Lại một đêm trôi qua, Frankenstein bắt đầu cuộc hành trình của mình tới nay đã được 7 ngày rồi.
Trong bảy ngày này, hắn vẫn không có gặp được con quỷ nào. Frankenstein có đôi khi hoài nghĩ, lũ quỷ dạo này chẳng lẽ ăn chay.
Hắn còn cố đi vào nhưng ngôi làng hẻo lánh, hỏi thăm xem có tin tức nào hay không.
Mặc dù là đôi chút tìm được tin tức thật, tuy nhiên khi Fankenstein chạy đến đó lại không thấy bóng dáng quỷ vật đâu ca. Điều này làm cho hắn khá là thất vọng.
Lúc này, thái dương đã ẩn nấp mất, thân ảnh của Frankenstein đang bơ vơ trong rừng rậm.
Có vẻ như đêm nay hắn lại lấy trời làm màn, đất làm chiếu nghỉ ngơi tạm rồi a.
Nói thế thôi chứ Frankenstein thân ảnh liền nhảy lên cây cao. Hắn lựa chọn cây cao làm nơi nghỉ ngơi bởi vì nếu có chuyện gì xảy ra, hắn có thể kịp làm phản ứng được.….
“ Grao, grao, đói quá, ta muốn ăn thịt …”
Trong một sơn động vắng vẻ nào đó, ánh nguyệt quang chiếu xuống vung vẩy vào bên trong.
Một thân ảnh Gầy còm, da dẻ màu nâu sậm mang theo đôi chút nứt nẻ. Cái đầu trọc lóc mọc lên hai cái sừng nhỏ.
Cái miệng bành rộng với hai hàm răng nanh như dã thú đang nhuốm lấy máu tươi cùng nước bọt chảy xuống đại địa.
Hai đội bàn tay dài cùng với móng vuốt mào đen còn dính bùn đất cực kì sắc bén.
Lúc này, nó đang xoa xoa bụng của mình, cảm thấy bụng mãnh liệt khó chịu, nó cái mũi nhúc nhích ngửi ngửi một lát.
Bỗng dưng , dường như ngửi thấy cái gì đó, khoé miệng của nó nhếch lên, gương mặt hưng phấn hét :
“ Con mồi, con mồi, tìm thấy con mồi “Chỉ thấy thân ảnh của nó cấp tốc chui ra khỏi hang động, chạy về một phương hướng xa.…Cộc cộc cộc..
răng rắc..
xào xạc..Đang chợp mắt nghỉ ngơi bỗng dưng Frankenstein giật mình mở ra hai mắt, bàn tay vẫn không quên nắm chặt thanh shusui.
Hắn trong cảm giác của mình, có một thứ gì đó đang lao tới đây với một tốc độ cực nhanh, nhanh hơn nhân loại bình thường.Đã thế lại không còn che giấu chút nào hành vi của mình.
Nguyệt quang vung vẩy, thân ảnh kia xa xa vẫn còn chưa tới, nhưng mà Frankenstein cái mũi đã ngửi thấy một mùi tanh hôi ghê tởm, không cần đoán cũng biết , sinh vật đang đến kia là gì :
“ Là quỷ ! “
“ Nơi đây lại có quỷ ! “Lâu lâu mới gặp quỷ, Frankenstein trong lòng trở nên hưng phấn hơn, tuy nhiên hắn cũng không coi thường, hai tay cầm chặt lấy thanh kiếm, toàn bộ cơ thể căng cứng, ánh mắt trở nên tập trung hơn bao giờ hết.
Một lát sau, mượn nhờ ánh trăng sáng, Frankenstein cuối cùng cũng trông thấy thân ảnh kia như thế nào. Trong lòng của hắn chỉ muốn vang lên một câu : ‘ Thật là cmn kinh tởm ‘Bởi vì nhìn ra hình dạng của con quỷ này không giống với bất kì con quỷ nào xuất hiện trong nguyên tác, cho nên Frankenstein xác định nó là một con tạp mao quỷ. Tâm thần cũng đứng lên thả lòng.
Trong đám thượng huyền quỷ thì mỗi con đều có một khu vực hoạt động riêng, Frankenstein biếu điều đó. Nhưng mà ngoại trừ một con đó là thượng huyền tam : akaza .Đây là con quái vật mà hắn không mong muốn gặp vào lúc này nhất. Cũng may là không gặp phải nó, bằng không Frankenstein không nói hai lời chạy mất dép luôn.
Cái gì mà mài dũa sinh tử cơ chứ..Đấy là dành cho đối thủ ngang tầm hoặc nhỉnh hơn bản thân mình một chút.
Còn Thượng Huyền Quỷ Akaza nó out trình hắn quá nhiều rồi. Đánh nhau với nó lúc này không khác gì đi tìm đường chết cả.
“ Thức ăn ! Đâu rồi ! “Con quỷ tiến sát lại dưới bóng cây, cái mũi của nó đang hít hít lấy thứ gì. Dường như bởi vì Frankenstein mượn nhờ cây cao cùng tán lá che khuất thân ảnh, con quỷ kia mới bao đầu chưa phát hiện ra được hắn.
Chỉ dùng được cái mũi đặc thù của nó đánh hơi ra mùi của Frankenstein mà thôi.
Chỉ thấy thân ảnh của con quỷ đang xoay vòng quanh, ánh mắt đảo qua đảo lại như muốn tìm thấy thân ảnh của hắn.
Frankenstein biết, sớm muộn gì nó cũng phát hiện ra mình, cho nên hắn quyết định tấn công trước :
“ Lôi chi hô hấp – Nhất chi hình – Phích Lịch Loé Lên “Vừa đánh đã phải dùng toàn lực, mặc dù biết con quỷ kia có thể là rác rưởi nhưng Frankenstein cũng không có coi thường. Hắn muốn dùng một chiêu kết liễu nó.
Oanh !!
Chỉ thấy một tiếng sấm rền vang, thân ảnh của Frankenstein như một tia sét dịch chuyển khỏi vị trí ban đầu.
Con quỷ kia lúc này chỉ nghe thấy một tiếng lôi mình, bỗng dưng đầu của nó quay tròn. Trong ánh mắt của nó lúc này là một thân ảnh quen thuộc không đầu đang đứng đờ ở đó :
“ Đây là ! thân thể của ta sao ? “Ngay lúc mất đi ý thúc, nó chỉ kịp suy nghĩ một lần cuối cùng...
Không biết từ lúc nào, thân ảnh của Frankenstein đã xuất hiện ở ngay gần thân thể của con quỷ không đầu kia. Thanh đao cầm trên tay còn không kịp nhuốm máu.
Lấy tốc độ của hắn lúc này cộng thêm việc đánh lén thì 100% là hoàn thành công việc trảm đầu quỷ mà không tốn một giọt mồ hôi nào.
Nhìn thấy đầu và thân thể của con quỷ dần tan biến, bên tay của Frankenstein bỗng dưng vang lên một âm thanh quen thuộc[ Chúc mừng túc chủ đánh giết cấp thấp ác quỷ. Điểm Kỹ năng + 15 ]Đây là lần thứ ba hắn chém giết ác quỷ, mặc dù cho điểm kém hơn lần trước nhưng Frankenstein vẫn rất hưng phấn.
Còn về việc hắn đánh lén quỷ, tất nhiên là đánh lén được thì ngu gì mà đi đôi công với quỷ.
Nên nhớ đánh lén cũng là sức mạnh, đánh lén là một nghệ thuật, một sản phẩm của trí tuệ, mà trí tuệ lại là sức mạnh.
Cho nên Frankenstein cảm thấy việc mình đánh lén một con ác quỷ nhỏ yếu cũng chẳng có gì đáng trách cả. Với lại , có ai đần đi chơi đạo lí với lũ ác quỷ rác rưởi không ?.…Nửa năm sau…
“ Cứu ..
cứu với..
có ai không…cứu với.. có quỷ !! “Ầm ầm !!
Aaaaaa !Âm thanh thảm thiết vang lên tại một ngôi làng hẻo lánh nọ.
Lúc này, trời đã tối đêm, ánh trăng đêm nay cũng không xuất hiện. Thời điểm này dường như tất cả mọi người cũng đắp chiếu đi ngủ rồi ấy.
Lúc này chỉ có một thân ảnh đang đi lang thang trong khu đường làng.
Thân ảnh này không ai khác đó chính là Frankenstein, có thể nói hắn chính là ngày ngủ đêm bay.
Nửa năm trôi qua, Frankenstein cứ thang lang trên khắp con đường ở nhật bản để mài dũa kiếm đạo của bản thân.
Trong lúc đó, hắn cũng đã gặp được mấy lần ác quỷ, tuy nhiên không con nào đỡ được một đao của hắn.
Hầu như toàn là cấp thấp ác quỷ.
Tất nhiên, không chỉ có ác quỷ chết dưới tay của hắn, mà thanh gươm của hắn cũng đã dính đầy máu tươi nhân loại rồi.
Bởi vì thời cổ đại, trị an không được tốt, cho nên rất nhiều người vào rừng làm giạc, nạn trộm cướp nhiều như rươi. Hơn thế nữa còn cả bọn buôn lậu người.
Frankenstein mấy lần bị bọn giặc phỉ coi làm con mồi vậy quanh cướp hắn, cho nên hắn cũng không ngại tiễn mấy đám rác rưởi kia xuống địa ngục a.
Bây giờ, Frankenstein tâm linh nhận được tẩy lễ, trên người sát khí cũng nồng nặc, người bình thường mà bị hắn chủ động toả ra sát khí chắc sợ hãi đái cả ra quần, có khi không nhúc nhích được luôn á.
Lúc này, Frankenstein đnag lang thang tìm quỷ. Bởi vì hắn nhận được tin tức từ người dân nơi đây từng xuất hiện qua quỷ. Điền này làm cho Frankenstein mai phục ở đây mấy ngày rồi.
Danh Sách Chương: