• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ha ha ha ha! Nghe lời, gọi cha đi!”. Một thanh âm sang sảng vang tận mây xanh.

Giả sử như cuộc hội thoại này xuất hiện trong phòng ngủ thì nhất định là một cảnh tượng ấm áp phụ thân yêu thương hài tử(đứa nhỏ).

Thế nhưng phóng mắt nhìn lại, rừng núi bao la mù mịt, gió núi lạnh thấu xương, mây đen che phủ, cảm giác đè nén khiến người ta không thể tự do hô hấp, hoàn cảnh tồi tệ như vậy hoàn toàn không phải nơi an toàn để nuôi dưỡng nữ nhi(con gái). Trong rừng vang lên tiếng rít gào, vậy mà lại là dã thú cấp Linh thú cường đại chỉ có các trưởng lão Thần điện mới có đủ thực lực để khế ước, phụ hoạ cho tiếng cười của nam nhân lại khiến cho người vừa tỉnh táo lại là Yêu Nhiêu nổi da gà đầy người.

Nếu như nói mắt thú màu xanh lục giống ma trơi từ bốn phương tám hướng chưa đủ để khiến Yêu Nhiêu ngất đi thì đó là bởi vì doạ người nhất là khuôn mặt khủng bố của nam nhân trước mặt!

Đây là một gương mặt như thế nào? Trên hai gò má đầy những vết sẹo dữ tợn như con rết, dưới vết thương không tìm thấy dù chỉ một chút da còn lành lặn, nam nhân có cặp mắt màu xanh biếc so với thú còn sáng ngời hơn, lúc này đây lại đang phát ra hưng phấn khi nhìn thấy con mồi!

Ma quỷ! Không, ma quỷ lớn lên trong cũng leequysddoonsẽ không khủng bố như vậy! Yêu Nhiêu cảm thấy mình còn không có ngất đi đại khái là vì Địa Ngục cũng không muốn thu nhận loại trí nhớ khủng bố như vậy.

Lại xuyên qua! Hai lần xuyên qua! Kiếp trước là từ Trái Đất xuyên đến Thần điện Quang Minh, vừa tròn 16 tuổi, còn chưa kịp gả cho Đức Nhĩ soái ca, ngay tại thời điểm làm nhiệm vụ thật quỷ dị mà bị vật phẩm nhiệm vụ nhập vào thân thể, dẫn tới sự truy bắt điên cuồng của tất cả các trưởng lão Quang Minh điện, cuối cùng bị tỷ muội tốt Thanh Linh dùng một mũi tên giây sát(giết chết ngay lập tức), thậm chí còn quên mất mặc niệm vì tình bằng hữu ngu xuẩn này ba phút, vừa mở mắt vậy mà khiến nàng nhìn thấy một gương mặt còn kinh khủng hơn so với người chết! Trời ạ! Ta meo ngươi cái mị!(hừm, không hỉu viết gì nhưng chắc là chị n9 đang nguyền rủa trời đấy ạ ^^).

Rơi vào đường cùng, Yêu Nhiêu đành phải phát ra công kích duy nhất phù hợp với thân thể của nàng bây giờ.

“Oa oa oa oa!”. Tiếng gào thét của nữ hài mới sinh lập tức vang lên.

“Ha ha ha ha! Con là nữ nhi của ta!”

Nghe không hiểu Yêu Nhiêu căm phẫn chửi rủa vận mệnh. Nam nhân có khuôn mặt con rết khủng bố dùng đôi tay hữu lực của hắn nâng cao đứa trẻ mới sinh sạch sẽ hướng về bầu trời.

“Nữ nhi của ta!”

Trong lúc nhất thời, mưa nhỏ u ám bỗng nhiên ngừng lại, cuồng phong rẽ mây nhìn thấy mặt trời, ánh mặt trời rực rỡ trực tiếp chiếu lên thân thể mềm mại của đứa trẻ mới sinh như là lễ rửa tội. Bách điểu tề minh! Vạn thú triều bái!(tề minh là tụ tập đông đủ á m.n, để thế cho hay)

Đáng tiếc không có người nào nhìn thấy ánh sáng chúc phúc, dị tượng trăm năm khó gặp này. Chỉ có mấy chục Linh thú Dã Lang Vương 4 sao lớn mật ở phạm vi trăm mét xung quanh nam nhân hạnh phúc tru lên:

“Ngao ô! Ngao ô!”

Linh lực tinh thuần của nam nhân mặt con rết rót vào thân thể nữ hài mới sinh.

“Không đúng!”. Lông mày nam nhân đột nhiên xiết chặt: “Nữ nhi của ta sao có thể là ác ma?”

Thanh âm lạnh như băng hoàn toàn bất đồng(khác biệt) cùng với vừa mới cười to nhất thời làm cho Yêu Nhiêu sợ tới mức ngừng lại tiếng khóc, trái tim nhỏ gắt gao nhăn lại, cái người mặt rết ghê tởm này lại muốn làm gì?

“Nói đi, trong cơ thể ngươi vì sao lại có lực lượng của ác ma? Tại sao ngươi lại là ác ma?”

Tay nam nhân đột nhiên bóp chặt cổ nho nhỏ của Yêu Nhiêu, dường như chỉ cần thêm chút lực là có thể xé thân thể nho nhỏ non mềm như hoa hành của nàng thành hai nửa.

“Trời đánh đấy! Làm gì có ác ma ở đây! Bổn cô nương kiếp trước chính là Thánh nữ Thần điện Quang Minh!”. Yêu Nhiêu lập tức bị siết tới không thở nổi.

Nam nhân mặt rết cũng không nghe được Yêu Nhiêu đang chửi bới trong lòng, trên đầu ngón tay trái trong nháy mắt đã ngưng tụ lại một đoàn bạch quang to bằng móng tay cái.

Bạch quang nhìn như mềm mại vô lực, thế nhưng kiếp trước thân là Thánh nữ sao Yêu Nhiêu có thể không biết đó chính là ánh sáng diệt ma. Ma pháp thuộc tính quang cường đại, là khắc tinh lớn nhất của Ma tộc Hắc Ám!

“Lạy chúa! Ánh sáng diệt ma ngay cả trưởng lão là cao thủ cấp 4 của Thần điện cũng không thể dùng, không thông qua triệu hoán thú mà lập tức có thể phát ra, Tu vi của nam nhân này rốt cuộc cao tới mức nào? Triệu hoán sư thuộc tính quang Lĩnh chủ cấp 7?” Trong đầu Yêu Nhiêu một mảnh hỗn loạn. Phải biết rằng, cỗ lực lượng cường đại này, không nói đến Ma tộc, dù chỉ là nhân loại bình thường, chỉ cần tiếp xúc một chút thân thể liền lập tức tan thành tro bụi!

May mắn là, trời cao lại đưa cho nàng một cơ hội chạy trốn.

Ánh sáng diệt ma còn chưa chiếu tới trên người tiểu nữ hài, nam nhân mặt rết lại một lần nữa thống khổ thở dốc.

“Ta là ai? Ta rốt cuộc là ai? Đáng giận! Nghĩ không ra!”

Nam nhân một bên thở dốc, một bên buông tay ném Yêu Nhiêu ra xa hơn năm mét, ngồi xổm trên mặt đất ôm đầu khóc rống, hai nắm đấm của hắn cứ như là đánh vào sắt thùng thùng thùng đánh vào đầu, dường như sắp đem đầu mình đánh ra tia lửa.

Đột nhiên đạt được tự do, Yêu Nhiêu không kịp xem xét tay chân nho nhỏ của mình có bị thương không, nắm chặt cơ hội vặn vẹo mông nhỏ hung hăng bò ra xa.

Đây là Yêu Nhiêu, cô gái Trái Đất hai lần xuyên không(thời gian ghi ba lần nhưng mình nghĩ là ghi nhầm vì n9 mới xuyên có hai lần). Tôn thờ tín điều “Sinh mệnh là quan trọng nhất”, đánh được thì đánh, đánh không lại bỏ chạy, trốn không thoát thì sắc dụ, sắc dụ không được thì xé rách da mặt cùng chết.

“Bổn cô nương tuyệt đối không thể chết trong tay đồ điên ngươi!”

Không chờ Yêu Nhiêu tiếp tục hào hùng vạn trượng mà nguyền rủa năm nhân mặt rết, bò mười phút mới được nửa mét, nàng rốt cuộc bi thương mà ngã vào một vũng bùn, khuôn mặt nhỏ nhắn vương nước mắt còn có bùn nhão đen sì.

Dù sao thân thể này chỉ là tiểu hài tử mới sinh, bò cũng chẳng thể nhanh hơn sâu lông.

Đáng giận! Yêu Nhiêu hung dữ quay đầu trừng mắt nhìn nam nhân mặt rết vẫn còn đang điện cuồng đánh vào đầu mình.

Trừng thì thôi đi, quan trọng là vẻ mặt của nam nhân mặt rết lại biến đổi, dường như khôi phục lại bình tĩnh ban đầu, đột nhiên đứng dậy, đi về phía Yêu Nhiêu cả người toàn là bùn.

Không cần! Ngươi không được qua đây! Yêu Nhiêu muốn đứng lên, chỉ tiếc thân thể nàng bây giờ chỉ có thể giãy dụa lung tung trong vũng bùn, phát ra âm thanh không ai có thể hiểu “oa oa”.

“Ồ! Ngươi là ai?”. Nam nhân mặt rết dường như không còn nhớ Yêu Nhiêu, dùng ánh mắt nghi hoặc không ngừng đánh giá thân thể nho nhỏ của Yêu Nhiêu. Lúc ánh mắt nhìn đến đầu ngón tay trái của mình, hắn đột nhiên sợ hãi kêu lên.

“Ai…là ai châm lửa trên người ta!”

Nam nhân mặt rết đã quên mất đây chính là pháp thuật của bản thân, hoảng sợ lùi lại nhanh chóng đánh giá bốn phía, phát hiện không có gì nguy hiểm, lúc này mới cẩn thận từng chút một thổi tắt bạch quang trên ngón tay.

“Hít!”. Yêu Nhiêu hít một hơi lãnh khí.

Nam nhân trước mặt này vậy mà có thể có thể thu phóng tự nhiên pháp thuật “Ánh sáng diệt ma”, pháp thuật của triệu hồi sư nếu đã phát ra, không có năng lực mạnh hơn gấp mười lần so với linh lực lúc phát ra pháp thuật thì hoàn toàn không có cách nào có thể làm được việc truỵen của l*qu$don phóng ra xong lại thoải mái mà hoá giải như vậy. Cho nên trong trí nhớ của nàng, trong Thần điện Quang Minh có rất nhiều cao thủ lúc ở trên chiến trường, không phải là bị giết chết một cách quang minh chính đại mà là bị địch nhân đánh lén lúc đang phát ra chiêu thức, pháp thuật đang hình thành bị cắt ngang, bị lực lượng phản phệ, tự bạo mà chết.(phản phệ: cắn trả)

Nam nhân mặt rết này vậy mà có thể sử dụng thuần thục tự nhiên pháp thuật cao cấp của Quang Minh điện như vậy, nhất định không phải là Lĩnh chủ cấp 7 sơ cấp, Lĩnh chủ trung cấp? Không! Có thể mạnh hơn nữa!

Nhận thức của Yêu Nhiêu đối với thực lực của nam nhân mặt rết không khỏi liên tiếp tăng cao. Nam nhân này, cho dù là thực lực mạnh nhất của nàng, triệu hồi sư cấp 3 ở kiếp trước cũng hoàn toàn không có khả năng chống lại.

“Ồ!”. Nam nhân mặt rết tò mò dùng bàn tay to nặng nề xoa xoa nước mắt trong suốt trên mặt Yêu Nhiêu. Hai tròng mắt xanh biếc đột nhiên lại phát ra tia sáng hưng phấn:

“Ta nhớ ra rồi!”. Hắn nâng cao thân thể Yêu Nhiêu, sau đó hung hăng ôm vào lồng ngực rộng lớn nhưng đầy mùi hôi của hắn, vui vẻ cười ha hả.

“Con là nữ nhi của ta! Ta là cha con!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
HBN
Hyko Bảo Ngân06 Tháng năm, 2023 15:53
Alo add ơi phản hồi xíu nha....Năng nỉ luôn, ra chương tiếp đi,đang hay mà đừng stop...huhu
HBN
Hyko Bảo Ngân30 Tháng tư, 2023 14:32
Truyện đang hấp dẫn. Mong add ra chương mới
BD
Bíck Diệp16 Tháng mười hai, 2017 09:11
ko có tình yêu hả tg
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang