Mục lục
Cùng Ta Qua Từng Thế Giới
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

#Cap riêng: Hậu Cung Hoàng My Truyện

Sau khi Hoàng My và Hạ Bích Trâm đã yên vị trên ghế ngồi, Hoàng Tuấn Khương bỗng lên tiếng nói:

- Trẫm nghe nói nàng đã đến Thọ Khang Cung nói chuyện với hoàng ngạch nương. Hoàng ngạch nương có làm gì gây khó dễ cho nàng không?

Hoàng My hơi mỉm cười, sau đó nhẹ nhàng đáp:

- Thái hậu không gây khó dễ cho thần thiếp, còn khen ngợi thần thiếp có lòng, khiến cho hoàng thượng để tâm đến hậu cung. Thái hậu cũng sẽ không tổ chức tuyển tú nữa.

- Nếu được vậy thì tốt rồi. Thật may vì nàng đã nói giúp cho ta.

Nhìn cảnh phu thê hoà hợp trước mắt, Hạ Bích Trâm nhấp một ngụm trà, tâm trạng cũng chính là thoải mái hơn hẳn.

Ăn cẩu lương nhiều, bổn cung vốn đã quen rồi!

Hoàng My: "..."

Xùy xùy! Đây là truyện của bổn công chúa, ai cho tỷ tỷ độc thoại nội tâm.

Lúc này thì Hoàng Tuấn Khương cũng chú ý đến Hạ Bích Trâm đang ngồi uống trà một mình mà không lên tiếng. Hắn đưa mắt nhìn Hoàng My, chính là muốn hỏi người này là ai.

- Hồng phi tỷ, tỷ không muốn nói chuyện sao?

- Hoàng thượng và hoàng quý phi tâm đầu ý hợp, thần thiếp không dám lên tiếng.

Hoàng Tuấn Khương dường như lại có chút hài lòng, dù sao cũng là có thêm một người hiểu chuyện ở trong hậu cung. Thế thì cũng đỡ loạn hơn hẳn!

Hoàng My ra hiệu cho Hạ Bích Trâm rời đi, cô ấy nhân lúc Hoàng Tuấn Khương không để ý liền trợn mắt phùng má giận dỗi với cô. Nhưng cuối cùng vẫn biết mà đứng dậy.

- Hoàng thượng và hoàng quý phi nói chuyện, thần thiếp cũng không tiện ở lâu. Thần thiếp xin phép hồi cung.

Hoàng Tuấn Khương gật đầu rồi cũng không quan tâm đến Hạ Bích Trâm mà tiếp tục uống trà. Hoàng My hơi đau đầu vì phải chuẩn bị soạn văn để dỗ dành cô nàng kia, nhưng cũng không quên chuyện công lược của mình.

- Hoàng thượng, thần thiếp thiết nghĩ nên để Tuấn Kiệt nghỉ ngơi thường xuyên hơn. Dù là đại a ca lớn tuổi nhất nhưng Tuấn Kiệt cũng chỉ mới 3 tuổi, học nhiều không ngưng nghỉ cũng sẽ không tốt cho sức khoẻ.

- Ta biết nàng lo cho con trai, nhưng Tuấn Kiệt là đại a ca. Sau này tài giỏi sẽ lên làm hoàng thái tử, thay trẫm nối nghiệp giang sơn Đại Huyên. Nếu không đọc sách để am hiểu kinh thư từ bây giờ, ắt hẳn sau này sẽ khó để tiếp thu.

Hoàng My thở dài, ánh mắt lộ ra vẻ suy tư. Hoàng Tuấn Khương thấy vẻ mặt lo âu buồn bã của cô, không hiểu sao lại có chút mềm lòng.

- Được rồi. Trẫm sẽ cho người sắp xếp giờ học để Tuấn Kiệt có thể thường xuyên nghỉ ngơi và về với nàng.

- Đa tạ hoàng thượng.

Hoàng My vui mừng ra mặt, cô vui vẻ đến nỗi môi cứ cười hoài không thôi. Điều này khiến cho Hoàng Tuấn Khương có chút buồn cười.

Người này đã khiến trẫm muốn cười rất nhiều lần.

Thật không hay chút nào!

- Hoàng thượng, thần thiếp nghe nói rằng Duệ tần đã mang thai.

- Ừm. Ta cũng chỉ vừa nghe tin sáng nay.

Hoàng Tuấn Khương có vẻ rất thản nhiên, theo giọng điệu thì có thể đoán chắc là hắn ta vô cùng không quan tâm. Hoàng My có hệ thống nên chuyện gì cũng biết tuốt tuồn tuột, trừ mấy cái ẩn ý trong các vị diện, dù là thế giới thực hay thế giới ảo.

- Người còn trẻ, nên chú ý đến long thể. Nếu cứ như vậy, tính thêm vài năm nữa là người sẽ có tới nhị thập cửu* tiểu a ca mất thôi.

*Nhị thập cửu: 29

Hệ thống 29147: "..."

Rõ ràng là Hoàng My đang đá đểu nó. Đồ nữ nhân tâm cơ!

- Nàng nói cũng phải. Chuyện tranh đấu hậu cung và vị thế trẫm và hoàng ngạch nương vốn đã từng trải qua, thuở đấy cũng phải nhờ đến sự nhanh nhạy của hoàng ngạch nương để vững vàng ngôi vị hoàng đế. Sau đó là bao nhiêu huynh đệ đã phải ra đi...

Hoàng Tuấn Khương ngừng nói, Hoàng My rũ mi mắt, cũng không có ý nói thêm gì. Để yên và chờ đợi để hắn tiếp tục câu chuyện của mình.

- Đến bây giờ cũng chỉ còn Nam thân vương là hoàng đệ thân thiết duy nhất của trẫm. Sau chuyện của Tam a ca và Ngũ công chúa, trẫm không muốn truy cứu. Chỉ là Ngũ công chúa mất chưa lâu, Duệ tần lại báo hỉ, không chút gì là đau xót cho con gái của mình. Trẫm cảm thấy thật sự rất kì lạ.

Hoàng My nghe qua thì cảm thấy việc lạ nhất vẫn là việc hoàng thượng thân làm cha mà lại không nhớ tên con của mình. Còn về việc Duệ tần nào đó mới mất con, giờ vừa mang thai liền không còn đau buồn thì cũng chẳng có gì để lạ. Dù sao đây cũng là hậu cung, vốn phải làm quen với việc mất mát, với cả chỉ là mất một công chúa, cũng không có giá trị lợi dụng.

- Hoàng thượng, hậu cung tranh đấu là chuyện thường tình. Duệ tần mang nỗi đau mất con, nhưng đứa trẻ trong bụng cũng đã an ủi cô ấy phần nào. Người không thể bắt cô ấy mãi buồn rầu được.

Hoàng Tuấn Khương gật gù, ánh mắt liếc sang nhìn Hoàng My. Cô đang ngồi uống trà một cách thanh lịch. Hắn vốn chỉ là cảm thấy lời nói phát ra từ cái miệng của cô rất linh hoạt, không để ý rằng người này lại có một dung nhan tuyệt vời như vậy.

Chỉ trách Tuấn Khương không phải hôn quân, hắn là một minh quân, vì giang sơn xã tắc, với hậu cung vốn là không quan tâm. Nay vô tình nhìn lại, không nghĩ đến rằng đã thấy được sự đặc biệt của thứ mình vô tình bỏ quên.

Hoàng My cảm nhận được ánh mắt của Hoàng Tuấn Khương, cô liền ngước mắt sang nhìn. Tình cảnh này cũng có chút giống ngày đầu tiên cô xuyên đến đây.

Hình ảnh một phi tần to gan dám nhìn chằm chằm hoàng thượng không kiêng nể.

Không biết hai người đã nhìn nhau bao lâu, đến tận khi Tuấn Hoàng đã được tắm rửa sạch sẽ và thay đồ đẹp rồi quay lại.

- Nương...

Tuấn Hoàng chạy đến ôm chân của Hoàng My, cô mỉm cười, bàn tay đưa lên xoa đầu cậu bé. Khoảnh khắc Hoàng My thật sự nở một nụ cười hiền lành của một người mẹ, Hoàng Tuấn Khương đã phải ngẩn đi vài giây.

Một nụ cười có thể điên đảo chúng sinh.

Trong cuộc đời này, hắn chưa bao giờ thấy được nụ cười nào tuyệt mỹ như vậy.

Kể từ giây phút đó, có lẽ là trên thế giới sẽ có thêm một người simp*!!

*Simp: Simp là một từ lóng trên Internet để diễn tả một người (thường là nam) thể hiện sự si mê hoặc quan tâm quá mức đối với người khác.

Vài ngày sau, hoàng thượng có chỉ, phong một vài Đáp ứng lên làm Phi, Tần, Quý nhân*. Rốt cuộc cũng là để cho thái hậu thấy. Không khí hậu cung cũng đột ngột trở nên lạ thường, nhiều phần là vì những người mới được "thăng chức" đang lên mặt vênh váo.

*Danh vị trong hậu từ cao đến thấp là Hoàng hậu, Hoàng quý phi, Quý phi, Phi, Tần, Quý Nhân, Thường tại, Đáp ứng,...

Hoàng thượng nổi tiếng vô tâm với hậu cung, bây giờ lại thăng vị cho họ. Đây chẳng phải là đang ngầm bật đèn xanh sao!?

- Thỉnh an Hoàng quý phi nương nương.

Đứng trước mặt Hoàng My đây là một vài người vừa được sắc phong lên danh vị cao hơn. Dù đang vênh váo với những người không được nâng danh vị nhưng khi ở trước Hoàng My thì họ vẫn phải tôn trọng, bởi vì cô mới là người được nâng vị cao hơn tất cả bọn họ.

- Các muội vừa được sắc phong thì nên chăm chút bản thân hơn, làm hài lòng hoàng thượng. Tốt nhất đừng sinh sự với nhau, chúng ta đều biết hoàng thượng ghét phiền phức. Mấy cái thủ đoạn gì đó trước khi suy nghĩ ra thì nên dẹp đi.

Bị hoàng quý phi nói thẳng, mấy phi tần ở đó đều chột dạ. Nói xong thì Hoàng My cũng rời đi, để lại mấy phi tần ở đó lời qua tiếng lại với nhau.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Diem Nguyen
Diem Nguyen12 Tháng sáu, 2022 12:13
bàn tay vàng nhiều quá,ko thú vị
ĐÔV
Đờn ông Vy17 Tháng năm, 2022 03:47
Đọc mấy chap đầu ổn tới chap 35 thì hơi không thích tính cách nữ chính nếu đã là người của công chúng thì phải cười hay làm gì đó bình thường đi ở đây cứ lạnh lùng rồi kiểu không quan tâm gì cả truyện thì cũng được nhưng kiểu tả tính cách nữ chính không tốt cả nam chính nữa hơn hết thì đọc nhiều lúc không hiểu còn dìm nữ chính gốc quá nhiều đọc tạm thôi không hay lắm
ĐÔV
Đờn ông Vy17 Tháng năm, 2022 03:46
Đọc mấy chap đầu ổn tới chap 35 thì hơi không thích tính cách nữ chính nếu đã là người của công chúng thù phải cười hay làm gì đó bình thường đi ở đây cứ lạnh lùng rồi kiểu không quan tâm.gì cả truyện thì cũng được nhưng kiểu tả tính cách nữ chính không tốt cả nam chính nữa hơn hết thì đọc nhiều lúc không hiểu còn dùm nữ chính gốc quá nhiều đọc tạm thôi không hay lắm
BÌNH LUẬN FACEBOOK