Thẩm Phong cười nói:
- Tiểu nhân không thể ra sức.
Thiếu nữ lại lạnh lùng phun ra ba chữ.
- Nghĩ đi… Hay muốn bị đánh!
Thẩm Phong cảm giác vô lực, ấm ức đầy bụng mà chẳng làm được gì.
- Để ta, ta tìm sách...
Hắn thật sự rất sợ bà cô này.
Hắn lấy điện thoại, mở ra app truyện online dị giới, muốn tìm tiểu thuyết để Lê Hoa bớt giận.
Nhưng rất nhanh, hắn ý thức được, trình độ truyện online của dị giới chẳng đáng một xu, tìm được mấy chục bộ, nhưng đáng xem chẳng được bao nhiêu.
Thẩm Phong hơi suy nghĩ, nói khẽ:
- Khởi động ứng dụng trình tự, Bắt Đầu Đọc Sách.
Trong hệ thống inNB, công năng của ứng dụng Bắt Đầu Đọc Sách có thể cho Thẩm Phong đọc một quyển tiểu thuyết bất kỳ nào trong Thế Giới Tiểu Thuyết, được gọi là "Vô hạn lưu".
Nhưng đáng tiếc, qua Tiểu Thuyết Thế Giới, thời gian đồng bộ với thế giới hiện thực, nói cách khác, Thẩm Phong ở trong này một ngày, hệ thống inNB sẽ bị thay đi, đến lúc đó sẽ quay về thế giới hiện thực.
Đồng thời, trong Thế Giới Tiểu Thuyết, không thể sử dụng hệ thống inNB.
Điều này dẫn đến, chức năng qua lại căn bản bị phế bỏ.
Vì lẽ đó, Thẩm Phong hiện đang sử dụng công năng "Sao chép văn bản", khi đọc sách, cũng là thời điểm download về di động của mình.
- Bản Đấu Phá Thương Khung này, dị hỏa có thể bá đạo, khủng bố như vậy!
Thẩm Phong download tiểu thuyết huyền huyễn kinh điển nhất “Đấu Phá Thương Khung” vào điện thoại của mình, đưa cho thiếu nữ, thầm nghĩ, lấy những tác phẩm của dị giới cùi bắp này mà so sánh với thần phẩm “Đấu Phá Thương Khung” của thế giới trước, đúng là cặn bã cũng không bằng?
Lê Hoa cầm điện thoại, đọc nhanh như gió, ngón tay không ngừng lướt nhanh, như muốn banh cả màn hình.
- Tẻ nhạt.
Thiếu nữ lướt chỉ 10 giây, rồi chán ghét vứt điện thoại trả lại cho hắn.
Thẩm Phong trợn to hai mắt.
Tẻ nhạt? Lại nói Đấu Phá Thương Khung tẻ nhạt!?
- Vậy ngươi đọc bản Đấu La Đại Lục này xem!
Lê Hoa lại lướt khoảng 10 giây, ghét bỏ nói:
- Mô típ cũ.
Thẩm Phong há miệng, trong lúc nhất thời không biết nói gì.
- Tru Tiên này, có thể gọi là thần tác tiên hiệp, ngươi nhìn một chút.
Thẩm Phong nghĩ thầm, bên trong Tru Tiên, có đoạn tình ái sầu li biệt, ít nhất có thể lấy được đồng cảm của nhiều nữ nhân.
Lê Hoa lần này lướt đến hai mươi giây, nhưng vẫn ném đưa điện thoại di động trở về, lắc đầu nói:
- Lập dị.
Thẩm Phong há hốc miệng, sao lại phán như đúng rồi thế, Bạch Kim Đại Thần viết truyện mà không được coi trọng sao?
Thẩm Phong vẫn không hề từ bỏ, nghĩ thầm chắc do những tác phẩm kinh điển kia vượt quá thời đại, ở dị giới này theo không kịp? Lấy mấy bộ gần đây xem thế nào?
- Bộ Đại Vương Tha Mạng này, khôi hài thú vị, rất hài hước, tràn đầy tiện khí, tuyệt đối là sách hay.
Thẩm Phong cầm bộ được thăng cấp thành tác phẩm của thần gần nhất, khác với lối văn cũ rập khuôn như trước, đại biểu cho xu thế văn đàn Internet hiện nay, đầy tính thời đại.
Thiếu nữ rất nghiêm túc lướt đến nửa phút, vẫn vứt điện thoại lại cho hắn, uể oải nói:
- Hơi chán.
Thẩm Phong á khẩu không nói nên lời, cuối cùng đã rõ, đúng là đồ kén sách mà, khẩu vị như vậy, có bộ nào chịu nổi.
- Ài…, ngươi đến cùng có được hay không?
Thiếu nữ liếc Thẩm Phong một chút, ánh mắt tràn ngập hàm xúc.
- Phí lời!
Thẩm Phong nhất thời trợn mắt, nam nhân sao có thể nói không được?
Hắn tiếp tục mở “Bắt Đầu Đọc Sách”, bỗng nhiên liếc thấy một bản cô linh ở một góc tối, đã rất nhiều năm không đọc qua, cứ tưởng đã lãng quên nó luôn rồi.
Tên sách là Ta là chân tuyển hạng. (Hệ Thống Lựa Chọn)
Đây là tiểu thuyết đầu tiên hắn đọc khi vào văn đàn Internet, tiểu thuyết được công bố trên Qidian.
Cố sự chính là trong một thế giới khoa học viễn tưởng, toàn bộ nhân loại đều mắc phải "Chứng hoảng sợ khi được lựa chọn", cho nên xuất hiện một cái APP " Quản Gia Tuyển Hạng ", khi ngươi gặp tình huống cần phải có lựa chọn, có thể mở " Quản Gia Tuyển Hạng ", từ Trí Năng cơ khí giúp ngươi đưa ra lựa chọn. Nhân vật chính trong tiểu thuyết chính là người "xuyên việt", nhưng xuyên qua thành "Quản Gia Tuyển Hạng ", mỗi ngày, hắn phải xử lý vô số sự lựa chọn, dựa vào trí tuệ kiếp trước làm người, chọn ra những lựa chọn hợp lý nhất cho từng người, và những ai sử dụng cái app này đều là bước ngoặc của cuộc đời, và hắn là người đã cứu vớt tất cả bọn họ.
Đây là một bộ truyện lệch quỹ đạo, là tiểu thuyết gân gà, nó hoàn toàn không có yếu tố gì hấp dẫn cả, tình cảm, tinh tướng, thoải mái, dâm ý... Cái gì cũng không.
Bộ truyện bị giới đọc giả xua đuổi thậm tệ.
Đụng phải vách tường thực tế, bị thị trường tàn nhẫn tát một cái.
Từ đó về sau, Thẩm Phong không còn thấy bộ nào tương tự như thế, nhưng đối với hắn, bộ truyện hài lòng nhất xưa nay, chính là Hệ Thống Lựa Chọn này.
- Nhìn bộ này xem.
Giống như bí đường binh hoặc trong lòng đang mong đợi điều gì, Thẩm Phong đưa bộ truyện đó cho thiếu nữ.
Lê Hoa cầm lấy điện thoại di động, chuyên tâm đọc, ánh mắt dần dần thay đổi.
Cặp mắt màu đen tỏa ánh sáng lộng lẫy, càng ngày càng sáng, như ánh sao trong đêm tối.
- Cũng tạm.
Nàng nghĩ một đằng nói một nẻo, phun ra hai chữ, ánh mắt lại không ly khai màn hình điện thoại một giây, lướt ngày càng chậm, vẻ mặt thất thần mê ly, đẹp đến tâm hồn người.
Thẩm Phong cười khẽ.
Một bộ truyện không đáng một xu, người người vứt bỏ, vào đúng lúc này, lại chiến thắng tất cả những tác phẩm được xưng là Thần tác kia.
Người ta thường nói, yêu thích bộ truyện nào, không phải vì nó hay xuất sắc, mà vì nó phù hợp với chính mình.
Đây gọi là ngưu tầm ngưu, mã tầm mã sao?
Chẳng trách, đúng là đồ kén sách.
Trên thế giới, đọc giả online kém cõi như vậy, gần như tuyệt chủng a.
Thiếu nữ chuyên chú xem truyện.
Thiếu niên chuyên chú nhìn thiếu nữ.
Thời gian cứ thế trôi qua.
Đoàn tàu chạy qua thành thị, chạy qua nông thôn, chạy qua hoang mạc, chạy qua vùng núi...
Thiếu niên không phát hiện, ánh mắt chuyên chú của thiếu nữ đã sớm tự do, mà đôi tai thì đỏ như lửa.
...
- Thẩm Phong, nếu như ông trời cho ngươi một điều ước, thì ngươi sẽ ước gì?
Lê Hoa đột nhiên lên tiếng, phá vỡ sự trầm mặc.
Thẩm Phong hơi sững sờ,
- Điều ước sao?
Lê Hoa xoay đầu, ánh mắt mang theo ẩn ý, nói:
- Bất kỳ nguyện vọng, dù vô lý thế nào cũng thực hiện được, ngươi sẽ có tâm nguyện gì?
Thẩm Phong không trả lời ngay mà hỏi ngược lại:
- Còn ngươi?
Nàng không chút do dự, tựa hồ từ lâu đã có rồi, chắc chắc nói:
- Nguyện Tinh Linh chưa từng tồn tại.
Thẩm Phong giật mình, hắn dùng tâm lặp lại câu nói này, càng nghĩ càng hoảng sợ.
- Còn ngươi?
Thiếu nữ nhíu mày.
Thẩm Phong phục hồi tinh thần, nhưng ánh mắt rất nhanh mất đi tiêu cự, như nhớ lại cái gì đó, rù rì nói:
- Nguyện cho điều tiếc nuối ấy chưa từng đã xảy ra.
- Nếu ta cho ngươi biết, cõi đời này, tồn tại Tinh Thần Bài có thể thực hiện được bất kỳ nguyện vọng gì.
Thiếu nữ đột nhiên nói.
- Hả?
Thẩm Phong kinh sợ, hắn sợ mình nghe lầm.
Thiếu nữ như mộng, thì thầm:
- Bất kỳ nguyện vọng gì.