• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đôi mắt hẹp dài sâu thẳm như vũ trụ bao la của người đàn ông bùng lên sức nóng như thiêu như đốt, như ngọn lửa có thể thiêu chết người ta.

Trái tim Tô Cẩm Hoan khẽ run lên, giữa hai lông mày chợt hiện lên một tia bi thương, vẻ đẹp sáng ngời của đôi mắt cô dần ươn ướt, cô nghẹn ngào tố cáo:"Đàn ông các anh đều như chó, vì tiền tài mà ức hiếp người khác, tôi hận các người..."

Nhìn thấy những giọt nước mắt lấp lánh trong mắt cô, trái tim Hoắc Liệt Trần như bị thứ gì đó đập mạnh, lòng anh ngột ngạt khó chịu, bàn tay của anh đang nắm lấy tay cô, từ từ buông ra, anh đã kiêng khem nhiều năm, nhưng bây giờ lại ngã xuống vì phải lòng cô gái nhỏ này.

Tô Cẩm Hoan thấy cơ hội đã đến, cô lập tức thoát khỏi vòng tay anh chạy ra cửa, đi ra ngoài dựa vào tường mới dám thở hổn hển, đàn ông trong hộp đêm này đều là sói đói, nhìn thấy cô đáng yêu, ngon miệng như một con mồi, liền muốn đem cô nhét vào trong bụng, nơi này quả thật là đáng sợ a...

Nhưng cô không bao giờ nghĩ rằng một người đàn ông hàng đầu như Hoắc Liệt Trần sẽ sợ nước mắt của cô như vậy.

“Ít nhất thì mình cũng đã không lãng phí nước mắt của mình.”

Tô Cẩm Hoan đưa tay lau đi giọt nước mắt đang trào ra từ khóe mắt, cô không hiểu tại sao mình, một người luôn cứng rắn và bướng bỉnh, lại đột nhiên trở nên ủy khuất trước mặt người đàn ông đó, những cảm giác này cô chưa từng trải qua, cô không thể nói ra cảm giác của mình là gì, và trái tim cô đang rất rối bời.

Cô cúi đầu nhìn đống quần áo nhàu nhĩ và xộc xệch trên người, không cần soi gương cũng biết lúc này cô trông nhếch nhác và buồn cười đến mức nào, cô vội vã chạy vào nhà vệ sinh chỉnh trang lại, cô còn muốn kiếm tiền, vì Tiểu Viễn, cô phải mạnh mẽ lên.

Chu Thiệu bị xảy ra chuyện bất ngờ khiến quản lý nhanh chóng hoảng sợ, nhà họ Chu được coi là gia tộc giàu có trong thành phố, đều là khách quý không thể đắc tội, khi anh ta vội vàng chạy tới, Chu thiếu gia đã được đưa đến bệnh viện rồi.

Vệ sĩ của hắn được lưu lại để xử lý hậu sự có vẻ mặt ủ rũ, tràn đầy ác ý:"

Quản lý, người phục vụ của ngài là Tô Cẩm Hoan đã đả thương thiếu gia của chúng tôi rất nặng, Chu thiếu gia chúng tôi sẽ từ từ cùng ngài giải quyết khoản nợ này."

Người quản lý sợ hãi run lên, lo lắng nói:"

Chắc chắn có hiểu lầm trong đó. Một người phụ nữ nhu nhược như vậy sao có thể đánh Chu thiếu gia trọng thương được...""

Hiểu lầm ư?"

Vệ sĩ cười lạnh một tiếng, sắc bén nói:"

Thiếu gia nhà chúng tôi bị cô ta đánh gần chết, thiếu gia nhà chúng tôi mà có bị làm sao, các ngươi có đền được không?"

Khuôn mặt của người quản lý trở nên xanh xao, anh ta khiêm tốn cúi đầu xin lỗi hết lần này đến lần khác.

“Thiếu gia của chúng tôi nói, trong vòng ba ngày, các anh mà không giao ra con đĩ kia, thì cứ đợi đóng cửa lại.”

Vệ sĩ buông lời cảnh cáo.

Người quản lý vừa tức vừa bực, liếc nhìn đám thuộc hạ đang ngây người tại chỗ, quát: “Các người mau đi tìm Tô Cẩm Hoan cho tôi, cho dù các người có lật cả hộp đêm này thì cũng bắt bằng được cô ta cho tôi.”

Mọi người dường như vừa tỉnh dậy từ một giấc mơ, vội vã đi tìm Tô Cảm Hoan.

“Quản lý.”

Một người phục vụ vội vàng đi tới, trịnh trọng nói:

“Hoắc thiếu gia bảo ngài lập tức tới.”

“Không phải anh vừa tìm mười mỹ nhân có khuôn mặt thiên sứ và hình tượng ác quỷ cho anh ta sao, nhanh như vậy anh ta đã thưởng thức xong rồi?”

Quản lý sửng sốt, không khỏi hỏi thầm trong bụng thận của anh ta tốt như vậy sao?"

Bọn họ vừa vào liền bị đuổi ra ngoài, thậm chí quần áo của Hoắc thiếu gia đều không có chạm qua, quản lý, ngài đừng vội vàng chạy tới, tôi thấy Hoắc thiếu gia sắc mặt không được tốt lắm."

Người phục vụ lo lắng nói."

Những vị thiếu gia hôm nay có chuyện gì vậy trời, sao số tôi lại khổ thế này."

So với Chu thiếu gia, người quản lý càng không dám đắc tội Hoắc Liệt Trần hơn, vì vậy vội vàng đi tới.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang