"Em nghĩ rằng anh chỉ quen em qua đường thôi sao? Đúng. Lúc trước anh là kẻ lăng nhăng, bên cạnh lúc nào cũng có người đẹp nhưng hiện tại, trái tim anh thực sự chỉ tồn tại mỗi em, chỉ một mình em mà thôi. Lưu Ái Như, em đừng hòng chạy trốn khỏi anh."
Dứt lời, anh cuồng bạo hôn lấy cánh môi mặc cho người đối diện cố gắng dùng sức đẩy anh ra nhưng bất lực. Bên trong khoang miệng của cô lúc này cảm thấy vô cùng ấm nóng đến mức như sắp ngạt thở đến nơi. Cảm nhận đầu lưỡi Dương Chấn đang không ngừng càn quét ở bên trong. Hai tay anh vòng chặt lấy eo cô mà triền miên hôn lấy. Một lúc sau, anh đẩy ngã cô nằm xuống giường sau đó trấn áp ở phía trên, ánh mắt của kẻ si tình nhìn người bên dưới thân mình, hạ giọng nói:
- "Tiểu Như, anh thực sự rất thích em. Mặc dù anh biết tương lai phía trước có rất nhiều khó khăn thách thức, nhưng anh chắc chắn rằng người con gái nắm lấy tay anh chính là em."
Dứt lời, anh nhẹ nhàng tháo bỏ từng cúc áo trên người Lưu Ái Như mà trượt ra khỏi hai tay cô, lộ ra bờ vai mảnh khảnh. Hiện tại, trên người cô chỉ còn chiếc áo ngực, hơi thở có chút nặng nề khiến nửa khuôn ngực lộ ra càng thêm quyến rũ. Cô lắc lắc đầu như thể muốn anh dừng lại trước khi quá muộn tuy nhiên cảm xúc của người trước mặt hiện tại không thể kiểm soát được nữa mà mạnh tay xé đứt chiếc áo còn lại liền sau đó cúi người hôn lên từng tất da thịt của người nằm dưới.
- "Người phụ nữ có quyền sinh con cho Dương Chấn này chỉ có thể là Lưu Ái Như mà thôi."
Dứt lời, anh trút hết quần áo trên người xuống khiến cô xấu hổ mà che mắt lại. Tuy nhiên, bàn tay cô đã bị anh tóm lấy mà lập tức đặt vào phần hạ thân ấm nóng bên dưới của mình khiến cô cả người căng thẳng mà không ngừng run rẫy.
- "Em là người đầu tiên cũng là người cuối cùng có đặc quyền chạm vào cậu bé của anh."
Hiện tại nó đã căng cứng như muốn thực hiện một nghĩa vụ cao cả. Nhìn xuống hạ thân của Lưu Ái Như đã bị anh châm chọc đến mức ướt đẫm xuống ga trải giường, khóe môi Dương Chấn khẽ nhếch lên hạnh phúc liền sau đó trầm giọng đáp:
- "Anh vào bên trong, được chứ?"
Vừa nói, bàn tay anh khẽ vuốt dọc xuống cơ thể của Lưu Ái Như khiến cô không chịu được mà gật nhẹ đầu. Được sự cho phép, Dương Chấn mạnh mẽ cho cậu nhỏ của mình vào sâu đáy động khiến cô đau đớn mà thốt lên những âm thanh khoái lạc.
- "Ưm...a...."
Dương Chấn mạnh mẽ thúc hông, khóe miệng táo bạo ngậm lấy viên ngọc trên đỉnh ngực to tròn của người bên dưới mà say sưa cắn mút, thi thoảng lại dùng tay day day khiến hai bên căng cứng cả lên. Phía bên dưới, một dòng máu tươi khẽ chảy ra khiến cô bật khóc nức nở. Ngay lập tức, Dương Chấn hôn lấy môi cô mà vuốt ve cơ thể, nhỏ giọng trấn an:
- "Ngoan, đừng khóc, anh thương em."
Bên trong căn phòng, hai thân ảnh cuồng nhiệt ân ái, thi thoảng vang lên những âm thanh khoái lạc. Hai bàn chân không ngừng đan vào nhau, từng tất da thịt không ngừng cọ xát, khắp nơi đều được đánh dấu đến mức ửng hồng. Dương Chấn mê đắm vẻ đẹp của người dưới thân, bàn tay không ngừng xoa xoa lên da thịt ấm nóng của cô sau đó lại di chuyển lên gương mặt xinh đẹp mà cuồng nhiệt hôn lấy.
- "Lưu Ái Như, em bây giờ đã là người phụ nữ của anh. Sẽ không ai có quyền bắt nạt em, kể cả ả đàn bà ấy. Anh sẽ lấy lại công bằng cho em."
Chậm rãi vuốt nhẹ lên gương mặt của người con gái đã thấm mệt mà ngủ thiếp đi, liền sau đó, anh vòng tay ôm chặt lấy cơ thể trần trụi của người bên cạnh vào lòng, sau đó dùng chăn đắp lên người của cả hai.
Danh Sách Chương: