Em giỏi lắm! Dám uống thuốc tránh thai, vậy thì để xem thuốc của em mạnh hay là tiểu nòng nọc của ông đây mạnh?- Hôm nay ông đây không làm em đến mang thai, ông đây không phải mang họ Uông.
Đôi mắt hắn sắc lại, hai đồng tử màu cánh gián giãn ra trong đêm tối, hơi thở hắn nóng rực, một luồng máu nóng chảy từ dưới hạ thân lên tận đỉnh đầu. Dường như đang thiêu đốt cô đến từng đầu ngón tay. Cả cơ thể của cô bị hắn khóa chặt, không có cách nào nhúc nhích nổi. Tất cả hiện lên trong đôi mắt tàn ác của hắn, đẹp tuyệt mỹ.
Hắn điên máu đưa tay phút chốc xé phăng tất cả những thứ vướng víu đang che đậy trên thân thể tuyệt mỹ của cô. Quần áo cũng bị hắn xé thành tám miếng vải vụn trong mắt. Hắn đã điên cuồng như loài hổ dữ bị chọc giận. Phút chốc lột trần cô từ đầu đến chân. Bạch Ly sợ hãi liên tục quẩy khóc, muốn lấy tay che lại thân thể lồ lộ trước mắt con sói đói nào đó nhưng đều bị hắn gạt phăng đi.
- Đẹp như thế này mà che cái gì chứ? Ngoan ngoãn để cho tôi ngắm nhìn chúng.
- Không, anh dừng lại đi… Đừng làm như vậy mà.
Cô càng không muốn sinh con cho hắn, hắn lại càng phải bắt cô sinh con cho hắn cho bằng được.
Cô, đã chính thức chọc giận con ác thú trong người hắn rồi.
Trên chiếc cổ thon, các dấu hôn mãnh liệt và cả vết răng cắn do Uông Tử Thần để lại đêm qua vẫn chưa phai nhạt đi chút nào. Ánh mắt hắn đỏ ngầu, giống như đã nhiễm màu dục vọng, bạc môi nhếch lên nụ cười lạnh băng, ngự trị trên thân thể cô, giáng xuống một ánh mắt đầy phẫn nộ. Cho dù không thể chiếm được trái tim cô đi chăng nữa thì hắn cũng sẽ phải có được thân thể của cô.
Chỉ cần cô mang thai đứa trẻ của hắn, để hắn xem cô còn dám bỏ chạy nữa hay không?
Bạch Ly không biết Uông Tử Thần có bao nhiêu phần điên cuồng. Nhưng đập vào mắt cô là một gương mặt vô cùng dữ tợn khiến cho cô đến thở cũng không dám thở mạnh. Đôi mắt đen thăm thẳm, lóe lên tia máu như muốn nuốt chửng lấy cô. Hắn trừng trừng mắt nhìn cô như muốn ăn tươi nuốt sống, môi mím chặt phát ra âm thanh nghiến răng ken két hệt như một con quỷ dữ.
Bạch Ly bất giác run lên bần bật, cô chưa từng thấy hắn tức giận như vậy?
Là vì điều gì?
Là vì cô đã dối gạt hắn hay là vì cô không muốn mang thai con của hắn?
Từng làn hơi thở nguy hiểm bao trùm lấy khuôn mặt xinh đẹp của Bạch Ly. Uông Tử Thần đã thực sự nổi điên, ánh mắt hắn nhìn cô đầy gián dữ, giống như có thể bóp chết cô ngay lập tức. Nhưng sao đôi mắt hắn lại buồn như vậy, giống như hắn rất thất vọng về cô.
- Bạch Ly, em ghét tôi đến mức không muốn sinh con cho tôi sao?
Cô không muốn sinh con cho hắn, chưa gì đã chuẩn bị sẵn thuốc tránh thai. Nếu như thật sự có con với hắn, có phải cũng sẽ bỏ đi cốt nhục của bản thân phải không?
Hắn thật sự muốn chửi thề!
Con mẹ nó! Chưa bao giờ hắn thấy bức bối đến mức muốn giết người như bây giờ.
Nếu như bây giờ người trước mặt không phải cô, hắn chắc chắn sẽ bóp chết ngay lập tức. Sau đó đem ném xuống biển cho cá ăn, hắn không phải là không có khả năng này đâu. Vậy mà cô hết lần này đến lần khác thách thức sức chịu đựng của một kẻ điên như hắn.
Đúng là thật sự chê bản thân sống đủ lâu rồi mà!
Nhưng hắn sẽ không cho cô chết, như thế thì dễ dàng cho cô quá, hắn sẽ bắt cô trói lại bên mình, từ từ mà khiến cô sinh con cho hắn.
||||| Truyện đề cử: Trọng Sinh Trở Về Vị Trí Cũ |||||
- Sao em cứ ra sức chống đối lại tôi vậy Bạch Ly? Em phải chọc điên tôi em mới thấy hài lòng sao?
Hắn chưa bao giờ cảm thấy khó chịu như vậy. Hắn nhất thời không biết phải làm sao với cô.
Thật nực cười cho hắn, ngoài kia có biết bao nhiêu cô gái muốn sinh con cho hắn, hắn lại không đếm xỉa đến. Vậy mà ngay từ đầu tiên trông thấy cô, hắn lại không nhịn được muốn giữ cô bên cạnh, yêu thương cô, muốn cô làm vợ hắn, cùng hắn sinh những đứa trẻ kháu khỉnh, cùng hắn tạo nên một gia đình hạnh phúc. Vậy mà hóa ra, trước giờ đều là do hắn tự mình ảo tưởng, cô chưa từng cam tâm tình nguyện muốn ở bên cạnh hắn…
Hắn chưa từng dịu dàng với phụ nữ một chút nào, chưa từng quan tâm bọn họ nghĩ ra sao. Vậy mà hắn đối với cô lại muôn vàn sủng ái, vậy mà cô còn không biết điều cứ đối nghịch với hắn.
- Anh nghe tôi nói, mọi chuyện không phải như anh nghĩ đâu.
- Muộn rồi.
Một câu nói tưởng chừng như kết thúc tất cả, giọng nói người đàn ông rầm rì trong cuống họng. Hắn lại cúi miệng xuống, điên cuồng hôn lên ngần cổ thơm tho của cô. Hắn khẽ gặm cắn một bên xương quai xanh của cô, mùi hương trên cơ thể cô ngọt ngào như vậy. Hắn chạm vào một lần liền đê mê đến điên dại, để cô sinh con cho hắn quả nhiên là một lựa chọn thích hợp nhất.
Hắn không muốn lấy một người mà bản thân không yêu, lúc trước không sao. Sau khi cô xuất hiện hắn chỉ muốn dành cho cô muôn vàn sự nuông chiều để khiến cô cam tâm tình nguyện ở bên cạnh hắn.
Cô càng chạy, hắn càng đuổi theo, để trừng phạt cô vì dám cả gan chọc tức hắn.
- Đêm nay, em đừng nghĩ đến chuyện được ngủ. Bởi vì đêm nay tôi sẽ khiến cho em mang thai đứa con của Uông Tử Thần tôi.
Hắn đem vứt tất cả những vỉ thuốc ngừa kia ra ngoài cửa sổ.
Thật chướng mắt!
Trong đêm đen, ánh mắt hắn như ác thú. Đôi môi hắn hôn lằn lên khắp cơ thể cô, mút thật mạnh mỗi một nơi hắn đi qua, ra sức mà càn quét không bỏ sót một điểm nào. Hôn rê từ chiếc cổ xuống dưới vùng ngực, không nơi nào thiếu dấu tích của hắn, Bạch Ly liên tục giãy giụa đập mạnh vào lồng ngực rắn chắc của hắn nhưng đều vô dụng.
Hắn nhìn vào bầu ngực đỏ hồng và dựng đứng lên mời gọi, khóe môi khẽ nhếch lên buông lời chế giễu.
- Có vẻ như vẫn còn chưa đủ nhỉ? Chỉ có một bên ngực em bị sưng vì đêm qua tôi chỉ mút có một bên thôi. Nơi này của em đã dựng đứng hết cả lên như đang mời gọi tôi mau ăn chúng vậy. Mau để tôi thưởng thức chúng nào.
Phút chốc hung hăng ngậm lấy một bên ngực cô ra mà cắn mút, một bên còn lại cũng không an phận mà nắn bóp ngực cô thành đủ loại hình dạng, thi thoảng còn lấy móng tay cọ cọ đầu ti cô trừng phạt. Khuôn miệng há lớn ngậm lấy toàn bộ một bên bầu ngực mà ra sức chơi đùa cùng đỉnh hồng ở giữa ngực. Đầu lưỡi ẩm ướt liên tục chà xát lên vùng da non, liên tục bị miệng hắn mút mạnh đến nỗi muốn dứt hết cả mảng thịt trước mặt. Giống như đang muốn trừng phạt cô từng chút, từng chút một vậy.
Bạch Ly đau đến không thở được.
- Hức… Đau… Ngực tôi nhức lắm.
- Phải khóc thì em mới tỉnh táo được nhỉ. Và biết rõ ai là người đang thỏa mãn cho em.
Viên ngọc hồng chịu sự công kích kịch liệt sớm đã đỏ ửng và dựng đứng lên. Nhưng hắn không hề có ý định buông tha, lại tiếp tục hé miệng dùng răng tàn ác mà day cắn khiến cho cả người cô ngứa ngáy không thôi. Cảm giác giống như đang tan chảy ở tất cả những nơi bị Uông Tử Thần chạm qua.
Nhóp nhép…
- Ứm… Hức… Uông Tử Thần, anh đừng cắn nữa… Tôi đau quá…
- Giọng của em rên rỉ dưới thân tôi thật là ngọt ngào. Bạch Ly, em rên rỉ cho tôi nghe nữa đi em.
Bạch Ly liên tục mở miệng cầu xin hắn tha cho.
- Không thích…
- Em cứng miệng lắm nhưng cơ thể lại đang mời gọi tôi mau ăn chúng. Hôm nay tôi sẽ nuốt sạch em vào bụng.
Toàn thân hắn ngứa ngáy, da thịt nóng rực, từng mạch máu đang như muốn vỡ tung. Chỉ muốn đem cô gái nhỏ này đè chặt dưới thân mà điên cuồng gặm nhấm. Trong miệng hắn tràn đầy mùi da thịt thơm ngọt của Bạch Ly.
- Em che làm gì? Chỉ mút có một bên thì không công bằng đâu. Ngày mai ngực em lại chỉ sưng một bên sẽ không đẹp nên hôm nay tôi sẽ rủ lòng thương xót mà mút cho đủ cả hai bên ngực của em.
Dường như bỏ ngoài tai tất cả những lời van xin kia của cô. Đêm nay hắn đã quyết định rồi, cho dù cô có van xin đến khản cả cổ hay là thêm muôn phần căm hận hắn. Hắn cũng sẽ không buông tha cho cô.
Sau khi đã chán chê một bên bầu ngực đến sưng đỏ và dính đầy nước bọt của hắn kéo ra thành một sợi chỉ trong suốt kéo đến bầu ngực bên kia tiếp tục công cuộc trừng phạt.
- Hức… Aa… Dừng lại… đi…
Bạch Ly khó chịu vô cùng, liên tục vặn vẹo hai chân dưới, nước mắt ướt đẫm cả gương mặt xinh đẹp. Cố gắng kìm nén loại âm thanh phản chủ thoát ra từ kẽ môi xinh đẹp nhưng không có cách nào ngừng lại được.
- Ưm… hức… Van xin anh… Em không chịu nổi.
- Bây giờ em mới biết cầu xin tôi sao Bạch Ly? Lúc em ôm ấp tên đàn ông khác em có nghĩ đến cảm nhận của tôi không? Lúc em muốn diệt mầm mống của tôi trong cơ thể sao không thấy em khổ sở như vậy?
Lồng ngực cô phập phồng lên xuống, đẩy hai bầu ngực bị hắn giày vò đưa lên cao. Cô chưa từng thấy hắn điên cuồng như vậy.
Tại sao chứ?
- Chẳng lẽ là anh đang ghen sao?
Câu nói này của cô khiến hắn đột nhiên dừng lại, môi bạc đang liếm láp bầu ngực khẽ nhả ra, trên đầu ngực dính đầy nước bọt của hắn. Vì sao ư? Vì sao nghĩ đến cô ở cùng người đàn ông khác hắn lại khó chịu đến như vậy? Vì sao nghĩ đến chuyện cô chỉ muốn rời xa hắn, trái tim hắn lại đau đến như vậy.
Hình như từ sau lần gặp cô số lần hắn điên cuồng độc chiếm cô lại càng nhiều hơn.
- Ghen ư?
Đột nhiên hắn bật cười lớn thành tiếng. Trong tiếng cười xâu xé màn đêm tà mị lại lạnh lẽo như băng.
- Tôi phát điên lên vì em ấy chứ? Nhưng em lại không muốn tôi yêu thương em theo cách nhẹ nhàng. Vì vậy chúng ta sẽ tận dụng toàn bộ thời gian đêm nay chỉ để khiến em mang thai.
- Anh không thể làm như vậy được…
- Sao lại không? Chẳng phải một người đàn ông vừa dài vừa lâu như tôi vẫn chẳng thể khiến cho tiểu yêu tinh *** **** như em thỏa mãn sao? Em thích thú vị có phải không? Tôi giỏi nhất là mấy trò như thế này.
- Không, không phải như thế…
Cô còn chưa nói hết câu đã bị hắn đè xuống phút chốc hôn lên đôi môi anh đào của cô ngấu nghiến mà dày vò. Môi dưới căng mọng liên tục bị Uông Tử Thần dùng răng day cắn, làm cho Bạch Ly liên tục rên rỉ kêu đau.
Chính mắt hắn nhìn thấy cô chủ động ngã vào lòng tên đàn ông khác. Cô nói cô ghét hắn, cô căm hận hắn, hắn không đủ thú vị nên cô không có hứng thú với hắn. Bị hắn ép làm vợ cô không hề cam tâm tình nguyện. Như thế có điên máu không chứ?
Nhưng mà cô chọc nhầm người rồi, tuy trước đây hắn đối với cô nhẹ nhàng là vì nghĩ muốn cô cũng mềm lòng đối với hắn, đó là vì hắn thương cô nhưng cô lại không thương tiếc cho hắn.
Hắn không đủ thỏa mãn cho cô sao?
A, hắn sẽ cho cô toại nguyện. Muốn bao nhiêu hắn cho cô bấy nhiêu.
Uông Tử Thần cười lạnh, hai lông mày nhíu chặt, nhìn gương mặt khổ sở của cô, trực tiếp hôn xuống phía dưới. Hai tay nắm chặt cổ chân Bạch Ly, không cho phép cô giãy giụa.
Bạch Ly bám chặt lấy drap giường, khổ sở van xin. Cô cảm thấy vô cùng khó chịu, cảm giác kích thích pha lẫn sợ hãi chạy dọc khắp sống lưng Bạch Ly.
- Ưm… a… a…
Không biết từ bao giờ những ngón tay càn rỡ kia đã mò xuống bên dưới, đâm sâu vào *** ***** đã ướt đẫm dịch thủy. Cảm giác đê mê tê dại giữa hai chân lan đến các dây thần kinh trên đầu Bạch Ly. Những ngón chân xinh đẹp co quắp lại, khoái cảm kỳ lạ buộc cô phải phát ra tiếng kêu không thể che giấu. Cơ thể không ngừng run rẩy theo từng ngón tay của hắn.
Bạch Ly triệt để bị hắn chơi đùa từ đầu đến chân, bên trên ngực bị tập kích, bên dưới lại bị hắn khuấy đảo đến tê liệt từng đầu ngón chân.
- Bạch Ly, miệng trên của em thì rất cứng nhưng em xem, miệng dưới thành thật biết bao. Nó cứ như đang mời gọi tôi mau đi vào bên trong. Nó nói nó muốn sinh con cho tôi rồi.
- Đừng chạm vào chỗ đó nữa, anh mau rút tay ra nhanh lên.
Khóe môi ai kia khẽ nhếch lên, hung hăng gặm cắn viên hồng ngọc trước ngực khiến cho đầu óc cô mềm nhũn thành một bãi nước.
- Không, Uông Tử Thần, tôi xin anh. Làm ơn dừng lại đi.
- Bạch Ly, sao em lại như vậy? Em cứ như vậy thì sẽ không đi vào được đâu, đêm nay cái miệng này sẽ không được phép khép lại, nó phải hứng thú trọn tất cả của tôi. Đó là hình phạt cho em vì đã lừa dối tôi.
Danh Sách Chương: