Phó Tranh khinh bỉ ra mặt, Hoan gia cũng chỉ dựa nhờ Phó Gia đến ngày hôm nay, chỉ cần Phó Gia ra tay thì Hoan gia cũng về với cát bụi, không có tầm ảnh hưởng. Để mà đấu với với Phó Gia thì còn non.
" Tôi cho cô một cơ hội cuối cùng, khai thì được khoan hồng, không thì kiểu gì gia đình cô cũng chết dưới tay tôi hoặc ngay dưới tay Hoan Thẩm Khanh người mà cô tin tưởng nhất."
"Không đời nào, Hoan Thẩm Khanh sẽ cứu tôi và gia đình tôi. Cô ấy sẽ cứu, nhất định thế."
Lòng cô vẫn tin tưởng vào Hoan gia, Hoan Thẩm Khanh đã hứa với cô rất nhiều, đúng vậy, chắc chắn rồi, cô không thể bán đứng được.
"Cô vẫn chưa xem tin tức nhỉ, biết tin cô bị tôi bắt, Hoan Gia đã rút mọi nguồn vốn đầu tư công ty gia đình cô tuyên bố phá sản trong chưa đầy một ngày ngắn ngủi, và ba mẹ cô đang phải trốn lũ xã hội đen. Thế nào? Còn tin tưởng hão huyền không? Hoan gia phản bội lại gia đình cô, Hoan Thẩm Khanh đâm sau lưng cô rồi."
Phó Tranh đưa tin tức mới nhất nhất cho cô xem, dòng chữ nổi bật hiện lên:
[NÓNG: Quân Thị đã chính thức phá sản, Quân Thục đã cùng gia đình bỏ trốn và đang bị truy nã vì tội trốn thuế.]
Quân Huyền Huyền như không tin vào mắt mình, cô ngồi thụp xuống, ngây dại. Gia đình nỡ tiền xã hội đen lãi mẹ đẻ lãi con không có khả năng chi trả, thêm tội danh trốn thuế do Hoan gia xúi giục, mọi tiền bẩn kiếm được giao cho Hoan gia hết, thế mà Hoan gia qua cầu rút ván.
Cô lại là sát nhân gây tai nạn bỏ trốn, giao cấu hại người bất thành. Cuộc đời cô bây giờ không còn gì để mất nữa.
"Liệu bây giờ còn kịp không....Hahaha.''
Quân Huyền Huyền điên dại gào thét, giờ cô đầu thú thì còn có cơ hội làm lại không, điều cô làm trước đó có được khoan hồng không?
"Phó Tranh thiếu gia, tôi nghĩ kĩ rồi. Tôi biết tôi không có quyền ra điều kiện, nhưng..."
"Tôi biết cô muốn gì. Chỉ cần cải tạo tốt, cô còn trẻ, việc xin cho cô giảm án tôi làm được. Cô vẫn có cơ hội làm lại cuộc đời."
Quân Huyền Huyền cười chua sót, ngay từ đầu cô đã sai, cô không nên bỏ trốn, càng không nên hợp tác và nghe theo Hoan Thẩm Khanh:
"Cậu thật nhạy bén."
"Tôi sẽ đầu thú."
Ánh mắt căm ghét và thù hận bốc lên trong lòng Quân Huyền Huyền, nếu đã đâm sau lưng cô thì Hoan gia cũng đừng thoát tội. Trong thời gian hợp tác, tuy cất giữ bí mật rất kĩ nhưng cô biết được một chút về mối quan hệ hợp tác bất chính của Hoan Gia.
Từ trốn thuế, bóc lột sức lao động người làm, Hoan Thẩm Khanh hết hại người này đến người kia trong trường rồi hại Mộc Hạ, hôm xảy ra tai nạn Hoan Thẩm Khanh cũng ở trên xe, do cô ta uống say rồi đùa nghịch cướp vô lăng lái nên mới đâm vào người ta, rồi xui cô trốn chạy.
Bây giờ lật lọng thì đừng trách vì sao cô ác. Quân Huyền Huyền không còn gì để mất nữa.
……………
Ngay sáng hôm sau.
"Mẹ ơi, chúng ta đi shopping nhaaa."
Sáng sớm Hoan Thẩm Khanh vẫn tươi vui như không có chuyện gì đi xuống nhà, cô ta nghĩ sẽ an toàn nhưng không.
Vừa chạy xuống, bỗng công an cảnh sát ập vào. Trang bị đầy đủ khiên chống đạn, áo giáp, súng xông vào quát lớn.
"Hoan Dịch, gia đình ông bị cáo buộc vì tội trốn thuế nhà nước, cố ý gây thương tích, liên quan đến vụ tai nạn giao thông, bóc lột sức lao động, và nghi vấn tàng trữ mua bán trái phép chất ma túy. Đây là lệnh bắt giữ và giấy khám nhà, mong hợp tác."
Mọi chuyện bất ngờ ập đến, cả gia đình Hoan Thẩm Khanh ú ớ không kịp làm gì đành phải lên xe hầu tòa. Mọi chuyện dần đi vào hồi kết.
Bố mẹ Quân Huyền Huyền sau vài ngày lẩn trốn cũng đã đi đầu thú, vì có ý thức hợp tác nên được hưởng mức khoan hồng.
Còn gia đình họ Hoan thì không may mắn như vậy. Tội trốn thuế, cố ý gây thương tích đã nặng, giờ thêm tội tàng trữ ma túy nữa thì tù mọt gông, thậm chí là tử hình.
Việc tàng trữ buôn bán chất cấm cũng là do Quân Huyền Huyền tố cáo, hôm Hoan Thẩm Khanh say chính cô ta khai nhận và lôi trong túi xách ra một gói thuốc nhỏ.
Đúng là ác giả ác báo, số tiền tiền bẩn và tòa bộ tài sản của Hoan Gia bị thu hồi cho nhà nước, trích một phần cho trại côi nhi ở thành phố.
Moị chuyện coi như kết thúc ở đây, cũng coi như Hoan Gia có phúc đẻ được cô con gái mát lòng mát dạ ghê=>>
Danh Sách Chương: