• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thiên Nhạc xuất viện về nhà được ba ngày, tuy sức khỏe đã hồi phục hoàn toàn nhưng cứ mãi lo lắng nên đâm ra khó chịu, ăn uống không ngon miệng. Cô tự trách bản thân làm nên việc hồ đồ ảnh hưởng tới Hạ gia. Vốn dĩ ba mẹ cô đã rất vất vả rồi, vừa kinh doanh tập đoàn lại vừa quản lý trang trại hoa. Còn cô là con gái duy nhất, không đỡ đần công việc cho ba mẹ lại còn gây thêm rắc rối. Ông bà Hạ rất mực yêu thương con nên dù biết Hạ Thị sẽ không có ai thừa kế cũng đành chấp nhận để con gái theo đuổi ước mơ. Đáng ra Thiên Nhạc phải theo học kinh doanh nhưng từ nhỏ cô đã đam mê thiết kế nên ông bà không bắt ép mà cho con gái được học chuyên ngành thiết kế thời trang.

Sáng nay trời nắng đẹp, cô đang ngồi ngắm những chậu hoa phong lan tím thẫm treo trên giàn thì nghe tiếng bấm chuông hóa ra là Hàn phu nhân đến, liền nhanh chóng ra cổng đón bà vào nhà.

" Con chào dì Hàn ạ."

" Chào Tiểu Nhạc, hôm nay dì mang theo một món quà đặc biệt do tự tay dì làm cho con. Mong là Tiểu Nhạc của dì sẽ thích."

" Con thích ạ. Dì tặng cái gì con cũng đều thích. Dì mau vào nhà đi ạ. "

Bà Hạ đang ngồi xem những bài đăng trên mạng về con gái. Dù tin tức đã bị phong tỏa nhưng mọi người vẫn bàn tán sôi nổi không ngừng. Bà Hạ rất lo lắng cho Thiên Nhạc và cả tập đoàn Hạ Thị nữa. Thấy bạn đến chơi, bà Hạ giấu đi nỗi lo, hớn hở đón tiếp.

" Mau ngồi chơi nào bạn yêu."

" Hôm nay, mình qua thăm Tiểu Nhạc."

Bà Hàn đưa túi đồ cho Thiên Nhạc, bảo cô mở ra.

" Con mở ra xem."

Cô đưa hai tay đón lấy, mở ra. Bên trong là 10 hộp bánh bông lan hoa đủ loại, được làm tỉ mỉ và vô cùng đẹp mắt. Mỗi loại mang màu sắc của một loại hoa, cánh hoa bên trong vẫn giữ nguyên độ tươi như ban đầu đủ biết để làm ra phải tốn rất nhiều thời gian và công sức. Bà Hàn biết cô yêu thích hoa nên đã làm những cái bánh hoa đủ vị mang tới cho cô. Bà Hàn đúng là quá yêu thương cô rồi, quan tâm tới từng điều nhỏ nhặt nhất.

" Dì đã tự tay làm bánh cho con đấy. Con muốn ăn vị nào thì ăn."

" Dạ. Con cảm ơn dì. Nhìn ngon quá đi thôi." Cô chăm chú mân mê từng chiếc bánh, mắt sáng lên, đúng là tay nghề của bà Hàn hơn cả thợ làm bánh chuyên nghiệp. Cô chưa từng thấy những chiếc bánh hoa đặc biệt như vậy.

" Tiểu Nhạc, dì muốn hỏi cái này. Xin con nói thật cho dì biết." Bà Hàn nhìn cô, nghiêm nghị.

" Chuyện tin tức của con trên mạng có liên quan gì tới Phong."

" Dạ....dạ....." Cô giật mình, ấp úng.

" Dì biết rồi. "

" Không có đâu dì Hàn."

" Dì là người đẻ ra nó. Dù không ai nói nhưng chỉ cần nhìn thái độ của nó là dì đã hiểu. "

" Người trong ảnh là Phong. Hai đứa đã ở cùng nhau. Nó bắt ép con đúng không? " Bà lắc đầu thất vọng.

"......... " Cô im lặng.

Bà Hàn vẻ mặt buồn bã.

" Bạn à. Mình xin lỗi vì không biết dạy dỗ con trai để nó làm ra chuyện như vậy. Dì xin lỗi con Tiểu Nhạc à."

" Dì à. Sao dì lại nói vậy. Dì không có lỗi gì cả. Con không trách ai hết. Con cũng không trách anh ấy. Mọi chuyện xảy ra là do con đã sai."

Bà Hạ nắm tay bà Hàn, giãi bày.

" Tôi biết con gái của tôi nó là đứa rất rõ ràng nhưng có lẽ là vì quá yêu. Mọi việc đã xảy ra rồi, tôi cũng không biết trách ai, điều tôi quan tâm là Phong nó có ý gì với con gái tôi."

" Thật lòng mình muốn Phong và Tiểu Nhạc lấy nhau. Như vậy sẽ không ai bàn tán gì nữa. Hai đứa yêu nhau thì nên ở bên nhau." Bà Hàn khẳng khái nói rõ.

" Không ạ. Con không thể. Sai lầm đã xảy ra rồi, không thể tiếp tục sai nữa. Anh Phong không yêu con..Con cũng buông bỏ rồi. Con xin lỗi."

Thiên Nhạc bỏ lên phòng để lại hai bà mẹ nhìn nhau khó xử. Bà Hạ chắc chắn con gái vẫn yêu Hàn Phong nhưng không muốn lấy cớ ép hôn, như vậy cả hai sẽ đau khổ. Nếu Hàn Phong yêu cô thì lấy anh chính là điều hạnh phúc nhất trong đời cô. Còn bà Hàn biết rõ con trai yêu Thiên Nhạc nhưng trong lòng còn vướng mắc lại rất cố chấp. Bà hiểu tính con mình, nếu như không yêu thì sẽ không xảy ra quan hệ cùng cô. Nhưng cả con trai và Thiên Nhạc đều không hiểu lòng nhau thì làm sao để gắn kết đây? Việc xảy ra đã làm tổn hại danh dự của Thiên Nhạc và Hạ gia mà tất cả cũng bắt đầu từ Hàn Phong nên bà thấy rất hổ thẹn.

Tại Hàn gia.

" Phong, con làm trò gì vậy? " Ông Hàn nổi giận.

" Giờ con tính sao? " Bà Hàn hỏi.

" Con sẽ tra ra kẻ đứng sau."

" Mẹ biết con không tung ảnh để sỉ nhục Tiểu Nhạc nhưng con đã cùng con bé xảy ra quan hệ là thật. Hai đứa kết hôn đi. Tiểu Nhạc sẽ là vợ con, là con dâu của Hàn gia. "

" Con không thể. Con đã hứa chỉ lấy Mạc Trân mà thôi."

" Vậy sao con lại làm vậy với Tiểu Nhạc? Mẹ đã nói không bao giờ chấp nhận Cao Mạc Trân bước vào cửa nhà này. "

" Phong, là đàn ông đã làm thì phải chịu trách nhiệm." Ông Hàn vỗ vai anh, nhấn mạnh.

" Con muốn mẹ chết thì mới vừa lòng đúng không? Mẹ thấy xấu hổ vô cùng với Tiểu Nhạc và Hạ gia. Mẹ rất thất vọng về con. Con cứ u mê Cao Mạc Trân đó thì đợi ngày mẹ chết đi. Mẹ thà chết chứ không muốn con trai của mình bị lợi dụng, hãm hại, yêu kẻ độc ác, phụ người thật lòng. Mẹ nói cho con biết con sẽ không bao giờ tìm được người yêu con hơn Tiểu Nhạc đâu. "

" Phong." Ông Hàn thấy con trai cứng đầu làm vợ đau lòng thì giận lắm.

Hàn Phong sợ mẹ anh lại lên huyết áp thì nguy to nên chấp thuận. Sức khỏe của mẹ anh mấy năm gần đây không tốt lắm, tuyệt đối không được nổi nóng.

" Con sẽ lấy Thiên Nhạc nhưng xin mẹ đừng gây khó dễ cho Mạc Trân. Cô ấy không sai. Tất cả là do con. Mẹ giữ sức khỏe."

Hàn Phong lái xe rời đi.

" Ông xem con trai ông bị ả ta lừa tới ngu luôn rồi. Thật tức chết mà."

Ông Hàn an ủi, xoa dịu vợ. Ông cũng thật không hiểu nổi con trai. Hàn Phong rất thông minh, tài giỏi nhưng sao cứ bị Cao Mạc Trân nắm trong tay chứ. Ông bà Hàn biết ả ta rất xảo quyệt, lẳng lơ, độc ác và tham vọng nhưng riêng con trai thì lại nghĩ cô ả là thiên sứ dịu dàng, lương thiện chắc vì khả năng đóng kịch của ả quá cao siêu. Hàn Phong từ nhỏ đã chứng kiến cảnh họ hàng tranh giành đấu đá, nhiều lần lập kế hại ba mẹ anh nhằm cướp tập đoàn. Hàn Thị đúng là đứng đầu trong giới nhưng để giữ được vị trí đó thì rất vất vả bởi bên ngoài kẻ thù nhiều vô số còn bên trong nội bộ luôn tìm cách xâu xé, cướp đoạt. Hàn Phong từ lúc hiểu chuyện đã luôn ép mình thật mạnh mẽ để bảo vệ ba mẹ và em gái. Mấy năm qua, nếu không có Hàn Phong thì một mình ông Hàn thật sự không chống đỡ nỗi, e là tập đoàn đã rơi vào tay những kẻ thủ đoạn xảo trá kia. Ông rất tin vào năng lực của con trai, định làm thêm vài năm nữa sẽ giao lại ghế chủ tịch cho Hàn Phong rồi lui về ở bên vợ và các con, tận hưởng niềm vui tuổi già. Giờ đây thấy chấp niệm con trai dành cho Cao Mạc Trân, ông bà Hàn không thể yên tâm được. Ông bà hy vọng anh sẽ sớm nhận ra đâu mới là người con gái thật lòng yêu anh.

Sáng chủ nhật, ông bà Hàn dẫn Tiêu Nghiên tới Hạ gia, Hàn Phong cũng theo sau. Đang ngồi uống trà, bé Nghiên cứ ngó xung quanh, mặt bí xị.

" Sao vậy Nghiên? " Bà Hạ hỏi.

" Dì ơi, chị xinh đẹp đâu rồi ạ. Mẹ nói dẫn con qua gặp chị ấy mà." Bé chạy qua ôm bà Hạ, nũng nịu.

" Chị Nhạc mới đi ra ngoài rồi. Con ăn bánh đi nhé. Bánh này ngon lắm."

" Ơ... hức...con cảm ơn dì." Bé cầm lấy cái bánh ăn mà mặt buồn hiu. Bé đã nghĩ hôm nay được gặp chị xinh đẹp mà giờ chị xinh đẹp lại đi mất tiêu.

Ông bà Hàn bật cười vì sự nhõng nhẽo của con gái. Nếu con trai ông bà cũng đáng yêu như đứa con gái nhỏ này thì tốt biết bao. Bà Hàn uống một ngụm trà, nói:

" Hôm nay gia đình tôi qua đây là để thưa chuyện với ông bà Hạ về việc đám cưới của hai đứa nhỏ. "

" Hai nhà chúng ta kết thành thông gia đúng là quá tốt rồi." Ông Hàn vui mừng.

Ông bà Hạ nhìn nhau ái ngại.

" Chuyện đám cưới phải do tụi nó tự quyết. Chúng ta không thể bắt ép được. " Ông Hạ lắc đầu.

" Phong, cậu thật lòng muốn lấy con gái ta sao? " Ông Hạ hỏi anh.

" Dạ." Anh gật đầu.

" Thật ra Tiểu Nhạc đã nói nó không muốn đám cưới cũng không muốn cả hai nhà phải khó xử. Ngày mai nó sẽ ra nước ngoài để làm việc trong 5 năm." Bà Hạ nói.

" Sao lại ra nước ngoài 5 năm chứ? " Bà Hàn hoảng hốt.

" Tiểu Nhạc đã quyết định như vậy nên chúng tôi cũng đồng ý. Thôi vậy, bỏ qua những chuyện không hay này đi. Cả hai nhà ta vẫn thân thiết như trước. " Ông Hạ trầm ngâm nói.

Anh nghe thấy cô sẽ đi, đôi mày cau lại, đứng lên xin phép ra về. Ra xe, anh gọi bảo trợ lí điều tra xem cô định đi đâu sau đó ngồi vào lái xe rời đi. 10 phút sau, trợ lý báo Thiên Nhạc đã đặt sẵn vé máy bay một chiều qua Pháp để làm việc cho thương hiệu Dior với mức thời gian hợp đồng 5 năm theo lời mời của giám đốc điều hành Dior. Hàn Phong mặt tối sầm lại, đập vào vô lăng điều khiển. Cô lại muốn chạy trốn.



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK