Gần đây nghe nói chuyện của lớp Tiên Xu vô cùng ầm ĩ, ta phái chủ nhiệm lớp Trầm Vọng Sơn đi thu thập đôi ranh con gây sự kia. Thu Minh Uyên vừa thấy Trầm Vọng Sơn đi rồi, ở phòng làm việc hiệu trưởng của ta ngay cả chén trà cũng chưa kịp uống, liền lo lắng không yên đuổi theo Trầm Vọng Sơn.
Ta ngồi trong phòng làm việc của hiệu trưởng, mắt thấy bộ âu phục đen tỉ mỉ cùng khuôn mặt nghiêm túc của Thu Minh Uyên, bất đắc dĩ lắc đầu. Thượng bất chính hạ tắc loạn, các ngươi một người là chủ nhiệm lớp, một người là giáo sư vật lý, cả ngày chán ngấy ở với nhau, làm cái gương tốt, khó trách tất cả học sinh trong lớp đều yêu sớm!
Đúng rồi, quên giới thiệu chính mình. Ta là hiệu trưởng, là người có tư lịch già nhất ở trường trung học Trường Lưu này, lớn tuổi nhất, kiến thức sáng nhất, trụ cột super siêu cấp vũ trụ có năng lực mạnh nhất.
Trầm Vọng Sơn và Thu Minh Uyên đều đi rồi, hiệu trưởng ta rảnh rỗi không có việc gì, liền đến đổi mới lại một lần bài thi khảo nghiệm cuối kỳ.
Cũng chính là nhàn rỗi lật qua lật lại, đảo qua đảo lại, hiệu trưởng ta kìm lòng không được cầm mấy tờ giấy thi thổn thức cảm thán. Ta nhớ rõ, hơn một năm trước, Long hiệu trưởng của trường trung học Long Đình cách vách, vì lôi kéo chủ nhiệm lớp Trầm Vọng Sơn trường trung học Trường Lưu chúng ta, đem con gái ruột duy nhất của hắn đưa đến trường trung học Trường Lưu chúng ta.
Hiệu trưởng ta vui mừng khấp khởi bảo Trầm Vọng Sơn đi làm thủ tục chuyển trường Long Đình, đem con gái ruột của Long hiệu trưởng cách vách đưa vào lớp Tiên Xu do Trầm Vọng Sơn quản lý. Qua hai ngày, hiệu trưởng ta sau khi nghe ngóng, Trầm Vọng Sơn nói cho ta biết, nha đầu kia tên là Long Kiểu Nguyệt, cả ngày cùng đại diện lớp Bạch Chỉ trong lớp Tiên Xu các nàng tay trong tay làm bạn tốt, hiệu trưởng ta nhất thời giận tím mặt, nha đầu này đến là làm thông gia cùng Trầm Vọng Sơn thúc đẩy hai trường Trường Lưu và Long Đình giao lưu hài hòa, muốn nắm tay vậy cũng nên cùng với Trầm Vọng Sơn tay trong tay chơi trò thầy trò yêu nhau, bây giờ nàng cả ngày không lo học tốt không nói, còn dám chơi đồng tính luyến ái?
Hiệu trưởng ta trong lòng nổi giận, lập tức liền đi cửa sau của lớp Tiên Xu đem mặt dán lên trên kính pha lê quan sát. Quả thật đúng như lời Trầm Vọng Sơn nói, Long Kiểu Nguyệt trong tay cầm gói que cay, hai người đang bị cay đến hà hơi, ngươi một câu ta một câu nói chuyện rất là vui vẻ, hoàn toàn không biết hiệu trưởng ở phía sau bất thình lình nhìn chằm chằm các nàng.
Hiệu trưởng từ lớp Tiên Xu thị sát trở về, chỉ phân phó Trầm Vọng Sơn đem chỗ ngồi của Long Kiểu Nguyệt bên cạnh Bạch Chỉ điều đi, còn để Long Kiểu Nguyệt làm lớp trưởng, ngồi ở một bên bục giảng phía trước. Trầm Vọng Sơn nghe, có chút khó xử, chỉ nói với ta: "Cái này không tốt lắm? Làm lớp trưởng liền có thể có học bổng, trong nhà Bạch Chỉ khó khăn, hơn nữa thành tích của nàng lại tốt, lại nghe lời lão sư, trước đó lão sư sinh học đã thương lượng với chúng ta, đã đem suất của Bạch Chỉ báo cáo cho trường học, cũng để cho nàng viết thư nguyện vọng làm lớp trưởng, bây giờ lại thu hồi chức lớp trưởng của nàng ấy, cái này......."
Bản hiệu trưởng ta còn không có lên tiếng, người trẻ tuổi Thu Minh Uyên kia liền không giữ được bình tĩnh, chỉ nói: "Không được! Bục giảng cách bảng đen quá gần, nói không chừng bụi phấn sẽ bay vào mắt Long Kiểu Nguyệt, nếu là vì tốt cho Long Kiểu Nguyệt, nên đem nàng chuyển đến hàng cuối cùng! "
Hiệu trưởng ta trợn mắt trắng tại chỗ, trong lòng tự nhủ ngươi đâu phải vì tốt cho Long Kiểu Nguyệt, chỉ là sợ Trầm Vọng Sơn của ngươi kia bị Long Kiểu Nguyệt câu hồn thì có? Ngươi lo lắng cái này thực sự dư thừa, ngươi xem ngươi ngày ngày cùng Trầm Vọng Sơn ngồi cùng một bàn làm việc, cũng không thấy cận thuỷ lâu đài tiên đắc nguyệt(*) lâu ngày sinh tình nha?
(*) Cận thuỷ lâu đài tiên đắc nguyệt: Ý của câu thành ngữ này là chỉ lâu đài gần bờ nước sẽ được ánh trăng chiếu sáng trước tiên, thường dùng để ví với việc ở gần thì được ưu tiên.
Nói chuyện yêu đương này á, không liên quan đến thời gian, con rùa nhìn đậu xanh(*), cũng không có nghĩa là đậu xanh phải ngâm trong hồ của con rùa bao năm!
(*) con rùa nhìn đậu xanh: ý chỉ hai người tâm đầu ý hợp nhìn thấy nhau, vì mắt rùa cũng tròn tròn, lại có viền màu xanh giống hạt đậu.
Bản hiệu trưởng ta lúc ấy liền không mặn không nhạt lộ ra nụ cười, chỉ nói: "Ồ? Thật sao? Người trẻ tuổi, ngươi thật sự là tuổi còn quá trẻ! Không nói nhiều, bản hiệu trưởng là hiệu trưởng của Trường Lưu, ngươi cứ chiếu theo lời của bản hiệu trưởng là được rồi?"
Bất quá ngẫm lại đề nghị của Trầm Vọng Sơn, bản hiệu trưởng ta cũng đành phải nói: "Cũng được, vậy ngươi đem thân phận đại biểu Vật Lý cho học sinh ưu tú kia đi, mặc dù thân phận đại biểu Vật Lý không lớn bằng thân phận lớp trưởng, bài tập vật lý bên Thu Minh Uyên ngươi có nhiều lắm, học bổng hệ vật lý cũng nhiều, lần này cũng không có dị nghị gì chứ? "
Trên mặt Thu Minh Uyên rõ ràng chính là ta chính là có dị nghị, nhưng ngại ngươi dâm | uy không dám biểu lộ ra ngoài, bản hiệu trưởng cũng đã biểu quyết tán thành ngươi dám dị nghị nói ra bản hiệu trưởng liền dám giữ tiền thưởng của ngươi, hai bên nhìn nhau, Thu Minh Uyên rốt cục khuất phục dưới khí thế bá vương của hiệu trưởng, không tình nguyện gật đầu.
Người trẻ tuổi, ngươi thật sự là tuổi còn rất trẻ. Hiệu trưởng ta sống lâu như vậy, nhớ năm đó phong hoa tuyết nguyệt ảm đạm thương thần, kiếp trước của ngươi phỏng chừng còn đang bú sữa! Muốn cạy mở trái tim hồ lô buồn bực này của Trầm Vọng Sơn, đường này ngươi muốn đi đến, còn phải luyện công dài dài!
Trầm Vọng Sơn nhanh như chớp liền bỏ chạy, vui mừng hớn hở an bài chức vụ lớp trưởng Tiên Xu cho Long Kiểu Nguyệt.
Hiệu trưởng ta ngồi ở văn phòng, khoan thai hút một điếu thuốc. Bên cạnh Thu Minh Uyên tinh thần còn đang chán nản, vừa nhìn thấy bản hiệu trưởng lại thích dở thói xấu, nhất thời mặt xanh, biết nói cũng không nói được ta, đành phải quay đầu bỏ đi.
Bản hiệu trưởng một ngày trăm công ngàn việc, nhưng tiểu nha đầu mà trường trung học Long Đình phái tới thông gia bản hiệu trưởng vẫn nhớ kỹ, thỉnh thoảng dành thời gian hỏi thăm Trầm Vọng Sơn về tình huống của tiểu nha đầu này.
Nghe nói Bạch Chỉ thấy Long Kiểu Nguyệt đoạt vị trí của mình, bây giờ tức giận không nhẹ, ngay cả nói cũng không nói chuyện với Long Kiểu Nguyệt. Bản hiệu trưởng vỗ đùi, vui mừng hớn hở với Trầm Vọng Sơn, còn kém không có lôi kéo bàn tay nhỏ của đồng chí Vọng Sơn nói: "Tiểu Thẩm, cơ hội đến rồi, Long Kiểu Nguyệt hiện tại không hiểu sao lại mất đi bạn tốt, trong lòng đang tịch mịch buồn bực không chịu nổi, ngươi nhanh đi tìm Long Kiểu Nguyệt nói chuyện tâm tình an ủi một chút, giao giao.... Khụ khụ, giao lưu tình cảm một chút."
Trầm Vọng Sơn ngẩng đầu lên từ trong bài thi giữa tháng chất đống trên bàn làm việc, chỉ nói: "Không sao, nha đầu Bạch Chỉ này nhất thời nghĩ không ra, chờ một khoảng thời gian liền tốt. Hiệu trưởng lão nhân gia ngài không cần phải lo lắng."
Nói xong, bản hiệu trưởng lại nghĩ tới một chuyện, chỉ nói với Thu Minh Uyên: "Vậy làm sao được? Ngươi là chủ nhiệm lớp của nàng, có trách nhiệm và nghĩa vụ xoa dịu tâm trí nhỏ bé bị tổn thương của học sinh. "
Thu Minh Uyên bên cạnh trợn mắt trắng với ta, bản hiệu trưởng không đếm xỉa đến ánh mắt kháng nghị của hắn, chỉ nghiêm túc nói: "Đoạn thời gian gần đây, nghe nói trường quốc lập cao trung Nhân Hoàng Tộc phân hiệu đế đô sẽ chuyển một học sinh ưu tú đến Trường Lưu chúng ta, đứa nhỏ kia chính là tiểu nữ nhi của Cục trưởng bộ giáo dục đế đô, nghe nói nhất định phải chuyển đến lớp Tiên Xu các ngươi, còn nói sẽ ngồi cạnh Long Kiểu Nguyệt."
Trầm Vọng Sơn đẩy kính mắt, chỉ nho nhã lễ độ nói: "Ồ? Là cái người mười tuổi nhảy lớp học trung học, mười một tuổi dương cầm đạt cấp mười, múa ba lê độc tấu giành huy chương quốc gia tiểu công chúa quốc dân?"
Thu Minh Uyên cũng kinh ngạc ngồi trên ghế chép miệng hớp trà: "Đây không phải là Mary Sue viết hoa trong truyền thuyết sao?"
Trầm Vọng Sơn lâm vào trầm tư, nửa ngày mới thận trọng nói: "Nếu không chiêu đãi nàng cho tốt, bộ giáo dục có thể tìm trường học Trường Lưu chúng ta gây phiền phức hay không?"
Hiệu trưởng ta cười ha ha, chỉ nói: "Bộ giáo dục nói, điều học sinh nên làm duy nhất chính là học tập, tiểu công chúa cũng không ngoại lệ, nên đánh thì đánh, nên mắng thì mắng, nên làm gì thì làm cái đó."
Trầm Vọng Sơn gật đầu, hiệu trưởng ta hài lòng gật gật đầu, nhìn Thu Minh Uyên hơi xúc động nóng nảy. Muốn tên gia hỏa này đi chiếu cố tiểu công chúa, quả thực là đem Trường Lưu đẩy vào trong hố lửa. Không nói lời gì, nếu tiểu công chúa đã yêu cầu mình phân vào lớp của Long Kiểu Nguyệt, vậy thì tuỳ ý nàng đi thôi.
Hiệu trưởng ta khoan thai ngồi ở trong phòng làm việc, nên ăn một chút nên uống một chút, thường xuyên kiểm tra đề thi hàng tháng của Trầm Vọng Sơn và Thu Minh Uyên.
Nghe Thu Minh Uyên nói, nhà Bạch Chỉ gọi tới mấy cuộc điện thoại, nhưng cũng không dám bất kính với trường trung học Trường Lưu chúng ta, sau khi hỏi rõ ràng nguyên nhân liền không dây dưa nữa. Sau đó nghe Trầm Vọng Sơn nói, Bạch Chỉ mấy ngày nay lên lớp đôi mắt luôn luôn đỏ rực, khẳng định là đã vụng trộm khóc.
Hiệu trưởng ta nghĩ cũng không cần nghĩ, Bạch Chỉ trong nhà không có chút quyền thế, làm sao dám chất vấn quyết định của trường trung học Trường Lưu chúng ta. Khẳng định là trong nhà nàng bị chuyện này chọc tức, không có can đảm đến hỏi Trường Lưu chúng ta, đành phải mắng Bạch Chỉ một trận, đem chuyện học bổng đã nói xong trước đó thay đổi đều tính là Bạch Chỉ vô năng.
Hiệu trưởng ta thờ ơ lạnh nhạt, đứng ở góc độ một hiệu trưởng có tầm nhìn xa trông rộng, là lựa chọn coi trọng Long Đình đưa tới Long Kiểu Nguyệt làm thông gia, hay là lựa chọn thành toàn cho Bạch Chỉ xuất thân từ một gia đình bình thường không có chút nào trợ giúp Trường Lưu, trừ phi đầu óc bị lừa đá, nếu không bất luận kẻ nào cũng không thể từ bỏ cơ hội tốt để Long Kiểu Nguyệt cùng Trầm Vọng Sơn hâm nóng tình cảm, ngược lại đi toàn lực chú ý đến một học sinh tốt Bạch Chỉ.
Chuyện của Long Kiểu Nguyệt cùng Trầm Vọng Sơn nếu thành, vậy đối với Long Đình cùng Trường Lưu sau này hợp tác là vô cùng hữu ích. Mà Bạch Chỉ xuất thân tầm thường, chiếu bộ dáng trước mắt, nhiều nhất bất quá là thi đậu Thanh Hoa Bắc Đại, lấy mặt mũi về cho Trường Lưu này —— loại mặt mũi này, bản hiệu trưởng sống nhiều năm như vậy, căn bản không cần, hơn nữa, Trường Lưu không thiếu học sinh tài năng Thanh Hoa.
Bản hiệu trưởng chính là lạnh lùng vô tình như vậy, chính là lý tính cẩn thận như vậy, nếu không phải lý tính, nếu không phải lạnh lùng, Trường Lưu làm sao có thể đứng đầu các vị lãnh đạo các trường trung học? Nhi nữ tình trường, thầy trò tình thâm, đó cũng không phải là chuyện hiệu trưởng phải cân nhắc.
Thân ở vị trí cao, việc cân nhắc tất nhiên là xuất phát từ góc độ này. Chuyện thường tình này, sao là thường tình?
Bản hiệu trưởng vừa ra khỏi cổng trường, chắp tay sau lưng cất bước đến lớp Tiên Xu.
Nghe nói Bạch Chỉ khóc hai ngày, cuối cùng cũng nghĩ thông suốt, hòa hảo với lại Long Kiểu Nguyệt rồi. Lần trước bắt được cái không, Trầm Vọng Sơn phục hồi chức vụ cho Bạch Chỉ, cho nàng làm đại biểu vật lý, để nàng tìm một phần việc dưới tay Thu Minh Uyên. Việc này cũng coi như nhẹ nhàng linh hoạt, nhưng khi rảnh rỗi kiếm được nhiều tiền hơn vị trí lớp trưởng.
Mới nhấc chân đi lên, bản hiệu trưởng liền thấy sắc mặt Trầm Vọng Sơn đang nghiêm nghị, vẻ mặt cứng rắn răn dạy một đôi học sinh đứng vách tường. Hai học sinh nữ rõ ràng là đến muộn, co rúm lại cổ, một bộ dáng như cừu non đợi làm thịt.
Bên cạnh Thu Minh Uyên bảo Bạch Chỉ ôm bài tập vật lý tiến vào, bản hiệu trưởng vừa thấy náo nhiệt muốn tham gia vào, vội vàng hỏi rõ ràng Thu Minh Uyên bên cạnh để xem trò vui.
Hai nữ học sinh bộ dạng như chim cút, ánh mắt Thu Minh Uyên sắc bén, liếc mắt một cái liền nhìn thấy hai nữ sinh này sơn móng tay đỏ tươi, như sóng điện Plasma uốn. Hắn nhìn Trầm Vọng Sơn bên cạnh bộ dáng không còn lời nào để nói với các nàng, lập tức thay Trầm Vọng Sơn lên tiếng, tức giận nói: "Trường học là nơi nào? Trường học quy định không thể uốn tóc nhuộm tóc sơn móng tay, các ngươi đây là đang làm gì?". Truyện Full
Hai nữ sinh nhất thời không phục, chỉ nói ra: "Trường học quy định không thể uốn tóc nhuộm tóc, nhưng nhà trường cũng quy định không thể yêu sớm! Vì sao lớp học có người yêu sớm Thu lão sư liền mở một con mắt nhắm một con mắt, có người uốn tóc liền phải bắt ra ngồi xổm?"
Trầm Vọng Sơn mặt cứng đờ, mắt thấy bản hiệu trưởng ở bên cạnh giật nảy cả mình, hai nữ sinh hết sức không phục, chỉ mật báo nói với bản hiệu trưởng: "Hiệu trưởng ta muốn báo cáo! Lớp trưởng Long Kiểu Nguyệt cùng tiểu công chúa công khai yêu đương! Cả ngày lén lút, thừa dịp người không chú ý liền nắm tay nhau, đêm đó chúng ta còn nhìn thấy các nàng ở sau núi chạm môi đấy!"
Ta lúc này bạch bạch bạch lui lại ba bước, quá sợ hãi nói: "Chạm môi? Long Kiểu Nguyệt tên tiểu súc sinh này, cái học sinh chuyển trường kia, nàng không phải mới mười một tuổi sao? Long Kiểu Nguyệt này có phải không có nhân tính rồi hay không?"
Trầm Vọng Sơn không nói, Thu Minh Uyên lúc này trên đầu có ba sợi hắc tuyến, chỉ nói: "Hiệu trưởng hình như nơi quan tâm có chút rất không thích hợp, hiện tại không phải là lúc nói về vấn đề tuổi tác?"
Trầm Vọng Sơn nhìn Thu Minh Uyên một cái, chỉ chậm rãi mím môi nói: "Yêu sớm kỳ thật cũng không có gì. Bạch Lộ bây giờ tuổi tuy rằng còn nhỏ, nhưng thành tích trong lớp đều đứng thứ nhất, Long Kiểu Nguyệt cũng không kém —— chúng ta cũng không cần so đo như vậy, chỉ cần không chậm trễ việc học tập. "
Thu Minh Uyên lúc này buồn rầu nói: "Yêu sớm không có gì, nhưng yêu sớm lại làm cơ sở, cái này, cái này, cái này truyền ra thanh danh của Trường Lưu của chúng ta đặt ở đâu? Lớp trưởng dụ dỗ loli, nói đến về sau Trường Lưu muốn trở thành thiên đường yêu sớm."
Bản hiệu trưởng miên man bất định trong nháy mắt, lúc này sắc mặt nghiêm nghị, vẻ mặt cứng rắn, nói với Trầm Vọng Sơn: "Gọi tiểu hỗn đản Long Kiểu Nguyệt kia tới gặp ta! Thân là lớp trưởng dẫn đầu yêu sớm! Nhìn bản hiệu trưởng hảo hảo giáo huấn nàng!"