Các trang mạng lần lượt bị gỡ bỏ bài viết liên quan đến Lưu Quân Hạo và Nghiêm Tư Nhuệ, nhưng mọi người đều vẫn tiếp tục bàn tán về chủ để mà họ đã nhìn thấy. Ít phút sau đó, Thịnh Thế World phát thông báo chính thức gửi đến cộng đồng fan hâm mộ.
...THÔNG CÁO TRUYỀN THÔNG...
"1. Đính Chính Thông Tin
Về vụ việc xảy ra của hai thành viên nhóm nhạc WOW thuộc công ty chúng tôi, công ty sau khi xác nhận tình hình cụ thể thì rất lấy làm tiếc khi phải nói với các bạn rằng: hai nghệ sĩ của chúng tôi là Nghiêm Tư Nhuệ và Lưu Quân Hạo không hề có bất kì cảnh quay nào cho dự án phim, cho nên những video và hình ảnh các bạn đã xem qua nó đều là chân thật 100%. Là công ty quản lý chính của Nghiêm Tư Nhuệ, lại không bảo vệ được an toàn của nghệ sĩ là một sự sai lầm đáng bị khiển trách và cũng là một sự sai lầm thiếu chuyên nghiệp của công ty chúng tôi. Tại đây, Thịnh Thế World rất xin lỗi đến fan hâm mộ của Nghiêm Tư Nhuệ vì đã không làm tròn trách nhiệm.
2. Thông Tin Vụ Việc
Vào buổi trưa nay, Nghiêm Tư Nhuệ sau khi đi ăn thì đã bị fan của diễn viên Hứa Lệ Tuyết tấn công ở tầng hầm giữ xe của nhà hàng LeResto. Trước đó, Nghiêm Tư Nhuệ đã liên lạc với Lưu Quân Hạo, nói rằng bản thân cảm thấy bị ai đó theo dõi. Nhận được cuộc gọi đó, Lưu Quân Hạo liền tức tốc chạy đến nhưng vẫn không thể ngăn cản sự việc xấu xảy ra, nhưng may mắn là đã đưa đi cấp cứu kịp thời khi đang trong tình trạng nguy kịch. Hiện tại dù đã trải qua phẫu thuật, nhưng Nghiêm Tư Nhuệ vẫn chưa tỉnh dậy nên về tình hình thực tế lúc đó ra sao sẽ tiếp tục thông báo đến mọi người về sau này.
3. Kết
Thịnh Thế World sẽ theo việc này đến cùng, và sẽ để cho kẻ ác chịu hình phạt thích đáng.
Ngoài ra, công ty chúng tôi gửi lời cảnh cáo đến fan hâm mộ của Hứa Lệ Tuyết và đến cô Hứa Lệ Tuyết. Mọi sự ngu ngốc đều nhận được cái giá của nó, nghệ sĩ của chúng tôi không nợ cô hay là fan hâm mộ của cô bất kì chuyện gì nhưng cô và fan hâm mộ của cô lại được nước lấn tới. Lần này lại càng đi quá giới hạn, gây nguy hiểm đến tính mạng con người như thế. Công ty chúng tôi chính thức khởi kiện cô và fan lên toà án, pháp luật chắc chắn sẽ trừng trị những người như cô và fan thân yêu của cô.
Thịnh Thế World thân gửi."
Thông cáo được đăng tải, mọi người lần nữa náo động chưa đến vài giây thì đã lên hotsearch no.1 bạo đỏ thẫm. Mọi người đều hoang mang đến khó tin, tất cả luồng dư luận đều đứng về phía Nghiêm Tư Nhuệ và bắt đầu chỉ trích Hứa Lệ Tuyết và fan của cô ta. Ngay cả người qua đường cũng nhịn không được mà vào chửi, theo chân Cbiz bao nhiêu năm nay, họ chứng kiến rất nhiều vụ việc lớn nhỏ khác nhau nhưng đây là lần đầu tiên họ thấy được việc fan cuồng của nghệ sĩ nào đó ra tay tàn nhẫn với nghệ sĩ khác. Việc làm này quá tàn bạo, không thể nào chấp nhận nỗi.
Cảnh sát lúc này cũng nhập cuộc điều tra, vụ việc ban đâu chỉ là xử lý mối quan hệ của hai nghệ sĩ. Thế mà chưa bao lâu đã đổi thành vụ án hình sự, phải nói là đi quá xa so với tầm hiểu biết và nhận thức của những người hóng dưa.
[...]
Tin tức bên ngoài xoay chuyển, ai ai cũng nhộn nhịp bàn tán. Các bác sĩ và y tá phụ trách của Nghiêm Tư Nhuệ cũng biết đến vụ việc, bọn họ cũng lời ra tiếng vào mỗi ngày. Lưu Quân Hạo nghe thấy họ nói rất nhiều thứ, nhưng anh cũng không mấy để tâm đến chỉ tập trung chăm sóc Nghiêm Tư Nhuệ đang ngủ say trên giường bệnh suốt mấy ngày liền.
"Bác sĩ Chu, sao anh ấy vẫn chưa tỉnh? Không phải đã qua giai đoạn nguy hiểm rồi sao?" Lưu Quân Hạo hỏi.
Chu An sau khi điều chỉnh ống truyền đạm cho Nghiêm Tư Nhuệ, lại nhìn về chỉ số trên máy đo rồi trả lời: "Cậu ấy bị thương ở vùng đầu, qua được giai đoạn nguy hiểm đã là một may mắn. Việc có thể tỉnh lại, thì phải mất thêm một thời gian nữa. Tuỳ theo thể trạng và tâm thức của câu ấy mà thôi."
"Vâng, tôi hiểu rồi." Lưu Quân Hạo cúi cầu cảm ơn bác sĩ.
Chu An nhìn Lưu Quân Hạo, có thể nhận ra là tiều tụy hơn so với trước, Chu An tiến đến vỗ vỗ vai của cậu mà nói lời an ủi.
"Chăm sóc người bệnh thì đừng quên chăm sóc bản thân, cậu mà ngã xuống thì cậu ấy không có ai chăm sóc đâu nhé."
"Tối hiểu." Lưu Quân Hạo nhẹ gật đầu.
Chu An thở dài, sau đó đi ra ngoài.
Căn phòng chỉ còn lại Lưu Quân Hạo và Nghiêm Tư Nhuệ, cậu ngồi xuống cạnh giường, đưa tay áp sát vào gương mặt của anh.
Cậu cảm thấy thời gian này giống như dài cả thập kỉ, mỗi ngày cậu đều ở cạnh Nghiêm Tư Nhuệ nói đủ chuyện trên trời dưới đất nhưng lại không nhận được lời hồi đáp. Từ lúc xảy ra chuyện, cậu dường như là không rời khỏi Tư Nhuệ, túc trực bên cạnh mãi mà quên ăn quên ngủ, cơ thể vì thế cũng có chút thay đổi.
Các thành viên nhóm nhìn Lưu Quân Hạo ngày một gầy đi cũng lo lắng, thay phiên nhau đến thuyết phục nhưng cũng không thành công. Có một lần, Đinh Hoài Du nhìn không nổi mà cưỡng chế Lưu Quân Hạo đem về nhà nghỉ ngơi, không ngờ cậu trực tiếp leo từ tầng 3 xuống để đi vào bệnh viện, suýt chút nữa thì ngã gãy xương tay. Ngoài ra, chị gái của Nghiêm Tư Nhuệ là Nghiêm Vi có đến đây khuyên Lưu Quân Hạo về nghỉ ngơi, để chị ấy thay cậu chăm sóc cho Tư Nhuệ nhưng không thể nào khuyên nổi nên đành bất lực đi về.
Mọi người chỉ có thể lắc đầu, nhắm mắt làm ngơ nhìn sự cố chấp của Lưu Quân Hạo. Cảm thấy nếu Nghiêm Tư Nhuệ không tỉnh dậy sớm, khả năng Lưu Quân Hạo cũng sẽ nhanh chóng nằm trên giường bệnh chung luôn.
"Tư Nhuệ ca, gần một tuần nay em không nghe thấy anh nói chuyện rồi. Em nhớ anh lắm, anh tỉnh dậy đi được không?" Lưu Quân Hạo mệt mỏi nói, giọng thành khẩn đến đáng thương.
Lưu Quân Hạo ngã đầu bên cạnh giường, một lúc sau thì thiếp đi.
Một lúc sau, Nghiêm Tư Nhuệ lúc này có phản ứng lại, đầu ngón tay hơi cử động, các giác quan dần có cảm giác lại. Cảm nhận rõ bên tay có hơi ấm, lại cảm nhận được sự đau đớn truyền từ đầu xuống, đau đến mức nhăn nhúm cơ mặt.
"Ưn...m"
Lưu Quân Hạo ngủ không sâu, nghe thấy âm thanh liền tỉnh dậy. Còn tưởng bản thân nghe nhầm, mắt vô tình nhìn xuống thấy nước mắt từ khoé mắt của Nghiêm Tư Nhuệ rơi xuống.
"Tư Nhuệ ca." Lưu Quân Hạo run rẩy gọi tên.
Nghiêm Tư Nhuệ có thể nghe thấy tiếng gọi của Lưu Quân Hạo, nhưng không thể trả lời được, mi mắt nặng trĩu cũng không thể mở ra.
Anh chỉ có thể cử động nhẹ ngón tay.
"Tư Nhuệ ca, anh nghe thấy em nói đúng không? Anh tỉnh rồi đúng không? Anh... anh.. để em gọi bác sĩ, đợi em một chút..." Lưu Quân Hạo kích động đến lắp bắp, vội vàng nhấn chuông trên đầu giường gọi bác sĩ vào.
Bác sĩ và y tá nhanh chóng đi đến.
"Có chuyện gì?" Chu An hỏi.
"Anh ấy chảy nước mắt, anh ấy vừa cử động ngón tay." Lưu Quân Hạo trả lời.
Chu An nghe vậy liền đi đến xem xét, cậu dùng tay mở mi mắt của Nghiêm Tư Nhuệ lên xem, sau đó kiểm tra nhịp tim và huyết áp của anh.
"Cậu ấy sắp tỉnh rồi, đợi cơ thể thích nghi cái đã." Chu An vui vẻ thông báo tin tốt.
"Cảm ơn bác sĩ Chu." Lưu Quân Hạo cũng không che giấu được vui mừng, ôm lấy Chu An rối rít cảm ơn.
"Cậu buông tôi ra đi, cậu không sợ cậu ấy tỉnh dậy biết cậu ôm tôi thì sẽ cháy nhà hả?" Chu An đẩy người ra nhắc nhở.
Lưu Quân Hạo ngơ ngác.
"Bác sĩ Chu nói vậy là ý gì?"
"Còn giả vờ cái gì chứ?" Chu An kề sát tai Lưu Quân Hạo nói nhỏ. "Tôi biết cậu và Tư Nhuệ đang yêu nhau, cậu không cần giấu diếm trước mặt tôi. Tôi hiểu hết mà, tình cảm cậu dành cho Tư Nhuệ thiếu điều muốn mượn CCTV thông báo cho cả nước biết vậy đó."
*CCTV: đài truyền hình trực thuộc trung ương của Trung Quốc đại lục.
Lưu Quân Hạo trợn tròn mắt, cậu cảm thấy bác sĩ Chu có chút hiểu lầm về mối quan hệ này. Nhưng mà, bác sĩ Chu nói cũng không sai. Tương lai thì Nghiêm Tư Nhuệ và cậu cũng sẽ là mối quan hệ đó thôi, cho nên cứ kệ đi không cần phủ nhận.
Danh Sách Chương: