• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Chiêu thức này khá hao tổn đến sức lực và linh lực, nếu như Thừa Phong phá giải được thì nắm chắc bảy phần thắng."

"Vậy nếu không chống đỡ nổi thì phải làm sao?"_Bạch Ngân Hoa lo lắng hỏi.

"Đối với yêu, chắc chắn hồn phi phách tán. Đối với người thường chắc chắn sẽ chết trong giây lát. Còn Thừa Phong là người tu tiên, tuổi tác tuy nhỏ nhưng tu vi thâm hậu nếu có bị thương thì cũng không nghiêm trọng. Sức công phá của chiêu này tuy nhìn thì thấy lợi hại nhưng thực chất chỉ gần bằng Hỏa Lôi Kiếm của Thừa Phong thôi."_Lục Tư Đường giải thích.

"Thừa Phong ca ca vẫn chưa xuất chiêu Hỏa Lôi Kiếm. Nếu chiêu này huynh ấy hóa giải được thì tiếp theo chắc sẽ dùng Hỏa Lôi Kiếm để đối phó với sư huynh rồi."_Trương Y Phàm nói.

Lục Tư Đường gật đầu "Khả năng cao sẽ là như vậy!"

Bên dưới sàn đấu, Lục Thừa Phong vẫn kiên định chống đỡ chiêu thức kia. Nhưng vì sức công phá quá lớn, bản thân lại từng bị trọng thương nên cơ thể bất giác chịu không nổi mà sinh ra thổ huyết. Trần Khải Ngôn hao tổn không ít linh lực nhưng vẫn không hạ được đối thủ nên thấy khó mà lui, bèn rút lại chiêu thức.

Lục Thừa Phong lúc này hơi đuối nhưng vì quyết thắng trận tỉ thí này nên vẫn gắng gượng đứng vững.

"Sư đệ quả nhiên lợi hại, bị Tam Thức Thần Kiếm làm nội thương rồi mà vẫn đứng tỉnh. Sư huynh như ta phải khâm phục đệ đó!"_Trần Khải Ngôn nói khích.

"Sư huynh đừng nói như vậy. Ngày thường không có cơ hội tỉ thí phân tranh cao thấp với huynh, cho nên hôm nay đệ quyết định phải đánh đến khi nào hết trụ nổi mới thôi!"_Lục Thừa Phong đáp.

Trần Khải Ngôn mỉm cười nói "Được! Ta cũng muốn tranh đấu hết mình với đệ. Nhưng đây chỉ là tỉ thí để đánh giá năng lực, đệ đừng ép mình quá, nếu không thì vết thương cũ sẽ tái phát đó!"

"Ta biết rồi! Sư huynh tiếp chiêu!"

Lục Thừa Phong nói rồi vung thanh kiếm thẳng đến Trần Khải Ngôn, lưỡi kiếm của y bỗng nhiên biến sắc, trên đó xuất hiện một dòng điện màu đỏ che lấp đi màu bạc của thanh kiếm.

"Là Hỏa Lôi Kiếm!"

Trương Y Phàm bất giác kêu lên một tiếng, bên dưới sàn đấu Lục Thừa Phong cũng bắt đầu nhiệt liệt tấn công khiến Trần Khải Ngôn suýt trở tay không kịp.

"Phong ca ca lật ngược tình thế rồi!"_Bạch Ngân Hoa phấn khích nói.

Giữa tình thế căng thẳng, Trương Y Phàm lại bày ra vẻ mặt dường như đang toan tính gì đó. Nàng ta dùng thuật truyền âm đến Trần Khải Ngôn đang chật vật bên dưới *Muốn thắng thì phải động đến vết thương cũ của Thừa Phong*

Nhận được truyền âm, Khải Ngôn thay đổi sắc mặt. Hắn phá hủy kết giới chống đỡ rồi rẻ sang hướng khác. Lục Thừa Phong háo thắng liền nhanh chóng đuổi theo. Y lại tiếp tục đưa thẳng kiếm về phía đối thủ mà tấn công. Trần Khải Ngôn không do dự mà dùng kiếm mình đỡ kiếm của đối phương sang một bên rồi hắn một chưởng đánh vào vết thương cũ trước kia của Thừa Phong làm y bay ra sàn đấu. Vậy là trận đấu kết thúc và chiến thắng thuộc về Trần Khải Ngôn.

Sau khi thu hồi công lực, Trần Khải Ngôn nhanh chóng lại đỡ Thừa Phong rồi cùng nhau lên lại sàn đấu. Ba khán giả phía trên nhìn thấy cũng liền bay về phía hai người.

"Xin lỗi nhé! Hình như ta động vào..."_Trần Khải Ngôn ra vẻ tội lỗi nói.

"Không sao! Ta về tịnh dưỡng một chút sẽ khỏi thôi."_Thừa Phong lắc đầu nói.

Bạch Ngân Hoa nhanh nhảu chạy lại phía Khải Ngôn rồi khoác lấy tay hắn nói "Sư huynh quả nhiên lợi hại. Tại hạ sau này phải nhờ huynh chỉ giáo nhiều rồi!"

Trần Khải Ngôn xoa đầu nàng đáp "Võ công của muội tiến bộ không phải cũng nhờ công ta hay sao?"

Ngân Hoa bỏ tay hắn rồi lùi lại vài bước, bẻn lẻn nói "Thì đúng là có nhưng cũng nhờ Ngân Hoa thông minh, tư chất tốt đấy thôi!"

"Phải! Tư chất tốt cho nên công lực đến bây giờ cũng chỉ bằng Tiểu Đậu mà thôi!"_Lục Thừa Phong trêu ghẹo.

"Tiểu Đậu là ai?"_Ngân Hoa ngơ ngác nhìn y hỏi.

Thừa Phong nhíu mày "Là một đệ tử mới nhập môn được hai năm. Muội không biết sao? Là cậu nhóc mập mập, cột bím hai bên ấy!"

Tiểu Đậu là một cậu nhóc ham ăn, suốt ngày chỉ ăn chứ chẳng lo luyện tập, giờ đây cậu ấy đến tâm pháp tầng thứ nhất vẫn chưa học xong, nhưng vì thương cậu không có chỗ để đi nên Lục Tư Đường vẫn giữ cậu ở lại.

Bạch Ngân Hoa ngẫm nghĩ lại, nhớ ra đúng là có gặp Tiểu Đậu này một vài lần. Nàng chợt nhận ra là Thừa Phong đang dè bĩu mình, liền tức giận mà đi lại đánh vào bên vai y một cái.

"Ây yaaa! Đau!"

Ngân Hoa lườm y nói "Đáng đời huynh dám trêu ta!"

"Muội..."_Lục Thừa Phong tức giận trừng mắt nhìn nàng.

"Được rồi! Được rồi! Trưởng bối còn ở đây, hai người các con đừng càn quấy lung tung!"_Lục Tư Đường nghiêm giọng nói làm cho các tiểu bối kia im thinh thích.

Lục Tư Đường ho nhẹ một tiếng rồi lên tiếng nói "Khải Ngôn hôm nay rất xuất sắc đó! Tiếp tục phát huy nhé, ta chắc chắn tiền đồ sau này của con ắt sẽ như ta mong đợi! Còn về phần thưởng, chút nữa gặp riêng ta sẽ cho con một báo bối của Thành Dương Phái ta."

"Đa tạ Chưởng môn sư phụ!"_Trần Khải Ngôn vừa nói vừa đưa tay ra rồi cúi đầu hành lễ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK