Nhìn vào phía trong căn phòng Thanh Sơn sững sờ, không thể tin vào ánh mắt mình, Thanh Sơn nâng cánh tay trái của mình lên cố dụi dụi mắt mình vài lần rồi sững sờ thốt lên một câu.
- Tốt thật là độc ác, tốt thật là lòng lang dạ thú. Không thể tưởng tượng được bọn chúng lại có thể làm được như thế này.
Đập vào mắt Thanh Sơn là mấy bộ thi thể còn chưa vết máu, mùi huyết tinh vương vẩy khắp nơi xộc thẳng vào mũi, xung quanh chồng chất những bộ xương trắng phơi bày khung cảnh rùng rợn, và đặc biệt hơn nữa là khi nhìn vào phía xa xa gần một chỗ ánh sáng xuyên thấu vào một hình ảnh đập thẳng vào mắt Thanh Sơn.
Trên một giàn cao một thiếu nữ bị trói treo lên, hai tay được cột giang ra hai cọc, hai mũi chân hơi hơi chạm vào dưới mặt sàn, trên người cô gái cắm lít nha lít nhít những cái ống, và có một cái ống dẫn được chảy xuống dưới một cái đài, trên đài khắc đủ hình thù kỳ dị, cùng với đường vân là những chỗ dẫn lưu máu chảy xung quanh cả cái đài được làm bằng bệ đá.
cái ống dẫn máu hiện tại được kẹp lại làm cho máu chảy đầy trong đường dẫn tạm dừng di chuyển còn cô gái bị cột thì mơ mơ màng màng, dường như không sống được bao lâu nữa, khi cảm nhận có người tới cô gái cố gắng hé mở cặp mắt của mình ra rồi cất giọng yếu ớt cầu xin.
- Cứu…cứu tôi với, xin hãy tha cho tôiNói được vài câu đứt quáng rồi cô gái rơi vào hôn mê, thấy cố gái ngực chập chùng hơi thở yếu ớt Thanh Sơn tiến lên rồi cởi bỏ dây trói, đỡ cô gái xuống nằm lên trên bệ đá, sau đó từ từ gỡ bỏ những ống dấn tiến hành cầm máu giúp cô gái. Thanh Sơn cẩn thận từng tý một xử lý những vết thương trên người cô gái, bởi vì những vết thương trên cơ thể cô gái là vô cùng khó khăn để xử lý, vả lại cô đã mất máu quá nhiều, sức sống đang sợi mành trước gió. Cẩn tận cứu chữa cho cô gái xong Thanh Sơn không đưa cô gái ra khỏi hang, mà chỉ đưa cô ra phần thoáng trước hang động, giúp cho cô dễ dàng hô hấp những dòng không khí thanh mát. - Huyết Đao Môn cũng không cần phải tồn tại nữa, một môn phái thật là độc ác.
Trông thấy cảnh tượng rùng rơn, cách luyện công vô cùng tà môn mà ác độc, Thanh Sơn đã không thể nào kìm được sự giận dữ trong lòng mình, và hắn muốn diệt đi môn phái này, nhằm diệt trừ đi một mối tai họa cho mọi người.
Nói xong Thanh Sơn thả người nhảy xuống, một thân hình nhẹ nhàng hạ xuống như một chiếc lá vàng rơi. Sau đó men theo dãy núi, khi đến một hẻm núi nhỏ, phía trước mọc đầy cây cối um tùm, nhưng dường như Thanh Sơn cảm giác đến một luồng khí tức đang điên cuồng phát tác, luồng khí tức không hề tầm thường được thả ra phía sau mảnh cây cối rậm rạp kia. Tỏ vẻ hơi nghi ngờ Thanh Sơn tiến lên phía trước nhẹ nhàng vạch những lá cây kia ra thì nhìn thấy phía sau lấp ló một màu đen hun hút.
Không nghi ngờ gì nữa, đây lại chính là một hang động được ẩn nấp khá kín đáo.
- Chẳng lẽ nơi đây lại là một động thất dùng để tu luyên hay sao? Không biết môn phái tà ác này còn bao nhiêu căn động như thế này, không biết có bao nhiêu người vô tội đã chết theo một cách thảm thiết nhất dưới lưới hãi của những kẻ tàn độc này nữa?
Nói xong Thanh Sơn vén những lá cây xung quanh rối từ từ tiến vào hang động, khác với động phủ phía trên, trong động này ánh sáng không thể chiếu vào, trong hang chỉ có một màu đen đặc, dơ tay không thấy năm ngón, nhưng mặc dù như vậy đối với Thanh Sơn không phải là chuyện khó khăn gì, bởi vì người có nội công tâm hậu như Thanh Sơn thì đi trong tối cũng không có khó khăn gì.
Tiến vào sâu trong hang thì hơi lạnh hơi thấm vào da, khiến Thanh Sơn hơi rùng mình một cái, động phủ quá âm u và lạnh lẽo, nhưng mà điều lạ lùng là luôn có một luồng khí tức quanh quẩn trong đây, nhưng mà không hề thấy bóng dáng người hay đồ vật bên trong động, Thanh Sơn đi lại tìm kiếm kỹ càng trong hang nhưng không phát hiện được gì, dang lúc định quay đầu rời đi thì trên vai hắn động.
Một thân hình nhỏ bằng nắm tay đã leo tót lên vai kêu lên chít chít, thì ra đó là Hắc mao đã xuất hiện, dường như cảm giác chủ nhân cần sự hỗ trợ nên lúc này dù đang ngủ say những nó vẫn có lnh tính đánh thức, sau đó Hắc mao trườn xuống khỏi cơ thế Thanh Sơn đưa cái mũi thính của nó vào trong không khí ngửi ngửi một lúc, dường như có phát hiện nó chạy thẳng một mạch vào sâu trong hang, đến gần cuối hang nó lại leo ra lò giò trong hang, cuối cùng nó kêu lên mừng rõ, như thúc dục Thanh Sơn hãy nhanh đến bên nó.
Thấy vậy Thanh Sơn cũng không chần chờ, nhanh chân phi về phía Hắc mao, lúc này hắc mao đã ngồi chiễm chệ tren một hốc đá, rồi nó đứng lên dùng hai chân trước của mình quơ quơ.
hốc đá nằm vị trí khá cao, vả ại hang động rất tối vậy nên không dễ để thấy được, có lẽ cũng chỉ có con vật thính nhạy như hoắc mao mới phát hiện thấy, dù sao Hắc mao cũng đã từng sống trong hang đá một thời gian rất lâu ở ngũ long đảo, mà Thanh Sơn cũng không thể biết được con vật này bao nhiêu tuổi, có khi nó còn nhiều hơn Thanh Sơn rất nhiều.
- Mày bảo tao nhấn vào đây đấy hả? có tác dụng gì không đây?
Nếu không được thì từ nay cấm mày rời khỏi người tao đấy nhé.
Nói rồi đưa tay lên vuốt ve âu yếm con vật nhỏ, sau đó đưa tay phải lên đè vào hốc đá nhấn mạnh một cái.
Một loạt tiếng kêu, ken két vang lên trong hang tối, sau đó một cánh cửa đá nặng nề nằm phía bên hông từ từ mở ra, một luồng tia sáng nhẹ nhàng truyền về phía Thanh Sơn, khiến cho Thanh Sơn phải đưa bàn tay lên che lấy ánh mắt của mình. bởi vì ở lâu trong hang tối, nên lúc này cặp mắt vẫn chưa thích nghi với ánh sáng mạnh nên Thanh Sơn phải nhắm lại hai mắt, và dùng tay che lại sau một lúc từ từ hé mở mắt nhìn thì cánh cửa cũng đã mở ra hết, trong hang tối bây giờ lại trần ngập ánh sáng chiếu rọi vào. Khi Thanh Sơn đang thích nghi với hoàn cảnh thì lúc này những tiếng chít chít đang thúc dục liên hồi gọi Thanh Sơn hãy nhanh tiến vào bên trong.
Tiến vào sâu trong bên trong Thanh Sơn cũng không lấy làm lạ, bởi vì ở trong này cũng có những bộ thi cốt và mùi máu tươi gay mũi, như xộc thẳng vào óc của mình, tiến thêm vài bước Thanh Sơn giật nảy mình.
Danh Sách Chương: