Chương 83: Đe doạ Hải Quân
“Yô…yô… Yô… Lâu rồi không gặp. Chà… Chà.. không nghĩ lại gặp vô số khuôn mặt thân quen trên hòn đảo vô danh này đấy.”
Tường băng vỡ vụn, một thân ảnh chậm rãi xuyên qua tường băng đổ nát đi đến chiến trường bên này. Người này vừa đi vừa nói tiếp…
“Ồ.. Chó đỏ… Akainu… lâu rồi không gặp… Cánh tay được lắp lại tốt rồi chứ?’
Nghe người khác gọi thủy sư đô đốc là ‘Chó đỏ’, Hải Quân trên đảo đều giật mình. Những kẻ tham gia trận chiến thượng đỉnh hai năm trước cũng giật mình theo. Bọn hắn còn nhớ rõ, cái tên này, chính là do một tên đã bị thủy sư bọn họ đánh chết hai năm trước đặt cho.
“Yaki…”
Akainu hai mắt bốc lửa, cả người bùng lên sát khí dữ dội hơn bao giờ hết nhìn chằm chằm thân ảnh phía trước.
Tất nhiên, người đến không ai khác chính là Yaki. Trở lại mấy phút trước, hắn và Kizaru đã thay đổi chiến trường khi biết rằng, đánh nữa hòn đảo này sẽ không thể chịu nổi.
Bọn hắn chọn địa điểm chính là mấy nghìn mét trên không bên ngoài hòn đảo. Trong khi hắn và Kizaru đánh nhau dữ dội thì phát hiện mấy chục chiến hạm của hải quân đã áp sát hòn đảo.
Kizaru mượn nhờ mây đen trên hòn đảo che đi tầm mắt của Yaki. Sau đó thì bất ngờ xuất thủ đá bay hắn ra xa. Còn mình thì thì trở lại hòn đảo, hội họp cùng với Hải Quân.
Nói đến thì độ láu cá của Kizaru là vô đối. Đánh trực tiếp, Yaki không sợ nhưng cái tốc độ ánh sáng kia và thủ đoạn của Kizaru rất nhiều. Yaki dù có chiếm được thượng phong nhờ Haki nhưng cũng ăn không ít thiệt thòi. Kết quả, bị Kizaru lừa đá bay.
Đến khi hắn trở lại hòn đảo thì đã thấy chiến cuộc sắp ngã ngũ. Lão Z cũng sắp xuống mồ, thế nên không chần chừ nữa mà đánh xuyên qua tầng băng.
“Gì mà hùng hổ thế… chó đỏ. Lâu năm gặp lại, cách chào đón của ngươi không tốt lắm đấy. Trở thành thủy sư Hải Quân rồi mà tính tình nóng nảy cũng không thay đổi.”
Yaki chậm rãi đi đến nói. Đến khi đến bên cạnh lão Z thì hắn liếc nhìn lão một cái. Còn lão Z thì vừa tỉnh táo lại trong kinh ngạc, mở miệng nói.
“Ngươi…”
Chỉ là lão chưa dứt lời, Yaki liền tung một cước đá tạt ngang thẳng vào ngực của Z.
“Bốp..”
Không chút phòng bị, Z bị một cước này đá bay ngược ra sau. Hoàn thủ sao? Với thực lực cạn kiệt bây giờ của Z, lão không thể nào tránh được hay đón đỡ được một cước này của Yaki.
Phía sau, thấy lão Z bay đến thì Sanji và Zoro như hiểu ý, nhảy ra đón lấy lão. Vừa ôm lấy lão Z, Luffy liền hét lớn.
“Đi..”
Băng Mũ Rơm lập tức quay người chạy với tốc độ cực nhanh. Đến cả Ain và Binz khi tỉnh lại từ trong bất ngờ thì nhóm Luffy đã chạy ra xa. Lúc này, cả hai người mới nhanh chóng đuổi theo.
“Nhanh bắt bọn chúng lại!!”
Akainu thấy băng Mũ Rơm và Z bỏ chạy thì hét lớn. Hai Quân phía sau cũng rục rịch hành động, chuẩn bị đuổi theo thì…
“Xoet…”
Tường băng xuất hiện lần nữa, Akainu thấy thế thì lạnh lùng nhìn Aokiji phía xa noi.
“Kuzan…”
Thế nhưng tường băng cũng không làm Hải Quân sợ hãi, bọn họ lạnh lùng lao về phía trước định đuổi theo nhóm Luffy. Đúng lúc này…
“Ầm…”
Yaki một quyền đấm thẳng xuống mặt đất, nền đất xuất hiện một cái hố to. Tường băng phía sau cũng xuất hiện run rẩy. Nhưng điều khiến Hải Quân giật mình dừng lại là vì đá Dyna được lão Z rải rác khắp nơi trên hòn đảo bỗng nhiên bay lên, lơ lửng cách mặt đất một mét.
“Năng lực trái ác quỷ…”
Akainu lạnh lùng nói. Lúc này, Yaki hướng Hải Quân nở một nụ cười nói.
“Các ngươi tốt nhất đừng động. Ta sẽ run tay đấy… Ta mà run tay thì mấy thứ này phát nổ thì chết cả đám đấy…”
Nụ cười của Yaki khiến mọi người ở đây rùng mình một cái. Nhìn Yaki, bọn hắn biết tên này không phải nói chơi, trong mắt có nét điên cuồng dù khuôn mặt vẫn đang tươi cười.
“Ngươi nghĩ ngươi uy hiếp được ta sao… Hải quân nghe lệnh.. đuổi giết…”
“Akainu…”
Akainu chưa kịp dứt lời thì bị tiếng quát của Sengoku ngắt lời. Lần này, không chỉ Sengoku mà Garp cũng nhìn Akainu chằm chằm. Ánh mắt kia nếu Akainu dám hạ lệnh thì cả hai sẽ cho hắn ăn đủ vậy.
Mà cảnh này thì lại khiến hải quân xung quanh giật mình. Cả đám im re không dám phát ra tiếng động. Hai lão già, một kẻ là cựu thủy sư và một anh hùng hải quân, đối đầu với thủy sư đô đốc hiện tại. Bọn hắn không dám tham gia.. Dù ở phương diện nào, lúc này đứng ra đều không có quả ngon mà ăn.
“Các ngươi…”
Akainu hai mắt toát ra vẻ giận giữ, trên mặt hiện lên nét điên cuồng. 2 năm làm thủy sư đô đốc, thế mà bây giờ lại có kẻ dám trái lệnh hắn.
“Ngươi tốt nhất là tỉnh táo lại. Ngươi biết hậu quả của việc hòn đảo này hủy diệt là gì rồi phải không? Thế mà để giận giữ chiến lấy lý trí của mình, ngươi thật sự muốn mọi thứ đều hủy diệt sao?”
Sengoku giận dữ mắng. Lão không phủ nhận Akainu đã khiến hải quân trở nên vô cùng mạnh mẽ, có thể đối đầu với tứ hoàng nhưng mệnh lệnh vừa rồi là không thể chấp nhận được. Bất cứ việc gì đi nữa, bảo vệ hòn đảo này nên đặt lên hàng đầu.
Lúc này, hải quân phía sau cũng gật đầu. Bọn hắn cho rằng, Akainu vừa rồi có chút thiếu suy nghĩ. Nếu tên kia bỗng nhiên nổi điên cho nổ đá Dyna, hậu quả thật sự không dám tưởng tượng nổi. Có điều, tên kia dám sao?
Akainu nắm chặt nắm đấm, nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm Garp và Sengoku. Hắn cũng như những hải quân khác, cảm thấy Yaki không dám cho nỗ hòn đảo này. Đúng lúc này…
“Ầm…!”
Một tiếng nổ lớn khiến mọi người giật mình. Đến khi quay lại thì mới biết vụ nổ kia chính là do Yaki đang cười hề hề gây ra. Hắn vừa cho nổ một viên đá Dyna bên ngoài rìa hòn đảo, vụ nổ không quá ảnh hưởng đến hòn đảo nhưng đủ chứng minh, tên này chuẩn bị làm thật…
“Akainu… hahaha… ngươi cảm thấy thế nào nếu ta cho nổ hòn đảo này vì ngươi? Biến ngươi thành tội nhân của thế giới này?”
Yaki cười lớn nói. Tiếng cười cuồng vọng, mang theo sự điên cuồng, trong mặt lại mang theo sự lạnh lùng đến đáng sợ.
Hải quân lúc này mới giật mình nhận ra mình đang ở thế yếu. Mà đến cả Kuzan đang ở phía xa quan sát cũng nhíu mày khi thấy biểu hiện của Yaki.
“Một tên điên, có thực lực để cuồng vọng… Đáng sợ!!”
Dù rất nhiều hải quân chỉ nghe danh của Yaki nhưng vừa mới gặp Yaki đã khiến bọn hắn hiểu rõ sự đáng sợ của tên này. Và cũng hiểu luôn vì sao lúc nảy, Sengoku và Garp lại vì một lời đe dọa đơn giản như vậy lại phản ứng mạnh như thế. Trong lòng bọn họ chỉ hiện lên năm chữ… “Tên này dám cho nổ!!”
Danh Sách Chương: