Minh hít một hơi rồi miễn cưỡng hạ giọng nói: “Chỉ cần tôi trở thành bạn trai cô là được chứ gì?”
Nhi thản nhiên gật đầu.
“Nhưng mà cô phải biết tôi không hề có tình cảm với cô, có thể chúng ta sẽ không quá lâu dài.”
Cô lại gật đầu. Vừa lúc đó đầu dây bên kia lại có người nhấc máy với giọng đầy ngáy ngủ.
“Alo, em tìm tôi sáng sớm như vậy có chuyện gì sao?” Thiên nói.
Nhi nhìn Minh đang thất thế, giọng đắc ý đáp: “Tối qua hai người đều về nhà bình an chứ?”
Nghe giọng điệu bên kia có vẻ vui mừng. “Đúng vậy, cảm ơn em đã quan tâm, tôi…”
“Vậy tốt rồi, không có việc gì nữa tôi cúp máy đây. Tạm biệt anh!” Chưa đợi anh nói hết câu cô đã nhanh chóng kết thúc cuộc trò chuyện và đầu dây bên kia cũng chưa kịp nói lời tạm biệt Nhi đã ngắt máy và vứt điện thoại lên bàn.
Cô nhìn anh một lúc lâu, đợi Minh lên tiếng trước.
“Tôi còn có vài điều kiện.” Anh nói.
“Anh nói đi.”
“Đây là chuyện nằm ngoài kế hoạch của tôi và chỉ dựa trên thỏa thuận nên tôi cần đưa ra những quy định này. Thứ nhất, không công khai chuyện này với người khác. Thứ hai, cô không được xâm phạm quyền riêng tư của tôi. Thứ ba, không được có những hành động thân thiết nêu chưa được sự đồng ý của tôi. Và tất nhiên tôi cũng sẽ làm ngược lại như vậy đối với cô.”
“Ok!” Nhi nhanh chóng đồng ý mà không nói gì thêm.
Cô không nói gì thêm, đứng dậy dọn dẹp bát đĩa rồi vào phòng thay đồ không thèm đếm xỉa đến Minh nữa khiến anh khá mất hứng. Trước nay, anh luôn là một người khá lạnh lùng và thờ ơ với những người khác, anh không quan tâm đến cảm xúc của họ nhưng với cô gái này lại khác, đứng trước người con gái có gương mặt giống Thỏ mọi dây thần kinh trong đầu anh như bị tê liệt, ngừng hoạt động khiến anh không thể đối phó và không tài nào tìm ra cách từ chối cô.
Minh đưa Nhi đến công ty, trước khi xuống xe, anh còn bảo với cô một câu: “Chúng ta sẽ sớm chia tay thôi!”
Cô không mấy bận tâm mà chỉ gật đầu, tạm biệt anh rồi xuống xe tiến vào tòa nhà lớn. Minh dây dây thái dương, cảm thấy bất lực với cô, rồi phóng xe đi mất. Anh nhất định phải nhanh chóng kết thúc chuyện này.
Thật ra Nhi muốn Minh làm bạn trai mình chính là để chữa khỏi bệnh trầm cảm của bản thân như bác sĩ đã nói. Lúc đầu, cô định chọn đối tượng là Thiên nhưng nghĩ lại anh ta là đồng nghiệp, cô đã chứng kiến không biết bao nhiêu câu chuyện tình yêu công sở rất phức tạp. Ngoài Thiên, trong ấn tượng của Nhi chẳng có mấy người đàn ông để lại ấn tượng tốt cho cô. Hôm qua vừa gặp Minh cô liền nghĩ đến anh. Trong ấn tượng của Nhi, Minh chính là một tên nghiêm túc, trầm tính, không háo sắc, lại có công việc ổn định, rất xứng đáng để cô thử nghiệm.
Hai người bắt đầu những cuộc hẹn hò đầu tiên, Nhi quy định ban ngày có thể không cần gặp nhau nhưng buổi tối anh phải đến nhà cô ăn cơm cùng hoặc nếu Minh bận quá cô sẽ sang nhà nấu cơm cho anh. Hôm nào anh ở bệnh viện cô sẽ đem đồ ăn đến đó như vậy sẽ khiến họ trở nên thân thiết hơn.
Những ngày bình thường Minh không có ý kiến gì nhưng mỗi hôm trực ở bệnh viện anh bảo Nhi đừng mang cơm đến nhưng cô nhất quyết không đồng ý. Dù sao ban đêm cũng khá vắng người nên Minh đành đồng ý.
Việc nữa là mỗi hôm rảnh rỗi cô quy định hai người phải ở cùng nhau, chẳng hạn như cùng đi xem phim, cùng đi dạo hay cùng đi chơi đâu đó. Nếu trường hợp anh bận rộn cô sẽ đến nhà anh đọc sách, xem TV,… và ngược lại.
Danh Sách Chương: