Hoàng Phủ Tử Y nghĩ, vẫn là nói rõ ra tình huống bên mình, tuy rằng quay bộ phim hài kia sẽ không ảnh hưởng đến phim điện ảnh của Tần Ấn, nhưng nếu Tần Ấn muốn quay ngay bây giờ, cô cũng không phối hợp được.
Tần Ấn nghe lời này, lập tức liền cười, cao hào hứng: “Tôi chỗ này không thành vấn đề, chỉ cần cô thu xếp đi casting là được.”
Tần Ấn là thật sự xem trọng Hoàng Phủ Tử Y, đặc biệt là trải qua khoảng thời gian này quan sát cô, ông ta phát hiện chỉ cần là Hoàng Phủ Tử Y tham gia diễn phim truyền hình hay điện ảnh gì cũng đều thu được kết quả tốt. Mà kỹ thuật diễn xuất của Hoàng Phủ Tử Y cũng được công chúng công nhận, danh tiếng như mặt trời ban trưa, quả thật chính là diễn viên lý tưởng bây giờ. Cơ hội có được viên ngọc như vậy trong tay, sao ông ta có thể bỏ qua.
“Vậy cảm ơn đạo diễn Tần, không biết thời gian casting là khi nào?”
Hoàng Phủ Tử Y cười nhạt, được xem trọng như vậy cô đương nhiên rất vui, mà đối với casting cô cũng rất có niềm tin.
“Buổi sáng ngày mai thì sao? Nếu cô không rảnh có thể sắp xếp lại.” Dù sao tham gia casting cũng chỉ có hai người, đối phương nếu là không muốn, liền không cần tới!
“Được, không thành vấn đề.” Bởi vì phim đang quay rất thuận lợi, thời gian quay ngắn lại một ngày, nên vô tình ngày mai vừa lúc là ngày nghỉ.
“Vậy là tốt rồi, địa điểm casting là ở chỗ chụp ảnh Kinh Giao. Đối phương là người mới, cô không cần áp lực. Chỉ cần cô đến thôi, đối phương tuyệt đối không so được với cô.” Trong giọng nói của Tần Ấn mang theo một tia tức giận, xem ra vị đạo diễn này thật sự chướng mắt người kia.
“Được.” Hoàng Phủ Tử Y bình tĩnh lên tiếng, cô cũng không cảm thấy chính mình sẽ thua kém ai.
Sau khi cúp điện thoại, Hoàng Phủ Tử Y liền gọi cho An Tuệ, nói lại một lần sự tình của Tần Ấn, đồng thời cũng nói về chuyện hợp đồng ngày mai, ngày mai cô còn có lịch quay quảng cáo, không thể đích thân ký hợp đồng được, cho nên chỉ có thể làm phiền An Tuệ đại điện cô đi gặp người ta. Nhưng đoàn phim cũng thật sốt ruột, cũng không để ý những chi tiết này, cho nên dù cô không đi cũng không có vấn đề gì, chỉ cần mau chóng quay được phim là tốt rồi.
Trên thực tế đoàn phim hy vọng ngày mai liền có thể quay, quay càng sớm càng nhanh hoàn thành, bộ phim hài này là muốn chiếu vào dịp Tết. Nhưng ngày mai cô còn phải quay quảng cáo, ngày kia còn có lịch phải quay 2 ngày, cho nên thời gian bấm máy chỉ có thể dời vào năm ngày sau.
“Ok, chị sẽ đi cho em. Kỳ thật vậy cũng tốt, đạo diễn Tần luôn chú trọng chi tiết, mặc dù là phim kinh dị nhưng danh tiếng chắc cũng không đến nổi kém đâu. Em cứ quay xong bộ phim hài này, nếu doanh thu phòng vé không có vấn đề gì thì có thể an tâm quay bộ kinh dị đó, ít nhất sẽ không bị lời ra tiếng vào chuyện doanh thu.” An Tuệ cũng tán thành lựa chọn của Hoàng Phủ Tử Y, thật ra trừ bỏ vấn đề phòng vé, cô vẫn hy vọng Tử Y có thể chọn diễn một vài kịch bản hay. Đối với một diễn viên mà nói, danh tiếng thật sự rất quan trọng.
“Vậy phiền chị rồi, chị cũng điều tra giúp em nhà đầu tư nào đề cử diễn viên kia với. Là ai mà đạo diễn Tần cũng không dám cự tuyệt.” Cô vẫn cảm thấy chuyện này rất lạ.
“Được.”