Khuất Trác Hiên hôi tưởng lại việc ba tháng trước anh đứng trước phòng của Chu Diệp Vân sinh , nếu lúc đó anh di vào thì đã nhận ra .
Ngày hôm sau Chu Diệp Vân và tiểu Hiên theo ông bà Khuất đi vê Khuất gia , Chu Diệp Vân cứ ngờ đây là mơ vì chí trong một ngày mà cuộc đời của cô liên thay đối.
Ông bà Khuất cưng cháu như vàng còn tranh nhau bế làm Khuất Trác Hiên ngôi một góc vì không tranh lại. Khuất Trác Hiên rất buôn khi ba mẹ mình cứ giành bế con của minh , dù gl thằng bé cũng một nữa là vốn của anh .
Chu Diệp Vân hôm nay sau khi cho tiếu Hiên ti sữa thì thay đồ đi ra ngoài. Cô có hẹn với Đàm Tuấn ăn trưa đế cảm ơn anh về những việc đã qua . Cá đời này món nợ ân tình của Đàm Tuấn cô không bao giờ trá hết được .
Đàm Tuấn và Chu Diệp Vân hẹn nhau ãn trưa tại một nhà hàng gằn Doãn Thị, anh là mới xuống máy bay khi sáng sớm .
‘ Em đến lâu chưa ? Anh nhiều việc quá * Đàm Tuấn ngồi xuống bàn.
* Em vừa đến thôi, anh vẽ đây khi nào ? *
* Khi sáng ”
* Anh ăn gl gọi đi, hôm nay em mời –
■ Vậy anh không khách sáo nhé, anh biết thiếu phu nhân Khuất gia rất nhiêu tiền “ Đàm Tuấn cười nói.
* Anh lại ghẹo em ”
Đàm Tuấn bật cười lấy menu gọi món lên , nhìn thấy Chu Diệp Vân hạnh phúc anh cũng cảm thấy rất vui.
* Đàm Tuấn à , em cảm ơn anh rất nhiều , thời gian qua nếu không có anh em không biết mình thế nào ? Em thật lòng cảm ơn anh
* Anh xem em như là em gái của mình, nếu như em không về với Khuất tổng anh vẳn sẽ chãm sóc cho hai mẹ con em ‘
‘ Cảm ơn anh , nếu như anh cần gì cứ nói với em , em nhất định sẽ giúp anh đến cùng ■ *
* Được , vậy khi nào anh kết hôn em phải đi phong bì dày một chút ■ Đàm Tuấn cười nói
* Tất nhiên ■ cô nhướn mày
Chu Diệp Vân và Đàm Tuấn đang ăn và nói chuyện vui vẻ thl Khuất Trác Hiên di tới, anh cũng muốn cảm on Đàm Tuấn vì đã giúp đỡ châm sóc hai mẹ con Chu Diệp Vân thời gian qua .
‘ Diệp Vân ? Giám đốc Đàm *
Chu Diệp Vân nghe giọng Khuất Trác Hiên mà ngước lên nhln , cô đâu nói hay là rủ anh đến đầy .
■ Khuất tổng “
Đàm Tuân thờ ơ đáp , mới hôm trước còn hun hãng đánh anh vậy mà bây giờ lại lịch sự như vậy.
■ Xin lỗi việc hôm trước, tôi lúc đó hiếu lãm cậu ■
Khuất Trác Hiên kéo ghế ngòi gàn Chu Diệp Vân . Từ trước tới nay anh chưa bao giờ phái xin lỗi người khác ngoài Chu Diệp Vân, vậy mà hôm nay anh lại xin lỗi Đàm Tuấn .
■ Không sau, tôi cũng có đánh anh, cứ coi như huề đi”
Đàm Tuấn biết Khuất Trác Hiên rất kiêu ngạo và luôn cho mình là đứng vậy mà hôm nay lại thành khấn xin lỗi anh nên anh cũng không đế tâm đến .
* Giám đốc Đàm , tôi cảm ơn cậu vì đã giúp đỡ Diệp Vân thời gian qua , nếu cậu cần gì tôi cũng có thế đáp ứng cho cậu ”
‘ Tôi không cần gì cả , tôi chỉ cần anh đối tốt với Diệp Vân như vậy là đủ rồi ”
’ Được ”
Chu Diệp Vân nhìn Khuất Trác Hiên mỉm cười, từ khi nào anh lại ôn nhu với người khác như vậy .
Buổi tôi Khuất Trác Hiên bê tiểu Hiên trên tay ru ngủ, anh nhìn cậu mà không kiềm lòng được nên cúi xuống hôn vào cặp má bánh bao của cậu .
Chu Diệp Vân từ phòng tâm đi ra, nhìn thấy anh và tiểu Hiên mà cô mỉm cười. Lúc trước Chu Diệp Vân không nghĩ mình sẽ yêu anh và sẽ xây dựng gia dinh với anh, nhưng từ lúc cả hai bắt đầu quen nhau cô lại yêu anh , yêu một cách không lối thoát.
Chu Diệp Vân đi lại ngồi gần hai ba con, quả thật tiểu Hiên đường nét nào cũng giống anh .
‘ Tắm rồi sao? ‘
• Vâng”
Khuất Trác Hiên nhẹ nhàng đứng dậy đặt tiểu Hiên vào chiếc nôi cạnh giường . Anh nhln tiếu Hiên rôi mím cười đi lại với
cô. *
* Mệt không ? ” anh ân cân nhìn cô
■ Không mệt” cô mím cười
Khuất Trác Hiên bẽ Chu Diệp Vân nâm lẽn giường rồi ôm lấy cơ thế cô, Chu Diệp Vản cũng vòng tay ôm lấy eo anh .
” Diệp Vản ? ”
■ Hửm ?■
’ Chúng ta kết hôn đi được không? ”
Chu Diệp Vân bất ngờ với câu hỏi của anh, trái tim đập rộn ràng lên.
‘ Anh lúc nào cũng vậy, không biết lãng mạng gì hết * cô đánh lên ngực anh . 1
‘ Vậy em thích gl ? Anh mua cho em hết –
■ Không thích gì cẩ “ cô giả vở giận dồi
■ Bà xă, anh thật không biết lãng mạng , em chi cho anh được không? “ anh hôn lên đinh đâu cô
■ Trác Hiên, em đùa thôi. Em chi cân anh mà thôi, mọi thứ khác em không quan trọng “
Chu Diệp Vân dui mặt vào vòm ngực sãn chắc của anh .
■ Trác Hiên, anh ốm đi rất nhiều ” cô hít hít mũi
* Không sao, bây giờ có em và con là anh hạnh phúc lám rồi”
‘ Một năm qua anh sống như thế nào? Anh không ăn uống đều độ phải không? Anh uống rất nhiều rượu phải không? ”
Chu Diệp Vân ngồi dậy hỏi tội Khuất Trác Hiên .
* Không có * anh ngôi dậy ôm lấy cô vào lòng .
* Anh nói dôi, em hỏi mẹ rôi ■
’ Diệp Vân ? Anh sẽ ãn uống đều độ và không uống rượu nữa . Sau này em quản anh được không? *
Chu Diệp Vân mỉm cười ôm lấy eo anh, cô chỉ cần vậy là đã hạnh phúc lắm rồi.
‘ Diệp Vân ? Chuyện đó được không ?”
Khuất Trác Hiên khi ôm cô vào lòng nhln thấy ngực cô đang lấp ló trong váy ngủ mà làm cậu nhỏ của anh rục rịch .
Đã một năm nay Khuất Trác Hiên và Chu Diệp Vân đã không gàn gũi, mẩy hôm nay ôm cô ngủ mà làm anh sâp bức điên lên.
■ Vâng ■ Chu Diệp Vân ngại ngùng nói.
Khuất Trác Hiên kéo nhẹ cô ra rồi đặt nụ hôn trán, mắt, mũi và môi cô . Chu Diệp Vân nhâm tịt mẳt lại để anh yêu thương minh.
Khuất Trác Hiên và Chu Diệp Vân hôn mỏi lưỡi với nhau , anh hôn cô lúc nhẹ nhàng lúc cuông nhiệt.
Chu Diệp Vân cũng vòng tay lên cố anh đáp lại, đă xa cách một thời gian nên hôm nay cô cũng muôn .
Khuất Trác Hiên và Chu Diệp Vân nâm xuống giường , anh rời môi cô tiến xuống gậm nhấm chiếc cố thơm tho cúa cô .
Khuất Trác Hiên kéo dây áo ngủ cô xuống cập hồng đào liền hiện ra trước mặt anh, lúc cô chưa sinh con ngực đã to tròn, bây giờ sinh con ngực cô còn to hơn lúc trước .
■ Sữa của con đấy ■ cô phì cười.
‘ Anh biết rồi * anh mỉm cười hôn lên môi cô .
Khuất Trác Hiên cúi xuống hôn hít cần mút ngực cô, Chu Diệp Vân nám chặt grap giường rên rĩ.
* Oe oe oe *