(Chap này có chứa yếu tố H, m.n nên cân nhắc trước khi đọc)
- Này, cô là ai vậy? Cô định vào đây cướp trinh tôi đấy à?
Uông Tử Thần đưa ánh mắt lạnh lẽo nhìn con gái đang nằm trên giường hắn lúc này.
Hắn cho rằng cô cũng là loại phụ nữ không từ thủ đoạn bò lên giường hắn, muốn ngủ với hắn.
Chuyện này không thiếu.
Hắn không chần chừ liền cúi sát mặt lại gần cô, dáng người cô nhỏ nhắn, mái tóc dính sát vào người, gương mặt đỏ ửng vì ngấm thuốc.
Hắn nhếch mày, không tự chủ được vươn tay vuốt nhẹ lên đôi gò má cô.
Quả nhiên là cảm giác không tệ. Chỉ đáng tiếc là hôm nay hắn không có hứng thú.
Bạch Ly cảm nhận được có vật gì đó mát lạnh đang chạm vào cơ thể mình, khó chịu nhẹ rên lên một tiếng.
"Um..."
Hắn ôm cô lên định ném cô ra bên ngoài giống như tất cả những người phụ nữ dám cả gan bò lên giường hắn. Nhưng nghe thấy tiếng kêu của cô, bất giác hắn lại nổi lên một tia hứng thú.
Tuy là hắn không có hứng thú với phụ nữ nhưng biểu hiện của cô rất quyến rũ, có chút đáng yêu khiến hắn sinh lòng thích thú.
Có phải là cô đang cố ý khiêu gợi hắn, kích thích dục vọng trong con người hắn không?
Quả là một món đồ chơi thú vị!
Bạch Ly ánh mắt mờ mịt, quỷ thần xui khiến thế nào lại vòng tay ôm lấy cơ thể mát lạnh của Uông Tử Thần.
- Người này không tệ, trông rất giống tên khốn Uông Tử Thần kia. Được, vậy đêm nay tôi chọn anh đi.
Người đàn ông nghe cô gái gọi tên mình thì không khỏi ngạc nhiên, lại còn mở miệng chửi hắn ta là tên khốn. Đúng là chán sống đến nơi rồi mà.
- Ai cho cô cái lá gan dám mắng bổn Tư Lệnh hả?
- Tư Lệnh gì chứ? Anh bị điên à?
Hắn đưa tay bóp mạnh cằm của Bạch Ly, cất giọng hỏi.
- Nói! Làm cách nào mà cô biết tên tôi?
Thuốc lúc này phát huy triệt để trong người Bạch Ly, những cơn cuộn trào dữ dội trong người khiến Bạch Ly như mất đi lý trí, bàn tay nhỏ bé liên tục sờ soạng tìm lấy dược giải từ da thịt đàn ông mát lạnh.
- Tôi muốn anh
Uông Tử Thần còn chưa kịp hiểu chuyện gì đã bị Bạch Ly đè xuống dưới giường hôn môi.
Đây là lần đầu tiên có người con gái dám đối với hắn như vậy. Mạnh mẽ cưỡng hôn hắn nhưng hắn lại không có cảm giác chán ghét.
Hắn không hề đẩy cô ra mà ngược lại, dùng một tay giữ lấy đầu cô nhẫn xuống, nằm im hưởng thụ nụ hôn ngọt ngào mà cô gái xa lạ này mang đến cho hắn.
Hắn lại còn cảm thấy vô cùng đê mê với nụ hôn này của cô. Môi lưỡi không ngừng nhiệt tình quấn lấy khao khát càng nhiều hơn.
Bạch Ly hành động quá nhanh, nhanh đến mức Uông Tử Thần còn chưa kịp phản ứng thì cúc áo đã bị cô xe phanh ra, liền tục sờ soạng. Nhưng Uông Tử Thần vẫn chỉ bất động hưởng thụ, Bạch Ly tức giận liền tát cho hắn một cái trong sự ngỡ ngàng của Uông Tử Thần.
- Này, anh làm gì mà như xác chết trôi thế hả? Hay là anh bị yếu sinh lý?
Uông Tử Thần đen mặt, bắt lấy cánh tay đang làm loạn của cô.
Đây là lần đầu tiên có người dám cả gan nghi ngờ phương diện kia của hắn không được.
Phải chăng là cô đã thật sự chán sống rồi?
Ánh mắt hắn tràn ngập tia băng lãnh, hắn rít lên một hơi thở nóng bỏng, eo bị ôm lấy, lật người đẩy cô ngã xuống giường, đổi khách thành chủ.
Khóe môi hắn hiện lên một nụ cười nhưng là nụ cười chết chóc.
- Tôi có được hay không? Đêm nay, mèo nhỏ không ngoan như em cứ thử liền biết!
Người đẹp tự mình dâng tới cửa, lại còn không ngừng khiêu khích Uông Tử Thần. Lần đầu tiên có người con gái khiến hắn xảy ra phản ứng sinh lý như vậy. Hắn hung hăng nắm lấy chiếc cằm xinh đẹp mà nói.
- Là do em tự dâng tới miệng, lát nữa đừng có mà khóc lóc xin tha.
Danh Sách Chương: