bị lửa thiêu chết, độ thảm, hình dáng kia..."

Lăng Hiểu kể sinh động như thật, Ngô Hữu Vi đứng bên cạnh da đầu run rẩy.

Đến cùng là tôi chọn phải đồng đội Thần Tiên gì đây a!

Lăng Hiểu: Chỗ này thì phải nêu tên chân thành cảm ơn một người, đó chính là Sở Hoài đồng học a, là DVD kinh dị khủng bố và phim truyện ma kinh dị của hắn, cho cô đủ cam đảm!

Không sai, ở thế giới trước kia khi bị nhốt ở trong phòng tối hơn một năm, khi Lăng Hiểu cảm thấy tẻ nhạt vô vị nên đã kêu Sở Hoài mua chút chuyện xưa kinh dị khủng bố về cho cô xem, Sở Hoài lại nghĩ rằng cô thích khẩu vị này, cho nên gần như đem toàn bộ truyện ma và DVD đĩa phin chuyện ma khủng bố về cho cô.

Sau đó, Lăng Hiểu sống một cuộc sống hạnh phúc mỗi ngày một bên ngắm nhìn khung cảnh hài hòa, một bên ăn khoai tây chiên với cánh gà rán chấm đẫm nước sốt cà chua...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK