Sắc trời đảo mắt đã gần đến hoàng hôn, nơi xa, trời chiều tỏa ra dãy núi, hào quang cũng khuynh tả tại trên núi non chập chùng, đi đến ở đây cơ hồ liền không có tuyết cái bóng.
Chung quanh là một mảnh màu xanh biếc dồi dào lúa nước ruộng, bởi vì sắc trời dần dần muộn, giờ này khắc này không có người nào.
Phía trước lại đi trên dưới 20km, liền đến núi Fujikasane .
Cách đó không xa đã thấy thôn trang.
Mơ hồ có thể thấy được phòng cái bóng, để cho ăn hai ngày lương khô cung bổn nhất tâm cuối cùng nhẹ nhàng thở ra, hai ngày này, hắn ăn cái kia cái gọi là “Binh lương hoàn” Đã sớm ăn nôn......
Có thể chịu được cực khổ, không có nghĩa là nguyện ý chịu khổ.
Frankenstein lúc này là đi cuộc thi sát hạch của quỷ sát đội.
Nửa năm trước mỗi tháng hắn đều viết thư báo tin bình an cho lão gia tử đồng thời hỏi thăm sức khoẻ của ngài ấy.
Lão gia tử đôi khi cũng gửi lại thư đáp lại hắn, dặn dò hắn cẩn thận.
Với lại trong thư lão gia tử nói có thu cho hắn một vị sư đệ. Cõ lẽ bởi vì hắn rời đi quá lâu khiến lão gia tử một người già cô đơn, cho nên việc thu thêm một vị đồ đệ Frankenstein cũng hiểu được.
Tuy nhiên khi hắn đọc cái tên viết ở trong thư, Frankenstein ánh mắt tối sầm lại, sát khí toả ra kinh khủng.
Kai – Gaku. Hay còn được biết với cái tên Quái Nhạc.
Chính tên này vì mạng sống của bản thân mà lựa chọn làm ác quỷ.
Mặc dù Frankenstein cũng không tự nhân bản thân là người tốt, hắn cũng có mục đích riêng của mình.
Nhưng muốn hắn hướng một tên ác quỷ cúi đầu làm chó, bị người ta sai khiến như cu li, đã thế đám ác quỷ kia còn không có nhân tính, đến thuộc hạ của mình cũng không tha.
Vậy hắn thà chết đi còn hơn là cúi đầu trước đám ác quỷ kia.
Chính vì mạng sống mà tên Kaigaku này hướng ác quỷ cúi đầu, bị chuyển hoá làm ác quỷ sống chui sống lủi.
Việc này khiến lão gia tử hổ thẹn vì truyền nhân của sấm lại đi hướng ác quỷ cúi đầu.
Dẫn tới lão giả tử phải mổ bụng tự sát trong cơn dày vò cô đơn đau đớn tột độ.
Mặc dù Frankenstein không phải là thế giới này người, nhưng hắn sống với lão gia tử được mấy tháng. Lão gia tử đối với hắn tốt như thế nào hắn đều để ở trong lòng.
Frankenstein cũng rất yêu quý lão gia tử, muốn cho lão gia tử một cuộc sống bình yên hạnh phúc.
Cho nên, tên Kaigaku này cần phải chết.
Vốn dĩ ban đầu hắn định tự mình chạy về kết liễu lấy tên kia. Nhưng mà suy đi nghĩ lại có lẽ sẽ không được.
Chưa nói tới bây giờ tên kia chỉ là con nít, nó còn chưa hướng ác quỷ đầu hàng. Lão gia tử chắc chắn sẽ ra tay ngăn cản hắn làm việc này, nếu hắn cố chấp có khi lão gia tử sẽ cạch mặt hắn suốt đời.
Frankenstein cũng không thể hướng lão gia tử nói mình biết trước tương lai được a, ai mà tin vào điều vớ vẩn ấy chứ.
Tất nhiên, giết thì vẫn phải giết, Frankenstein không thể để cho tên kia làm nguy hại tới lão gia tử được.
Nhưng đổi một cách khác…….
Ngoài ra, trong thư cũng viết, quỷ sát đội khảo hạch cũng sắp bắt đầu. Ban đầu Frankenstein cũng không quan tâm cho lắm nhưng suy đi nghĩ lại hắn vẫn quyết địch là tham gia cuộc thi.
Bởi vì theo hắn thấy, tội gì phải đi đâu xa, đám quỷ trên núi kia bị ngăn cách bởi hoa tử đằng đó không phải là kinh nghiệm bảo bảo của hắn sao.
Với lại nửa năm qua Frankenstein cũng biết được rằng lấy sức của bản thân mà muốn đi tiêu diệt hết ác quỷ là chuyện viển vông.
Ngay cả tin tức hắn cũng không có, nửa năm qua đi mới tìm được có mấy con ác quỷ.Điều này cũng làm tốn thời gian của hắn.
Mà quye sát đội nhãn tuyến trải rộng khắp vùng nhật bản , tin tức linh thông. Giống như nguyên tác kịch bản tanjirou vừa mới gia nhập vào quỷ sát đội đã được điều đi mấy lần nhiệm vụ diệt quỷ rồi.
Cho nên Frankenstein theo chỉ dẫn tốc hành chạy tới đây.
“ Fran…Fran…Fran!......”Ân?
Bầu trời bỗng nhiên truyền đến quái dị la lên.
Frankenstein đầu lông mày nhướng một chút, ngẩng đầu liền nhìn thấy một cái tại đỉnh đầu hắn xoay quanh gọi quạ đen.鎹 quạ sao......
Frankenstein nhãn con ngươi sáng lên.
“Đi theo ta! Đi theo ta!”
Dường như là nhận ra Frankenstein, cái này chỉ 鎹 quạ gào thét hai tiếng liền phối hợp bay đi.
Frankenstein đi theo 鎹 quạ, tăng nhanh tốc độ.......
Có lẽ là bởi vì cách đó không xa chính là núi Fujikasane nguyên nhân, mặc dù sắc trời đã gần đến chạng vạng tối, nhưng người đi trên đường vẫn như cũ rất nhiều.
Bán tạp vật vẫn như cũ rộng mở đại môn, bán ăn thịt vẫn như cũ mở lấy đẩy cửa sổ......
Chỉ là liếc qua, Frankenstein liền nhìn phía bầu trời, hắn đã chú ý tới 鎹 quạ tại một chỗ địa điểm bầu trời bồi hồi vài vòng liền rơi xuống.
Rất nhanh.20km khoảng cách kỳ thực không cần bao lâu, chỉ là một giờ, Frankenstein trước mắt bên cạnh xuất hiện một mảnh Tử Đằng Hoa rừng cây.Đó là một mảnh tĩnh mịch đại dương màu tím.
Mọc ra nhiều đám Tử Đằng Hoa nhu nhánh giống như tơ liễu rủ xuống, luồng gió mát thổi qua lại như như chuông bạc phiêu đãng, phát ra xào xạt rõ ràng vang dội.
Nơi xa liền có thể ngửi được Tử Đằng Hoa mùi thơm ngát, thanh u hương vị bay vào chóp mũi, Frankenstein không khỏi nhớ tới nhà mình trong viện cây kia Tử Đằng Hoa cây, còn có ăn chung Tử Đằng Hoa bánh mấy cái thân ảnh......
Vốn cho rằng tới tham gia khảo hạch rất nhiều, không nghĩ tới dọc theo đường đi không có đụng tới mấy người.
Tiến vào trong rừng, đỉnh đầu một mảnh đóa hoa màu tím liền che đậy bầu trời, thân ở trong đó có một phen đặc biệt rung động ý vị.
Nghe nói nơi này Tử Đằng Hoa quanh năm không cần cảm ơn, không biết có phải là thật sự hay không.
Theo hòn đá phô chỉnh con đường, hắn rất nhanh liền thấy được lên núi bậc thang.
Sờ lên bên hông chuôi đao, Frankenstein tâm bên trong nhất định, dậm chân đi tới......Đi lên đỉnh núi, trước mắt là một cái màu đỏ “Mở” Hình chữ cổng Torii, bây giờ rộng rãi bình đài cũng đã đứng không ít người.
Tuyệt đại đa số tham gia khảo hạch săn quỷ nhân đều mang doạ người vết sẹo, có ở trên mặt, có trên tay, còn có tại trên cổ.
Mỗi người ánh mắt đều mang một loại khác ngưng túc cảm giác, dù sao, tuyển bạt thất bại hạ tràng, số đông thời điểm chỉ có tử vong con đường này.
Frankenstein tới thời điểm gây nên rất nhiều người chú ý, dù sao hắn cũng đem món này soái khí haori mặc vào, dù sao cái này haori là chính tay lão gia tử đưa tặng cho hắn. Màu sắc đặc thù độc hữu của minh trụ, biểu hiện ra hắn chính là người thừa kế của minh trụ, sau lại không khiến cho người khác không để ý được cơ chứ.
Tất nhiên cũng không được bao lâu, ánh mắt của mọi người đều rời đi. Bởi vì ai tới đây không phải mang một khoả tâm cao ngạo đâu.
Ngay cả biết sau đó mình đối mắt với quỷ có thể sẽ nguy hiểm tính mạng nhưng bọn hắn vẫn là đi tới ( mặc dù là lũ non tơ chưa từng đối đầu với quỷ ).
Cho nên Frankenstein cũng không có gây nên hứng thú quá lớn đối với đám người kia.
“ Yooo, xin chào “Một thân ảnh bỗng dưng vẫy tay về phía Frankenstein, giọng nói vui vẻ lên tiếng.
Frankenstein xoay ánh mắt lại, nhìn thấy thân ảnh kia trong lòng của hắn hơi giật mình.
Bởi vì thân ảnh kia thực sự quá quen thuộc đối với hắn.
Danh Sách Chương: