Đỉnh sơn phong cao ngất chín tầng trời
Làn mây ấp phủ núi chơi vơi
Rải rải khắp nơi cây chắn lỗi
Mỗi bước hiên ngang vững tựa trời
Một thân dẫn bước không ngần ngại
Ấp ủ trong tim mỗi mỗi nơi
Anh hùng một thuở còn niên thiếu
Xá lại ngại chi núi nơi nơi
Đỉnh núi tuy rất cao, cây cối ở đây tuy rậm rạp, bước chân của Thanh Sơn vẫn không ngừng nghỉ, nhưng chỉ trong chốc lát là không thể lên đến đỉnh núi, gió núi mây ngàn, thu phong rừng rậm rạp cũng không thể cản trở bước được bước chân của chàng trai trẻ, không hiểu từ bao lâu, một chàng trai trẻ nhút nhát suốt ngày chỉ cắm mặt vào những quyển sách, vậy mà giờ đây không còn ngần ngại với gió sương, không còn ngần ngại với những bước chân bên dưới là bùn, là cây là gai, là rừng rậm, là nguy hiểm trùng trùng, bóng dáng cô đơn vẫn tiếp tục tiến lên phía trươc.
Chẳng mấy chốc, ánh mặt trời đang dần khuất sau những rặng núi xa, Thanh Sơn vẫn tiếp tục tiến về phía trước, khi mà bầu trời đã tối mịt, ánh nguyệt nha đang dần trồi lên, Thanh Sơn dừng lại lưng chừng núi để nghỉ chân, Một mình trong màn sương đêm Thanh Sơn dừng chân thở hổn hển, hít sâu một dòng linh khí tươi mát sau đó ngồi xuống bên một gốc cây cổ thủ, lưng quay về phía gốc cây còn mặt hướng ra ngoài bắt đầu hít thở thổ nạp, những câu khẩu quyết trong " cửu dương hỗn nguyên thần côn" liên tục xuất hiện trong đại não của Thanh Sơn, các chu kỳ vận chuyển khí kình liên miên không ngớt, cùng theo với đó là các mạch máu trong cơ thể Thanh Sơn giãn nở, dòng máu nóng như cuộn trào, ở nơi đây nguồn linh khí quá dồi dào nên tốc độ tu luyện cũng vô cùng nhanh, khi mà Thanh Sơn vận chuyển công pháp, thì các dòng tinh khí khắp nơi từ trong núi rừng tụ tập mà lao về phía Thanh Sơn, không ngừng nghỉ Thanh Sơn tham lam mà hấp thu những luồng linh khí đó, không biết qua bao lâu thì khắp châu thân của Thanh Sơn bắt đầu hiện lên một màu hồng nhạt, sau đó những làn khí sương mỏng bắt đầu bao phủ quanh thân thể, những làn sương ban đầu mỏng manh, nhưng mà thời gian trôi đi thì những làn sương mỏng ngày càng dày hơn, liên tục bao lấy cơ thể Thanh Sơn mà không bị tản mát, dường như nó đang tạo thành một vầng cương khí, nhưng mà luồng cương khí này vẫn còn khá mỏng manh và yếu ớt. Qua một lúc bỗng dưng những làn sương trắng đột ngột biến mất, Thanh Sơn choàng mở ra hai mắt, rơi vào trầm tư.
- Không thể nóng vội, thời cơ vẫn chưa đến nếu giờ đột phá thì sẽ không đạt được đến đỉnh phong được, kìm hãm một chút cũng được, dù sao thời gian vẫn còn rất nhiều.
Lúc nãy khi dòng linh khí dồi dào đang lúc hưng phấn suýt chút nữa thì Thanh Sơn đã có thể đột phá tầng thứ tư “Cửu dương hỗn nguyên thần công” nhưng lúc mà gần đạt tới cực hạn thì Thanh Sơn vội vàng xả công, nếu như cứ như vậy đột phá thì sau này rất khó để có thể đột phá được các tầng tiếp theo, bởi vì cửu dương hỗn nguyên thần công là bộ công pháp vô cùng phức tạp, nếu mà cứ luyện một cách thông thường thì khó đạt tới cảnh giới tối cao được, Thanh Sơn vô cùng hiểu được điều này, bởi thế lúc nãy hắn đã kịp thời kìm hãm lại. vả lại đã từng trong lúc hôn mê, những lời nói của vị cao nhân kia vẫn luôn văng vẳng trong đầu Thanh Sơn.
- Con nên nhớ, Cửu dương hỗn nguyên thần công là công pháp chí dương chí cương, trong lúc luyện tập con phải biết kìm hãm bản thân, công pháp đặc thù thì luyện tập cũng phải đặc thù, càng về sau thì càng khó đột phá, để đạt được cảnh giới tối cao phải nắm được tinh túy của nó, và đặc biệt là không được nóng vội, nếu như cứ đột phá các tầng mà không nắm giữ được cốt yếu căn cơ, ổn định qua các tầng thì về sau rất khó để đạt đến tầng thứ chín, và khả năng là khó bước chân được vào tầng thứ bảy.
- Bởi vậy mà các tầng thấp cực kì quan trọng, nền tảng tốt thì sẽ đi xa hơn, cũng giống như xây một ngôi nhà vậy, móng có chắc thì mới xây cao, xây được nhiều tầng, và nó cũng sẽ vững chắc hơn, bởi vậy mà lúc luyện tập thì hãy củng cố vững chắc nền móng của mình.
cũng chính vì thế mà lúc này đang lúc có thể bước chân vào tầng bốn thì Thanh Sơn đã kịp thời ngừng lại, vì cách đây không lâu vừa mới đột phá tầng ba, căn cơ vẫn chưa thực sự vững chắc, dù lúc này luồng chân khí có thể phá bỏ rào cản của tầng ba nhưng vẫn chưa hoàn hảo, mà Thanh Sơn cũng biết bộ công pháp này vô cùng bá đạo, vì mới ở tầng thứ ba, mà Thanh Sơn đã có thể dễ dàng đối phó với các bậc đệ nhất tông sư mà không hề phí sức, nếu như đột phá đến tầng thứ chín thì thế nào, Thanh Sơn không thể tưởng tượng được.
Thanh Sơn lắc đầu một cái bởi vì khoảng cách đến tầng chín đang vô cùng xa xôi, phải đi từng bước môt.
- Vẫn không thể nóng vội được, đi từng bước vậy cứ phải ổn định căn cơ trước đã.
Thanh Sơn tự lầm bẩm trong miệng của mình.
Nói rồi Thanh Sơn đứng dậy sau đó vươn vai một cái, một sự thoải mái nhẹ nhàng chạy trong cơ thể, bỗng dưng Thanh sơn giật mình một cái, ánh mắt hướng về phía chân núi.
Danh Sách Chương: