"Dùng sự thành tâm của ta, hóa thành thông linh lực!"
Yêu Nhiêu không phát hiện trên trán mình xuất hiện một ấn ký Hỏa Vũ, vẫn còn xướng chú ngữ thông linh ma pháp. Nàng cũng không biết rằng ấn ký này truyền thừa là do phụ thân điên trước khi rời đi đã để lại cho mình.
Mà ấn ký truyền thừa này đã ngưng ra Hỏa Dực trăm trượng, đem theo tinh thần lực của nàng bay nhanh về phía bầu trời.
Là Chu Tước!
Tinh thần xuyên qua vô số tầng mây, có lẽ còn khai phá đường hầm thời không, tại một tiên cảnh phiêu miểu năm màu kỳ quái, Yêu Nhiêu mở mắt ra, thấy được thân ảnh cực lớn đang phiêu phù trên không trung.
Càng lúc càng gần! Không chỉ là thoáng nhìn phía xa, chưa bao giờ có người được chiêm ngưỡng thân ảnh vua của vạn thú một cách rõ ràng như vậy!
Đây là cấp bậc gì? Thần thú là lục tinh, mà trên trán Chu Tước lúc này lại một viên tử tinh vô cùng lớn!
Mà thú hoàng tối thượng truyền kỳ trên Chu Tước đại lục này, lại.. lại nửa người hỏa diễm, nửa người ma khí ngập trời!
Chu Tước làm sao có thể chứa ma khí! Nó vốn là thú thủ hộ mạnh nhất của Quang Minh trận doanh, Yêu Nhiêu vô cùng kinh hãi!
Không đúng! Là bị thương! Yêu Nhiêu rốt cuộc phát hiện nửa người ma khí của Chu Tước tản ra hương vị suy tàn, rõ ràng là giống với lão bạch tuộc bị thương do lực lượng Ám nguyên tố!
Nhưng thương thế này nghiêm trọng hơn gấp nhiều lần lão bạch tuộc kia, thân thể che thiên tế nhật của Chu Tước đã bị ma khí nhiễm tận xương tủy, dù dùng toàn bộ Thánh Vực Tuyết Liên trên đại lục cũng trị không hết 1%!
Rắc rối lớn! Dấu hiệu kết thúc của triệu hồi sư Chu Tước đại lục! Chẳng lẽ không có người phát hiện thần thủ hộ đại lục sắp bị ma khí cắn nuốt đến chết sao? Yêu Nhiêu đang tiến đến gần Chu Tước đổ một thân mồ hôi lạnh!
Điều này cũng khó trách, người bình thường thông linh chỉ nhìn thấy một điểm hồng quang đã hoàn thành nghi thức. Giống Yêu Nhiêu dùng hàng trăm thông linh thạch, được Lĩnh Chủ cấp 7 khởi động trận pháp, có truyền thừa Chu Tước Hỏa Vũ, linh lực dư thừa, từng ấy điều kiện trăm năm nào có được vài người? Cả vạn năm cũng chỉ có mấy người là có thể chân chính quỳ lạy trước hoàng tọa mà thôi!
Mà Yêu Nhiêu đã nhìn thấy chân thân Chu Tước nhưng tinh thần lực phi hành vẫn không có dấu hiệu muốn dừng lại.
Cảm giác được có người tới gần, Chu Tước thú hoàng chìm trong thống khổ giãy dụa bấy lâu rốt cuộc mệt mỏi mở đôi mắt sắc bén ra. Trước mắt là một thiếu nữ nho nhỏ, dùng tốc độ trước giờ chưa có ai đạt được bay tới, mà trên đầu nàng ấn ký Hỏa Vũ đang lóe sáng rạng rỡ!
Ấn Chu Tước!
Đây là nhân loại thứ chín có truyền thừa ấn Chu Tước, thế nhưng lại là một đứa nhỏ mười mấy tuổi! Chu Tước nhất mạch đã lưu lạc đến độ này sao? Tám đời trước đâu rồi? Chẳng lẽ.. Trái tim Chu Tước đã lâu chưa rung động điên cuồng nhảy lên, một tình cảm tiếc hận nảy lên trong lòng! Đáng tiếc đã không còn thời gian bi thương, bởi vì không quá trăm năm nữa bản thể của nó sẽ hoàn toàn tử vong!
Chu Tước đang trọng thương chậm rãi mở miệng, phát ra bí ngữ cho truyền nhân thú hoàng đời thứ chín:
"Thiếu nữ thứ chín, dùng Chu Tước chi hỏa, thay đổi thế giới này.."
Chu Tước lời còn chưa dứt, một đạo tàn ảnh đã xẹt qua bên người nó, bay về phía Thiên Giới xa xôi hơn!
Chu Tước cằm trực tiếp rớt xuống, đôi mắt to trợn tròn!
Truyền nhân đời thứ chín của nó thế mà.. thế mà không dừng lại! Nàng thông linh đến nơi nào? Nó còn chưa kịp giao đãi đâu! Đây là loại biến thái gì chứ?
Nó không biết "Ta dùng Chu Tước chi hỏa, thay đổi thế giới này!" những lời ấy cũng đã nhấc lên mưa rền gió dữ trong lòng Yêu Nhiêu!
Đồ điên! Là câu cửa miệng của phụ thân điên! Phụ thân cùng Chu Tước có quan hệ! Phụ thân hiện tại rốt cuộc ở nơi nào?
Ta muốn trở về! Ta muốn hỏi rõ ràng! Đáng tiếc Yêu Nhiêu dưới đáy lòng điên cuồng hò hét cũng không cách nào ngăn cản lực lượng thông linh của mình đang nhanh chóng phi hành về phía trước!
Thông linh vẫn còn tiếp tục!
Quá trình dày vò này thật dài dòng, phảng phất như chỉ là một cái chớp mắt, lại giống như ở trong không gian hư vô du đãng cả thế kỷ. Nếu là người tinh thần lực không cường đại, rất có khả năng vào lúc linh hồn xuyên qua nơi không bến bờ này mà đánh mất tâm trí.
"Oành!" Thần thức Yêu Nhiêu va chạm vào một vật thể nóng rực, cuối cùng cũng dừng lại.
Mở hai mắt ra, trong phạm vi tầm mắt tất cả đều là hỏa diễm. Nếu nói vừa rồi thân ảnh Chu Tước là che thiên tế nhật thì cảnh tượng lúc này chính là vô thiên không nhật!
Bởi vì toàn bộ thế giới giờ đây cũng chỉ tồn tại một loại nguyên tố đó là Hỏa! Liệt Hỏa vô cùng tinh thuần!
"Chậc chậc, có ý tứ, trên đầu đã có ấn ký thú hoàng khác mà còn dám tới nơi này của ta." Thanh âm từ bốn phương tám hướng của Yêu Nhiêu đồng thời vang lên nhưng chỉ có một người nói chuyện.
Yêu Nhiêu trong lòng căng thẳng, thầm đoán đối phương hẳn cũng là là một thú hoàng tôn quý, nàng vì sao lại thông linh đến tận đây? Chẳng lẽ trên một đại lục không chỉ có một thần thủ hộ huyễn thú ư?
Không mượn được lực lượng Chu Tước, Yêu Nhiêu dù có không cam lòng đến mấy cũng không nguyện mất đi cơ hội này. Nếu thông linh thất bại, chờ đợi nàng ở Ma Vân tông thật sự chỉ còn đường chết.
"Thú Thần, mong ngài cho ta mượn lực lượng!" Đối với Hỏa chi vạn thú hoàng không rõ là gì này, Yêu Nhiêu thành kính cúi người. Trước mặt thần lực vô thượng, dù cho là người kiêu ngạo nhất thì lòng cũng đều mang ý kính sợ.
"Ha ha ha ha! Ta thật không ngờ rằng thế giới hoang vu kia của nhân loại thế mà cũng có thể thông linh đến nơi này của ta!"
Tiếng cười từ bốn phương tám hướng ẩn chứa linh áp khổng lồ thiếu chút đã nghiền thân thể Yêu Nhiêu thành cặn bã, thậm chí lỗ tai nàng cũng đã chảy máu. Tuy nhiên nàng biết đối phương không có ác ý, bởi vì đối với cường giả chân chính mà nói thì nàng thật sự là yếu hơn cả cặn bã, yếu đến độ đối phương cao giọng nói chuyện cũng có thể đánh chết nàng.
"Ngươi không tồi, tâm trí rất kiên định, tuy rằng có ấn truyền thừa của thú hoàng khác nhưng vẫn chưa được tán thành, ừ ừ, ta làm vậy cũng không tính là phạm quy." Thanh âm như của Thần Sáng Thế vẫn tiếp tục: "Nhưng mà lão tử không thích Thông Linh Giả của ta truyền thừa lại là ấn ký của kẻ khác! Đổi đóa hoa trên trán ngươi thành cái khác thôi!"
Một đạo Xích Hỏa dời non lấp biển nháy mắt nổ lên, không chần chừ mà trực tiếp xuyên vào mi tâm Yêu Nhiêu!
"A a a a!" Linh hồn trong cơ thể vào thời khắc này phảng phất như nhất định sẽ hôi phi yên diệt! Đến khi Yêu Nhiêu cảm thấy ý thức của mình đã dần dần tiêu tán thì trong cơ thể đột nhiên xuất hiện một ngọn liệt hỏa, ngay tức khắc dập tắt mọi thống khổ do lửa thiêu mang đến. Là lực lượng của liệt hỏa chuyển hóa sang cho nàng!
Vào lúc này, Ngự Thú hoàn trên cánh tay Yêu Nhiêu sáng lên một điểm nhỏ khó có thể chú ý, hoa văn vốn mơ hồ dần dần hiện rõ thành hình dáng một con chim nhỏ, đáng tiếc không có người biết được.
Sau khi thể chất được cải tạo, ấn ký Chu Tước Hỏa Vũ trên trán Yêu Nhiêu dần dần ảm đạm, thay thế vào đó là một đoàn Liệt Hỏa chi tâm!
"Không tồi, hậu bối có thể thông linh đến nơi này của ta, đều là gặp nguy cơ sinh tử, tâm trí cầu sinh vô cùng kiên định. Ta rất thích loại cốt khí này nên cho ngươi một cơ hội mượn lực sử dụng 'Viêm bạo'. Nhớ kỹ, về sau ngươi chính là người thừa kế của Dị thế Viêm Hoàng ta! Trở về đi!"
Không đợi Yêu Nhiêu tiêu hóa nội tâm kinh ngạc, một đoàn viêm diễm đã đánh tinh thần lực của nàng trở về thông linh trận trong Ma Vân tông, tất cả sự việc phảng phất như là một hồi mộng của nàng.
"Oành oành oành!" Tất cả thông linh thạch phiêu phù bên người Yêu Nhiêu đều biến thành màu xám trắng, đồng loạt nổ mạnh!
"Xú nha đầu. Xem chuyện tốt ngươi làm đi. Lão phu giết ngươi!" Đông Minh Đại trưởng lão bị thông linh trận phản phệ hút đi phần lớn linh lực, tức muốn hộc máu xông đến.
Lão vạn lần không muốn tin tưởng người đã bước chân vào Lĩnh Chủ cấp 7 mười năm, thực lực đứng hàng đầu đại lục mà lại bị một xú nha đầu lừa gạt! Muốn chết! Không đem nàng băm thây vạn đoạn thì khó tiêu được oán khí trong lòng!
Mà Yêu Nhiêu phục hồi tinh thần nhìn Long Giác vẫn đang bị trói như một cái bánh ú, nở một nụ cười xấu xa, nhấc môi nhẹ nhàng phun ra hai chữ:
"Viêm bạo!"
Danh Sách Chương: