Frankenstein trông thấy thân ảnh đang vẫy tay chào hắn kia, ánh mắt nhíu lại.
Bởi vì người kia trên mặt có đeo một mặt nạ hồ ly nhìn không rõ gương mặt, nhưng mái tóc ngắn màu hồng cam thì không lẫn đi đâu được.
Thân ảnh có vẻ trông nhỏ hơn Frankenstein, bên hông đeo một thanh kiếm.
Tất nhiên chỉ với đặc điểm này thì Frankenstein vẫn là không nhận rõ ai cả. Nhưng bên cạnh của người kia lại đi theo hai người.
Một cô bé nhỏ nhắn với thân hình mảnh khảnh, mặc bộ haori với viền hoa đặc sắc. Bên trái gương mặt con đeo lấy một chiếc mặt nạ cáo.
Còn 1 người nữa thì trông rất trẻ trung, ước chừng 13 tuổi, ánh mắt sáng ngời, mái tóc có vẻ hơi dài, gương mặt vui tươi.
Nhưng chính tên này lại là Frankenstein nhớ tới một nhân vật gần như xuyên suốt trong bộ truyện :
Thuỷ Trụ - Tomioka GiyuuLúc này tên kia chưa có chải qua người bạn gay của mình chết cho nên không đụt như về sau.‘ Vậy bên cạnh hai người kia là SAHITO và MAKOMO ‘Frankenstein nội tâm thầm ám đạo. Hắn nhớ tới một đoạn nội dung trong truyện nới về ba người này.‘ Ra vậy, cuối cùng thì ta cũng đã xác định được chính xác đây là đoạn thời gian nào rồi ‘Frankenstein lúc này nhận ra. Vốn dĩ ban đầu xuyên qua gặp lão gia tử, hắn chính là đồ đệ đầu tiên. Frankenstein biết mình xuyên qua tới lúc kịch bản còn chưa có bắt đầu.
Nhưng đoạn thời gian nào thì hắn không có rõ cho lắm. Bởi vì trong kimetsu no yaiba cũng không nói rõ thời gian năm nào.
Nhưng bây giờ gặp tomioka cùng thương thỏ tổ đội ba người đi thi kiếm sĩ hắn cuối cùng cũng đã xác định.
Mình xuyên qua tới kịch bản phát sinh trước 6 năm lận.
Bởi vì tomioka giyuu có nói, lúc hắn 13 tuổi , hắn cùng hai người đồng môn của mình mới đi thi cuộc thi này.
Mà tận tới năm 19 tuổi Tomioka mới bắt gặp Tanjirou và em gái hoá quỷ của hắn. Lúc đó kịch bản mới bắt đầu.‘ Vậy là ta xuyên qua tới trước tận sáu năm khi kịch bản bắt đầu sao ? Mà ta chỉ có thể ở đây được ba năm. Vậy làm sao có thể cùng chung sức tiêu diệt Muzan tên kia đây ‘Frankenstein thầm nghĩ, nhưng bỗng nhiên hắn lắc nhẹ đầu một cái :‘ Không, không cần đám kia nhân vật chính làm gì cả, chính ta sẽ có một cuộc hành trình riênh của mình, và chính tay ta sẽ tự tìm và kết liễu tên quỷ vương Muzan kia ‘Đúng vậy, Frankenstein hắn thân là người có hệ thống, không muốn dựa dẫm vào đám nhân vật chính, tình tiết kịch bản làm cái quái gì cả.
Thời gian ba năm cũng đủ để cho hắn mạnh mẽ lên gấp nhiều lần hiện tại rồi, tới lúc đó Muzan hắn cũng không phải không thể nào địch nổi.
Nếu hắn tự tay kết liễu Muzan sơm, vậy thì gia đình tanjirou cũng không phải chết, và nezuko đáng yêu kia cũng không phải biến thành quỷ a.
Nghĩ tới đây, Frankenstein siết chặt nắm đấm rồi lại thả lỏng ra, hắn cũng dơ một bàn tay lên chào :
“ Yooo, có chuyện gì sao ? “
“ Không có gì, chỉ là muốn làm quen anh thôi ! “Sahito mở miệng đáp lại, hắn lấy tay chỉ về phía mình nói :
“ Xin tự giới thiệu, em là sahito, năm nay mười ba tuổi, là đồ đệ của cựu thuỷ trụ. Ước mơ là được làm kiếm sĩ mạnh nhất để tiêu diệt loài quỷ “
“ Còn em tên là Makomo, cũng là đồ đệ của cự thuỷ trụ, ước mơ là tiêu diệt quỷ “
“ Tomioka giyuu, đồ đệ của cựu thuỷ trụ, ước mơ…”
“ Rất vui được làm quen với cậu “Bên cạnh hai người cũng tự giới thiệu bản thân mình.
“ Frankenstein, năm nay 17, đồ đệ của cựu minh trụ, ước mơ là giết chết tên kia Muzan “Frankenstein cũng lễ phép đáp lại. Cả ba bắt đầu nói chuyện kết thân với nhau.
Do có vẻ như hắn và ba người kia đều là đệ tử của hai vị cựu trụ, cho nên có cảm giác khá thân với nhau.
Nhất là tên Tomioka giyuu này, Frankenstein thật không nghĩ nổi tên lắm miệng này mấy năm sau lại trở thành bệnh tự kỉ.
Không phải Frankenstein chê đâu, mà hắn nhìn Tomioka lại nhơ tới bản thân mình kiếp trước.
Tự ti, ít nói, cảm thấy mình vô dụng , tự giam mình vào trong bóng tối vô tận.
Nói chung là Frankenstein đối với Tomioka tên này một lời khó nói hết.
“ Frankenstein, tôi cảm nhận được trên người anh toả ra khí tràng rất mạnh mẽ. Chắc hẳn là anh rất mạnh đi.
Với lại trên người anh toả ra thật nhiều sát khí, mặc dù cậu đã che giấu nhưng tôi vẫn cảm giác được. Chắc là anh đã từng giết quỷ rồi đúng chứ ? “Sahito nhìn hắn nói, Frankenstein không nghĩ tới sahito lại có giác quan nhạy cảm như vậy.
Hắn đã cố gắng che giấu đi sát khí của bản thân xuống mức thấp nhất có thể rồi, vậy mà tên này vẫn có thể cảm giác được.
Frankenstein biết, nếu trong nguyên tác sahito mà không chết sớm, có khi còn là một vị thuỷ trụ cực kì mạnh mẽ, mạnh hơn tomioka là cái chắc. Chỉ tiếc…
“ Oa, cái gì, cậu đã chém giết quỷ rồi sao ! “Bên cạnh makomo và giyuu nghe xong hai mắt toả sáng. Mặc dù nói cả hai đều là kiếm sĩ, nhưng mới có tầm 13 tuổi đổ lại. Có lẽ đã gặp qua quỷ rồi nhưng chưa từng giết quỷ bao giờ.
Nói chung là vẫn chưa trải sự đời, trong tâm lí của hai người, quỷ vẫn là một sinh vật cường đại bất tử khó mà giết chết.
“ Đúng thế, ta đã giết rất nhiều con quỷ, tuy nhiên tụi nó chỉ là một trong số những con yếu nhất mà thôi. “Frankenstein cũng không che dấu, nhìn ánh mắt sùng bái của ba người hắn cũng hơi đắc ý.
“ Vậy thì sau này nhờ anh giúp đỡ ! “Sahito mỉm cười dơ ra bàn tay tràn đầy vết trai của hắn về phía Frankenstein.
“ Không có gì “Frankenstein cũng đưa tay ra nắm lấy đáp lại. Trong lòng thầm nghĩ : ‘ Có sau này sao ‘Hắn biết cả sahito và Makomo sẽ chết trong lần khảo hạch này.
Phải rồi !
Cả hai sẽ chết trong lần khảo hạch này, nhưng đó là khi hắn chưa có xuất hiện. Nhưng bây giờ Frankenstein hắn đang đứng ở đây.
Mặc dù chỉ mới quen biết, Frankenstein cũng có hảo cảm với ba người. Sahito tính cách chính chắn, Tomioka giyuu mặc dù có hơi nhảy thoát một chút nhưng quả thật không tệ. Và cuối cùng là makomo nhỏ nhắn xinh xắn đáng yêu như thế, Frankenstein không thể nào nhẫn tâm nhìn nàng bị lũ quỷ ăn thịt được.…Nhìn thấy ba người thật tâm nụ cười, Frankenstein hận không thể trảm cái kia Cựu thuỷ trụ Urokodaki, cái lão già hố hàng này.
Rõ ràng ba người này cực kì tài giỏi, chỉ là lão già kia hố hàng tặng cho ba người cái mũ hồ ly cho nên mới sớm hy sinh.
Còn nói lừa đảo rằng đeo lên gặp gặp may mắn, bình an nữa.
Cmn là bùa đòi mạng thì đúng hơn.Ở trong truyện lúc lão già kia bồi dưỡng Tanjirou, Frankenstein cảm giác được lão ta là một kẻ cực kì cực đoan giả.
Tanjirou nếu không phải là nhân vật chính có lẽ đã chết hàng trăm lần khi luyện tập với lão ta rồi.
Còn nữa, lão cựu thuỷ trụ urokodaki kia rõ ràng biến có con quỷ nhằm vào đồ đệ của mình, ấy vậy mà hắn vẫn cho bọn họ đeo lên mặt nạ có ấn kí của hắn.
Làm hại biết bao nhiêu học trò của mình, nếu lão ta không làm như thế, có khi quỷ sát đội lại bồi dưỡng thêm ra mấy cường giả rồi.
Theo cách bồi dưỡng của lão ta, có khi phải để đồ đệ trải qua sinh tử mới bồi dưỡng ra được cường giả.
Frankenstein cảm thấy mình thật may khi lần đầu tiên gặp phải người chính là lão gia tử.
Mặc dù lão gia tử có hơi cằn nhằn với hắn nhưng sâu trong lòng lại rất là quan tâm hắn.
Nếu lúc đó Frankenstein mà gặp urokodaki thì có lẽ hắn chạy lẹ cho rồi.
Chứ hắn cũng không có tự tin khi mình có thể không một chút tổn thương nào mà hoàn thành cách bài tập thử thách gần như sinh tử của lão ta.
Danh Sách Chương: