Chương 93: Thời gian đến
“Yaki, cậu nói xem tên Bullet kia mạnh đến mức nào?”
Lúc này, trong một quán rượu mới mở ở lễ hội này, Zoro, Sanji và Yaki đang ngồi nhấm nháp từng ly rượu đỏ làm từ trái cây. Zoro đang uống hăng say thì bỗng nhiên hỏi Yaki về Bullet.
“Chắc chắn tên kia là một con quái vật thực sự. Hắn từng thách đấu cùng Vua Hải Tặc, chắc chắn không bình thường chút nào. So với Doflamingo, hắn phải mạnh hơn là cái chắc!!”
Sanji châm một điếu thuốc cười nói.
“Cậu nói đúng, Sanji. Hắn đúng là một con quái vật thực sự. Theo như những gì tớ biết, sức mạnh của hắn có thể đánh trực diện với một Tứ Hoàng. Sống chết thì không biết nhưng như thế các cậu cũng đủ hiểu sự kinh khủng của hắn.”
Yaki cười đáp. Sau đó hắn nhìn Zoro và ba thanh kiếm bên hông hắn nói.
“Kiếm của cậu, khó mà chém được hắn!!”
Zoro nghe thế thì cũng không phật ý mà trở nên nghiêm túc, sờ vào ba thanh kiếm bên hông mình cười. Hắn biết Yaki không nói dối hay nói chơi, có điều hắn tự tin mình có thể chém được mọi thứ, kể cả mấy con quái vật ở tân thế giới này.
“Yaki, nếu cậu solo với hắn, cậu có đủ tự tin hạ hắn không?”
Đúng lúc này, Luffy dẫn theo Chopper và Usopp đi vào, ngồi cạnh bên Yaki cười hỏi. Có vẻ lúc đi vào, hắn đã nghe điều mà Yaki vừa nói.
“Hahaha… nếu solo sao?”
Yaki cười lẩm bẩm, hắn biết Luffy dùng cách nói của hắn để hỏi hắn. Dù sao cả đám ở chung rất lâu, cách nói chuyện mới mẻ của Yaki, cả băng đều học được không ít. Hắn nhìn chằm chằm vào ly rượu đỏ được hắn lắc nhẹ trên tay đáp.
“Nếu solo, tớ không sợ bất cứ kẻ nào. Dù mới sống lại không lâu nhưng tớ tự tin vào sức mạnh hiện có của mình. So với hai năm trước, tớ mạnh hơn rất nhiều. Nếu hai năm trước, tớ có sức mạnh này. Cuộc chiến thượng đỉnh kia, hải quân và Râu Đen sẽ không ép chúng ta đến mức phải liều mạng.”
Yaki cười cười rồi nói tiếp.
“Bây giờ, tớ chỉ có một năm. Mục tiêu của tớ có chút lớn, không biết có hoàn thành không nhưng với sức mạnh này. Tớ tin chắc, thế giới này sẽ vì chúng ta mà run rẩy, vì chúng ta mà thay đổi, vì chúng ta mà phải lập lại trật tự. Tớ tin vào mình và tin vào các cậu.”
Nói đến đây, Yaki nhìn mọi người một lượt rồi nói tiếp.
“Tớ tin, dù tớ có ngã xuống, các cậu cũng sẽ làm được những điều đó và cũng thực hiện được ước mơ của mình.”
Không khí bỗng nhiên có chút trầm xuống, nhưng cũng nhanh chóng biến mất vì bên ngoài bắt đầu truyền đến huyên náo. Có vẻ như bữa chính của lễ hội chuẩn bị đã xong, kho báu của Roger sẽ xuất hiện bất cứ lúc nào.
“Đi thôi!! Có vẻ như sắp đến giờ rồi…!!”
Sanji là người đứng lên đầu tiên nói. Sau đó mọi người liền tách ra, tìm kiếm những người còn lại, hẹn sẽ tập hợp ở thuyền Sunny trước khi sự kiện chính thức của Lễ Hội bắt đầu.
…
“Hỡi các vị hải tặc!! Các vị có thấy hội chợ hải tặc vui không ạ!!”
“Yohhhhhhhhhh!!”
Hàng ngàn hải tặc hai bên hồ nước lớn ngửa đầu hét lớn. Không nghĩ đến tên Festa này đúng là đã bỏ hết tâm huyết vào lần đại hội này.
Hồ nước kích thước cực lớn, thế mà hắn lại xây dựng hai bên hồ thành những bến cảng lớn. Nói đúng hơn là một khán đài hình tròn được xây theo kiểu chiến trường la mã vậy. Hải tặc đến đây có thể đậu thuyền ngay bên dưới rồi đi thẳng lên khán đài để có thể trực tiếp quan sát buổi lễ.
“Giờ thì nghe đây, ta nghĩ các ngươi hẳn đã biết… Tại Hải Tặc lễ hội này, các ngươi có thể thoải mái đánh lộn, cướp bóc, làm bất cứ gì tùy thích… Tuy nhiên các ngươi phải tuân theo một luật lệ thép. Đó là không thể để thông tin này đến tai Hải Quân. Nếu để việc này xảy ra, chỉ e là nơi vui chơi của chúng ta sẽ trở thành chiến trường đẫm máu… !!”
“Ồ… đã nói quá xa!! Sau đây, ta xin tự giới thiệu. Ta là Mc - chủ xị chương trình này. Donald Moderate!! Và ngay sau đây, tôi sẽ giới thiệu một vị khách mời đặc biệt. Nữ ca sĩ được rất nhiều người ái mộ, Ms. Ann.”
“Rất hân hạnh, mọng được sự cổ vũ cuồng nhiệt của quý vị!!”
Ngay khi cô nàng ca sĩ này vừa xuất hiện, cô ta vừa vung tay đánh ra một ảo ảnh con rồng màu đỏ phun lửa. Đây là năng lực của người ăn trái Viso Viso No Mi, giúp người ăn có khả năng biến hình ảnh họ chạm vào thành ảo giác chuyển động. Tuy nhiên, ảo giác đó chỉ tồn tại một thời gian ngắn nhất định mà thôi. Có thể vì cô nàng ca sĩ này quá yếu nên mới vậy.
“Thật là một năng lực thú vị. Tiếc là cô gái này lại không theo đuổi sức mạnh!!”
Yaki đầu thuyền Sunny thấy con rồng lửa màu đỏ xuất hiện thì cười nói. Hắn không nghĩ đến lại có người lại có năng lực như vậy, nếu khai thác tốt, đó là một sức mạnh hiếm có đấy.
“Vậy chúng ta đi vào chuyện chính của hôm nay… Hòn đảo này, người ta truyền rằng Vua Hải Tặc Gol D Roger đã tìm ra nó và đã chôn rất nhiều kho báu ở đây. Hiện tại nó vẫn còn nguyên vẹn…. Và sau đó đã để lại một câu nói như thế này ‘Bọn ta để lại câu trả lời ở nơi bóng tối sâu thăm thẳm, cao vút…!!”
Nói đến đây thì tên Mc bỗng nhiên yên tĩnh cười lớn hướng về đám hải tặc nói tiếp.
“Hahaha… Đó là lời tuyên chiến của Vua hải tặc. Các vị đã sẵn sàng giải mã bí ẩn và giành lấy kho báu huyền thoại ấy chưa? Nào, tất cả còn chờ gì nữa mà không lên tàu… nhổ neo…!!
“Đi thôi, Luffy!! Tên kia đã ra dấu hiệu cuộc đua bắt đầu rồi đấy!!”
Luffy nghe thế thì cười hướng mọi người trên thuyền hét lớn. Sunny lao nhanh về phía trước, dùng tốc độ nhanh lên vượt lên trước thuyền hải tặc khác.
“Mọi người, tiến lên!!”
“Yohhh!!”
Nhanh chóng, mọi người ai vào việc đó. Kể cả Law, và hai tên Samurai cũng lao vào giúp sức.
“Hừ… Bullet, ta đến rồi đây!! Hy vọng ngươi không quá yếu!!”
Yaki nhìn về phía trước cười nói…. Hắn rất hiếu kỳ về cái tên Bullet kia. Thật sự, từ khi sống lại, hắn chưa đánh một trận đã tay. Lần này, hắn muốn xuất toàn lực chiến một lần.
Danh Sách Chương: