Trên đảo nhỏ một thiếu niên vẫn say sưa luyện quyền, những động tác đấm đá chọc được cậu ta liên tục thi triển, tiếng gió rít qua mỗi lần xuất chiêu càng thêm mạnh mẽ, mỗi động tác mỗi tư thế hết sức linh hoạt và thuần thục mặc dù đây chỉ là lần đầu tiên cậu ra thi triển môn chưởng pháp này.
thì ra thiếu niên này chính là Thanh Sơn, sáng nay Thanh Sơn dậy rất sớm và ra đảo nhỏ này để luyện quyền, bộ quyền pháp mà Thanh Sơn đang luyện chính là ma ảnh chưởng, từ khi rời khỏi bệnh viện tới giờ Thanh sơn mới luyện bộ chưởng pháp này, ma ảnh chưởng chỉ nghe tên thôi cũng có thể hình dung được sự lợi hại của nó, ánh chưởng lấp lóa, nhanh mạnh và hết sức linh hoạt giống như một bóng u linh, Hôm nay Lần đầu Thanh Sơn luyện nhưng dường như hắn thấy bộ chưởng vô cùng lợi hại, sau mấy giờ luyện tập, hắn dừng lại thở hổn hển và tự nói với bản thân mình.
- không ổn, mặc dù công pháp lợi hại nhưng nội lực ta không đủ, không thể phát huy hết tác dụng của bộ chưpngr pháp này, ta phảo nhanh chóng đột phá tầng thứ nhất của " cửu dương hỗn nguyên thần công may ra mới có thể phát huy một phần bộ chưởng này, bây giờ ta sẽ dùng bộ ma ảnh bộ pháp để khắc phục các thiếu sót của bộ chưởng pháp này.
Nói rồi Thanh Sơn bền vận dụng yếu quyết của ma ảnh bộ pháp bắt đầu luyện tập, rất nhanh Thanh sơn đã quen thuộc với bộ pháp này, lúc này trên khuôn mặt hắn cảm thấy vô cùng vui mừng và hừn phấn hắn dừng lại và cảm nghĩ,
Thật không nghờ nhanh như vậy ta có thể nắm được yếu quyết của bộ pháp này, bây giờ dù cho gặp một vị cao thủ ta tin rằng mình cũng có thể cầm cự được mà không phải sợ hãi.
Giờ cốt yếu nhất ta phải tăng tiến nội công, đột phá tầng thứ nhất của " cửu dương hôn nguyên thần công".
Nói là làm Thanh Sơn bắt đầu ngồi xuống xếp bằng tĩnh tọa trên mặt đất, hai mắt khép hờ hít vào một hơi hắn cảm thán.
- Nơi đây linh khí tương đối tốt khả năng đột phá sẽ rất cao.
thời gian từng chút trôi qua, những ngày sau đó rất đều đặn Thanh Sơn sáng nào cũng có một thân ảnh ngồi xếp bằng vận công ở đảo nhỏ trên hồ.
Một buổi sáng trời trong xanh, ánh nắng ló dạng những giọt sương mai đang dần biến mất sau những tia nắng đầu tiên của bình minh, trên đảo nhỏ một thân ảnh đang ngồi xếp bằng trên đất hai mắt khép chặt, ngồi yen bất động giống như một lão tăng nhập định vậy, lúc này nếu có người đi qua và để ý kỹ có thể thấy thân ảnh đang ngồi nhưng không phải trên mặt đất mà toàn thân của hắn cách mặt đất một khoảng rất nhỏ, xung quanh thân thể hắn tỏa ra một làn khói trắng vờn quanh, thời gian như thế trôi qua không biết qua bao lâu, lúc này bỗng nhiên thiếu niên mở choàng hai mắt, trong ánh mắt lắp lóe tia sáng, thiếu niên giơ tay lên một cái và bắt đầu phát lực ở cách đó không xa bỗng một tiếng
Răc...c..!
vang lên một thân cây bằng nắm tay bỗng nhiên đổ xuống với một vết gãy ở ngang thân
Lúc này thiếu niên đứng dậy lẩm bẩm
- Cuối cùng cũng có thể đột phá tầng thứ nhất, không uổng công mấy ngày thức khuya dậy sớm.
Nói hắn tỏ ra hết sức hưng phấn, sau đó hắn đứng dậy nắm chặt hai tay lại cảm giác trong cơ thể một nguồn lực lượng vô cùng lớn, hắn cảm giác có thể một lần bật nhảy có thể nhảy từ đảo nhỏ vào đến trên bờ, nhưng giờ là lúc sáng sớm có rất đông người dân đi thể dục ở con đường ven hồ nên hắn cũng không dám manh động, trong lúc chờ đợi người đi thể dục sáng ra về hắn lại luyện lại bộ quyền ma ảnh chưởng, lúc này nội lực của hắn đa đột phá một tầng nên khi luyện bộ chưởng hết sức thanh thoát, nước chảy mây trôi một cách nhẹ nhàng, nhưng điều bất ngờ nhất đối với hắn chính là khi thi triển bộ chưởng lần này hắn cảm thấy nhanh và mạnh hơn và sau một lần xuất chưởng lại có thêm một bóng mờ trên đôi cánh tay của hắn, đây là phát hiện mới của hắn
Nếu nội lực của ta tăng lên chắc chắn có thể tạo ra thêm một cánh tay, bây giờ đã tạo ra được một cái bóng mờ cánh tay nếu có thể sẽ tạo ra được hai ba hoặc nhiều hơn nữa.
Nghĩ đến đây hắn cảm thấy vô cùng hưng phấn và tràn đầy quyết tâm. khi thấy không còn ai trên bờ hắn đẩy chiếc xuồng nhỏ bơi vào bờ, sau đó giấu chiếc xuồng bên dưới một hốc cây cạnh bờ kín đáo rồi trở về nhà.
Lúc vào nhà hai vợ chồng Dương Thanh Hào đang còn ăn sáng, nhìn thấy Thanh Sơn từ ngoài đi về thấy hơi lạ, Hoàng Tuyết Mai cất giọng hỏi thăm.
- Con mới ra viện không lâu phải giữ gìn sức khỏe, hôm nào cũng đi thể dục từ sáng sớm tới giờ này quá sức đấy, phải biết giữ gìn sức khỏe hợp lý.
Cũng sắp đến ngày vào năm học mới rồi, con có thể rủ bạn đi du lịch mấy hôm cho thoải mái tinh thần.
Thanh Sơn nghe vậy cũng trả lời qua loa, hắn không nghĩ mất thờingian vào lúc này, việc của hắn là phải tiếp tục tu luyện, thấy dáng vẻ Thanh Sơn như thế Dương Thanh Hào nhịn không được cất tiếng.
- Mẹ con nói đúng đấy con nên suy nghĩ về điều này, chẳng mấy hôm nữa sẽ đi học rồi, bố biết một nơi không xa
nhà chúng ta, là nơi du lịch vui chơi tuyệt vời, nơi đó phong cảnh hữu tình, có sông có núi mà lại trông rất là cổ xưa, con nên thử.
Thấy Dương Thanh Hào nói chuyện Thanh Sơn cũng để ý một tý hắn cất giọng trả lời.
Vâng thưa bố, con sẽ suy nghĩ việc này, giờ con lên tắm một cái rồi con xuống.
Nói rồi hắn bước về phòng tắm rửa, nhùn theo bóng lưng con trai sau đó vợ chồng Dương Thanh Hào đưa mắt nhìn nhau. Hoàng Tuyết Mai cất giọng trước.
Ông có thấy dạo này thằng bé có gì đó khác lạ không vậy, ngày xưa nó có như vậy đâu, dù đi tập thể dục nó cụng đi một tý rồi về, dạo này nó đi hàng tiếng đồng hồ mới về, ông có thấy cơ thể nó dạo này khác lạ không?
Một người mẹ có sự nhạy cảm như bà ta đã nhận ra sự biến hóa về con người của Thanh Sơn, nghe vậy Dương Thanh Hào cũng cất giọng bình phẩm.
Tôi cũng thấy nó thay đổi, dù sao nó cũng nên thay đổi không thể cứ như trước kia được, giờ thay đổi theo hướng tích cực như vậy là tốt, nó cũng nên hoạt động thân thể nhiều hơn không thể mãi là con mọt sách được.
lúc này Thanh Sơn đi xuống thấy bố mẹ nói chuyện hắn cất tiếng hỏi.
Bố mẹ đang nói chuyện gì vậy, sao con nghe loáng thoáng hai người đang bàn luận về con thế, mà lúc nãy bố nói nơi du lịch là đâu vậy, nơi cổ xưa chắc là có rất nhiều thứ hay ho, nếu được con sẽ thử đến đó xem sao.
Nghe vậy Dương Thanh Hào liếc nhìn vợ sau đó ông ta phun ra ba chữ
Ngũ Long Đảo!
Danh Sách Chương: