—- Lò luyện dược.
Có cái này thì chế tạo thuốc cũng sẽ thuận tiện hơn nhiều, Trang Sinh Hiểu Mộng trực tiếp luyện hóa dược liệu thành đan dược, chỉ cần nuốt một cái, càng tiện lợi hơn nữa.
"Ôi ọe...” Hương vị viên thuốc bị đè nén cũng mạnh hơn nước thuốc.
Trang Sinh Hiểu Mộng suýt chút nữa nôn ra.
Suy nghĩ một chút, Trang Sinh Hiểu Mộng cho thêm một công đoạn chế thuốc, bọc đường.
Ở trong rừng nguyên sinh thì đường là thứ hiếm có, cô dùng nước trái cây có độ ngọt cao, ăn không thì sẽ rất ngấy, nhưng pha loãng thì không tệ.
"Hình như còn có công hiệu làm đẹp." Trang Sinh Hiểu Mộng thuận miệng nhắc tới, bởi vì lúc trước cô từng ăn mứt hoa quả, cảm giác được làn da trở nên càng thêm nhẵn nhụi mềm mại.
Khán giả kích động đến sôi trào, đại thần biết chế tạo thuốc viên! Viên thuốc thuận tiện như vậy, có thể mang theo bên người. Nếu xử lý tốt đề phòng biến chất, có thể bảo tồn một thời gian, quả thực không thể thuận tiện hơn.
Thứ trái cây dại mà đại thần nói có công hiệu làm đẹp, bọn họ cũng rất là muốn!
DTV
"Tổ làm chương trình, nếu mấy người thức thời thì nhanh chóng đi tìm loại quả dại mà đại thần nói đi."
Rất nhiều người chú ý tới lò luyện dược thần kỳ kia, nhất là cư dân mạng mới tới, có được khứu giác của thương nhân. Nếu trong hiện thực thật sự tồn tại loại công cụ thần kỳ này, vậy chẳng phải là có thể lấy chi phí thấp nhất, đạt được lợi nhuận cao nhất sao?
Vấn đề là lò thuốc này rốt cuộc chế thành như thế nào vậy? Cô ấy cũng quá thần kỳ rồi đi?! Có thể liên hệ với cô ấy hợp tác đưa vào sản xuất không?
Đối với việc này, khán giả cũ vừa khinh thường lại bất đắc dĩ: "Sao mỗi ngày đều có người mới ngốc nghếch la hét ầm ĩ hết vậy?"
So với thao tác vô cùng kỳ diệu của đại thần, người xem cũ bọn họ càng chú ý đến viên thuốc mà đại thần mới nghiên cứu chế tạo ra, dù sao bọn họ đã quen với sự lợi hại của đại thần, đại thần có làm ra thần khí gì cũng rất bình thường.
"Đừng có nằm mơ, đại thần từng nói chỉ yêu một mình ta."
"Chị Hiểu Mộng chỉ thuộc về ta, mong mọi người đều biết."
"Ta vừa đi mắng chửi bọn hoàng gia xong chạy về, đã lập tức chạy vào kênh mơ mộng hão huyền với các ngươi."
"Các chị em, tin tốt đây! Những món hàng bị hạ giá của các cửa hàng xung quanh tổ chương trình đều đã được khôi phục giá lại rồi!"
"Vậy còn do dự cái gì nữa?!"
Bên này, khi hoàng gia phát hiện bài phát biểu cao quý của Ngũ hoàng tử Trang Sinh Tư Vũ thì đã muộn. Bộ phận quan hệ xã hội đang sứt đầu mẻ trán nghĩ biện pháp xử lý, lại phát hiện thế tấn công của cư dân mạng bỗng nhiên giảm xuống.
Sản phẩm mới được xếp lên kệ chưa đến nửa giờ liền bị mua hết sạch, ngay cả số lượng đặt mua cũng vượt xa ngoài mong đợi của tổ chương trình, bọn họ liền nhanh chóng đóng link đặt hàng.
Ngay cả đạo diễn cũng không rõ nguyên nhân. Tuy rằng đồ do Trang Sinh Hiểu Mộng mang đến bán cũng không tệ, nhưng không đến mức khoa trương như vậy.
Không nghĩ đến lần này lại nhiều gấp mười lần.
Hoàng tộc tự cho rằng mình biết rõ mọi chuyện, nên đã cảnh báo người dân không nên sử dụng những sản phẩm kém chất lượng.
Không ngờ lại bị phản tác dụng, đám người không biết gì lại nổi loạn kia chỉ biết tin vào lời đồn, một truyền mười mười truyền trăm, cứ thế lừa gạt hết tất cả những cư dân mạng thiếu hiểu biết, khiến cho không ít người thà mua đồ kém chất lượng còn hơn mua những món đồ tinh xảo của hoàng tộc, cố ý đối đầu với hoàng tộc bọn họ.