Mục lục
Binh Vương Trở Về
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mạc Phàm không kìm lòng được, năm lấy bả vai Thiệu Quyên, khó nén kích động nói:

"Tôi chưa từng thấy thể chất như cô, nhưng tin tôi đi, cô nhất định là một thiên tài có một không hai!"

Lấy kinh nghiệm chiến đấu của Mạc Phàm mà đánh giá, khả năng hấp thụ năng lượng liên tục của Thiệu Quyên sẽ mang lại cho cô ấy một ưu thế cực lớn khi đối chiến!

Đây hai chữ là điều mà Mạc Phàm - người hiện tại đang bị thương ghen tị nhất: kéo dài!

"Thật sao?" Thiệu Quyên cũng rất kích động, trong mắt lóe. lên một tia lấp lánh.

Một con đường hoàn toàn mới đã được trải ra dưới chân cô!

"Thật!" Mạc Phàm nói: "Tôi sẽ lập kế hoạch huấn luyện cho cô, nếu cô tuân thủ nghiêm ngặt, nhất định có thể khiến mọi người kinh ngạc trong thời gian ngắn."

"Cảm ơn!" Thiệu Quyên nhìn thẳng vào mắt Mạc Phàm, đôi môi đỏ mọng hơi hé mở:

“Cậu giúp tôi nhiều như vậy, tôi cũng không biết nên cảm ơn như thế nào...”

“Không có gì” Mạc Phàm cười nói: “Đều là chuyện vặt không đáng nhắc tới.”

Lúc này Thiệu Quyên cũng không ý thức được câu nói "lập kế hoạch huấn luyện cho cô' vừa rồi của Mạc Phàm quan trọng đến mức nào. Ở trên lục địa nào đó, rất nhiều người sẽ cảm thấy tự hào khi được anh hướng dẫn!

Thiệu Quyên nhìn bộ quần áo đẫm mồ hôi, cùng với một ít phong cảnh trong suốt trên ngừoi, khuôn mặt xinh đẹp lại đỏ lên, cô nhẹ giọng hỏi: "Bây giờ tôi có thể đi tăm rửa không?”

Lúc hỏi câu này, cô có chút không dám nhìn Mạc Phàm.

"Đương nhiên có thể, khảo hạch hôm nay đã kết thúc rồi." Mạc Phàm cười nói.

“Được, vậy tôi đi tắm đây." Thiệu Quyên vừa mới đi được hai bước, lại vội vàng xoay người:

"Đúng rồi, cậu đừng đi vội. Lát nữa tôi nấu cơm đãi cậu

Mạc Phàm xua tay hông cần đâu. Tôi tùy tiện ăn bát mì là được rồi.”

Trong khi Mạc Phàm đang ở nhà Thiệu Quyên, thì Bạch Gia ở Ninh Châu đang ở trong cơn thịnh nộ.

Bạch Chấn Dương bị phế đi một cánh tay, chân Bạch Tam Diệp cũng bị chặt đứt, hành động của Mạc Phàm chẳng khác. nào giãm nhà họ Bạch xuống đất, hung hăng nghiền nát đến mặt mũi không còn.

Nhưng khi các thành viên của Bạch gia từ trong miệng Bạch Thủ Ninh biết được có một thanh kiếm của Trình Tự Tuyệt Mật đang cắm trên sàn phòng khách Trình gia, cả đám lại ngậm miệng lại. Sợ rằng tại Bạch gia cũng có một kiếm giáng xuống giống vậy.

Những năm gần đây, sau khi Thượng Quan Tinh Nguyệt dựa vào thiên phú siêu cấp của mình trở thành đại tướng trẻ tuổi nhất, quân bộ ngày càng hùng mạnh. Ai lại chán sống. muốn gây sự với đội siêu cấp tinh nhuệ này của quân bộ chứ?

Hiện tại gia chủ của Bạch gia là Bạch Thủ Nghiệp.

Hắn ngồi ở phía trước phòng họp, khuôn mặt trầm tĩnh, im lặng hồi lâu mới nhìn về phía Bạch Thủ Ninh, nói:

“Thủ Ninh, Chấn Dương mất một cánh tay, chuyện này không thể cứ như vậy quên đi, cho dù bên kia có quân bộ làm chỗ dựa, chúng ta cũng không thể nén giận, nếu không Bạch gia Ninh Châu sẽ trở thành trò cười."

Dừng lại một chút, Bạch Thủ Nghiệp tiếp tục nói:

"Huống chỉ, thủ phạm của sự tình lần này cũng tên là Mạc. Phàm, nếu hắn đúng là thiếu niên lúc trước phế bỏ Thủ Lâm, thì chúng ta càng không thể nhịn. Bạch gia im lặng chịu tổn thất, loại chuyện này không thể lặp lại nữa!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK