“Để làm gì?” Aurora hỏi.
Lumian vô cùng thẳng thắn:
“Không phải vì ngươi không đồng ý giúp ta có được sức mạnh siêu phàm sao, ta đã nghĩ đến dựa vào nỗ lực của bản thân, trong những truyền thuyết này có khả năng cất giấu manh mối.”
“Gần như không thể nào.” Aurora thuận miệng bình luận: “Những truyền thuyết này không phải đã trải qua sửa đổi vài đời dẫn đến sớm hoàn toàn thay đổi, thì chính là do những người khác khi xuất hiện ảo giác đã ghi nhớ lại, không hề có chút ý nghĩa nào, ừm, cũng có thể là do một vị nào đó chuyên môn bịa chuyện ra dùng để lấy làm cái cớ, ha ha, còn cống hiến của ngươi nữa người hóng chuyện cho vui này.”
“Cái gì?” Lumian nghe không hiểu người hóng chuyện cho vui Aurora đang nói là có ý gì.
Nó thậm chí không phải ngôn ngữ Intis.
“Tên đầy đủ là kẻ thích đùa dai.” Aurora đơn giản giải thích một câu, lập tức nhíu mày: “Ngươi đột nhiên nói chuyện này cho ta, là chọc phải họa, biết về nhà xin chị gái giúp đỡ sao?”
“Xem như xảy ra một chút ngoài ý muốn, nhưng vẫn chưa tới mức độ gặp rắc rối.” Lumian hùng hồn.
Hắn sắp xếp lại câu từ nói:
“Mục tiêu đầu tiên của ta là truyền thuyết về phù thủy kia.”
“Truyền thuyết về phù thủy gì?” Aurora tỏ vẻ nghi hoặc.
“Ngươi chưa từng nghe nói sao?” Lumian hơi kinh ngạc: “Chính là thật lâu trước kia, trong thôn có một người đột nhiên chết đi, khi hắn được chôn cất, có một con cú mèo bay đến đậu ở trên đầu giường của hắn, mãi cho đến khi thi thể được nâng lên nó mới bay đi, sau đó thi thể trở nên thật nặng, dùng chín con bò mới kéo được quan tài, lúc này bọn họ mới biết khi người kia còn sống là một phù thủy.”
Aurora nghiêm túc lắng nghe:
“Trước đó ta thật sự không chú ý đến có truyền thuyết như vậy.”
Không khoa học… Lumian khó có thể tin.
Mặc dù phần lớn thời gian Aurora đều ở trong nhà, nhưng hàng tháng vẫn có vài ngày đi ra ngoài, tán gẫu với mấy bà cụ như Naroka, kể chuyện cho mấy đứa bé. Nàng đều vô cùng biết rõ đủ loại lời đồn đãi, sao có thể chưa từng nghe nói đến truyền thuyết về phù thủy rất nhiều người biết rõ chứ?
Hơn nữa, căn nhà này của mình còn được xây trên căn nhà của phù thủy ban đầu!
Trước đó Lumian còn hoài nghi nguyên nhân Aurora chọn thôn Cordu để định cư là vì để lấy bảo tàng kia của phù thủy, cũng nhờ đó thành công nhận được sức mạnh siêu phàm.
“Sau đó thì sao?” Aurora bình tĩnh hỏi.
Lumian trả lời thành thật:
“Bọn ta hỏi người già trong thôn, xác định thật sự từng xảy ra chuyện này, nhưng đã có mấy chục năm, còn căn nhà của phù thủy kia đã bị giáo hội thiêu hủy, mảnh đất chính là mảnh ngươi mua.”
“Vậy sao?” Aurora rõ ràng hơi kinh ngạc: “Ta nói mà, giá mảnh đất này bọn họ bán cho ta còn rẻ hơn bình thường chắc chắn có vấn đề gì… ta còn tưởng rằng do ta miệng ngọt nên dỗ các bà cụ già vui vẻ nữa chứ…”
Nàng ngẫm nghĩ lại nói:
“Thi thể của phù thủy bị giáo hội thiêu hủy?”
“Đúng, tro cốt được chôn ở trong nghĩa trang bên cạnh nhà thờ kia.” Lumian gật đầu.
Hắn nói tiếp:
“Bởi vì toàn bộ manh mối bị gián đoạn, bọn ta đã bỏ qua chuyện này, ai ngờ, buổi sáng hôm nay khi tỉnh lại, ta thấy bên ngoài cửa sổ có một con cú mèo, rất giống với con cú mèo ở trong truyền thuyết kia.”
“Xác định?” Aurora tương đối trịnh trọng.
“Không quá chắc chắn, nhưng nó thật sự không quá giống với những con cú mèo bình thường.” Lumian đưa ra câu trả lời trên góc độ khách quan.
Aurora suy nghĩ hồi lâu, thong thả nói:
“Khoảng thời gian này, ngươi không nên rời khỏi thôn, sau khi trời tối càng không thể rời khỏi nhà, chờ cho đến khi ta điều tra rõ tình hình.”
Nói đến đây, nàng tức cười nói:
“Ta đã nói với ngươi, truy tìm sức mạnh siêu phàm là một việc rất nguy hiểm, xem đi, phiền toái đã tới!”
“Còn may, thoạt nhìn trước mắt đối phương không có ác ý gì, vấn đề mới có thể giải quyết tốt hơn.”
Ngươi có lòng đề phòng ta yên tâm… Lumia cúi thấp đầu, dứt khoát nói:
“Chị, ta sai rồi.”
Hắn chợt thay đổi đề tài:
“Mấy người bạn qua thư của ngươi có hồi âm không?”
“Đâu nhanh như vậy được? Lại không phải là điện báo, ờm, bưu kiện!” Aurora a một tiếng.
Bưu kiện không phải là thư, đồ ký gửi thông qua bưu cục sao? Lumian không hiểu rõ lắm.
Hắn cũng không quá để ý, dù sao Aurora thường xuyên sẽ thốt ra một vài từ ngữ kỳ quái.
…
Ngoài cửa quán rượu lâu năm.
Lumian đứng ở đó, nhìn xem.
Hắn biết hiện giờ quý cô cho hắn lá bài tarot có lẽ còn chưa rời giường, lần này hắn tìm ba người xứ khác là Ryan, Leah, Valentine.
Không ngoài dự kiến của Lumian, ba người xứ khác kia đang chiếm lấy một cái bàn trong quán rượu, dùng bữa sáng.
Cá hồi cuộn, rượu nho, bánh mỳ sốt mayonnaise… ăn thật ngon… Lumian quan sát vài giây, rời khỏi quán rượu lâu năm, không quấy rầy mấy người Leah.
Qua một lúc, mấy người Ryan đi ra, chuẩn bị tiếp tục đi dạo bộ trong thôn Cordu, tìm người nói chuyện phiếm.