- Tác giả: Tiểu Ái
- Thể Loại: Ngôn tình, sủng
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Chương 8: Khiến người ta chán ghét đến thế sao
Lâm Cẩn Nhu mất hồn mất vía đẩy cửa ra đi vào phòng học.
Khoảnh khắc cô đẩy cửa bước một bước đi vào, một chậu nước lạnh buốt rơi xuống đỉnh đầu cô.
“Ha ha ha ha, Tiêu Tiêu cậu mau nhìn cô ta kìa, em gái à sao em lại trở nên nhếch nhác như thế.” Lâm Hi Dư kéo cánh tay Tiêu Tiêu trào phúng nhìn Lâm Cẩn Nhu nói.
“Khụ khụ!” Lâm Cẩn Nhu ho khụ khụ, nhìn thoáng qua dáng vẻ hả hê khi người khác gặp họa của Lâm Hi Dư, trong lòng lại càng đau xót.
Người đang ở trước mặt giễu cợt cô chính là chị gái ruột của cô, nhưng cho tới bây giờ chị ta chưa từng bảo vệ cô, còn cùng người khác bắt nạt cô.
“Chị, có phải là chị hay không!” Đôi mắt Lâm Cẩn Nhu dâng lên một tầng hơi nước.
“Sao có thể là tôi được, tôi đâu có nhàm chán như vậy? Với lại cô khiến người ta chán ghét như thế, người muốn bắt nạt cô thì có rất nhiều, còn cần tới tôi phải động thủ hay sao?” Vẻ mặt Lâm Hi Dư khinh thường nói.
Lâm Cẩn Nhu mấp máy miệng, trong chớp mắt nước mắt từ trong hốc mắt chảy xuống hai má.
Từ tận đáy lòng cô âm thầm tự hỏi bản thân: “Mình thật sự khiến người ta chán ghét đến thế sao?”
Lâm Cẩn Nhu đi trên hành lang nhìn thấy Cung Vân Nhất bước tới từ phía đối diện.
Mặt Cung Vân Nhất âm trầm nhìn toàn thân cô ướt sũng, mắt còn rất đỏ giống như khóc.
“Cô làm sao vậy?”
“A, tôi làm sao vậy? Đây không phải đều do anh ban tặng hay sao? Cung Vân Nhất anh thấy bộ dạng thảm hại của tôi, anh hài lòng lắm nhỉ?” Lâm Cẩn Nhu cười lạnh nhìn anh ta rồi lướt qua bên người anh ta.
“Chết tiệt!” Cung Vân Nhất mắng một tiếng, đi tới phòng học, dữ tợn đạp một đạp lên cửa lớp học.
“Là ai để nước ở trên cửa, lập tức lăn ra đây cho tôi.”
Toàn bộ học sinh trong lớp sợ hãi nhìn cửa lớp bị Cung Vân Nhất đạp, biểu tình u ám trên mặt anh ta làm cho người ta sợ hãi tưởng như có thể giết chết đám người trước mặt.
Một nam sinh từ trong đám người từ từ bước đến trước mặt Cung Vân Nhất, cúi đầu không dám ngẩng lên nhìn vào mắt Cung Vân Nhất, thanh âm phát run nói: “Là, là tôi!”
“Chết tiệt, ai cho phép cậu làm như vậy hả?” Cung Vân Nhất phẫn nộ tiến lên đấm vào mặt cậu ta một cái.
Cung Vân Nhất giận dữ rống lên với tất cả học sinh trong lớp bằng giọng điệu tàn nhẫn: “Lâm Cẩn Nhu chỉ có thể bị một mình tôi ức hiếp, nếu ai dám bắt nạt cô ấy, tôi sẽ khiến cho kẻ đó sống không bằng chết.”
Bọn học sinh đã biết thủ đoạn của Cung Vân Nhất, đều sợ hãi gật đầu.
Lâm Cẩn Nhu trở về ký túc xá thay quần áo sạch sẽ, nằm lên giường ánh mắt trống rỗng nhìn trần nhà.
An Tử Diệc thông qua Hạ Mạt biết được Lâm Cẩn Nhu đã chia tay với Dịch Vong Xuyên, muốn đi giúp cô nhưng đến lớp học của cô thì không tìm được người, liền chạy đến ký túc xá tìm cô.
An Tử Diệc nhìn cửa phòng ký túc xá của Lâm Cẩn Nhu mở rộng, đi vào thì thấy Lâm Cẩn Nhu nằm ở trên giường.
Anh ấy nhẹ tay nhẹ chân đến gần bên người cô, thấy hai mắt cô nhắm chặt, chăn cũng không trùm, tóc cũng ướt sũng, hai hàng nước mắt chưa khô trên gương mặt.
An Tử Diệc đau lòng nhìn cô giúp cô lau nước mắt trên mặt.
Lâm Cẩn Nhu cảm giác có người đang sờ mặt của cô thoáng cái mở to mắt, thấy người trước mắt hoảng sợ vội vàng ngồi dậy.
“Tử Diệc, sao anh lại tiến vào ký túc xá nữ?”
Ký túc xá nữ đều cấm con trai tiến vào, cho nên cô tò mò An Tử Diệc vào bằng cách nào?
“Lén chuồn vào, anh đến lớp học tìm em phát hiện em không ở đó, mới tìm đến đây, tóc cũng chưa sấy sao đã nằm xuống ngủ rồi sẽ bị cảm đấy!” An Tử Diệc cầm lấy khăn mặt trên giường Lâm Cẩn Nhu, đi đến bên người cô dịu dàng giúp cô lau khô tóc.
“Em tự làm!” Lâm Cẩn Nhu run sợ, vội vàng giật lấy khăn mặt trong tay anh ấy tự mình lau.
“Anh tìm em có chuyện gì không ạ?” Lâm Cẩn Nhu sợ hãi không khí trở nên xấu hổ nên tìm đề tài để nói.
***
Các truyện tương tự:, cập nhật full trên nhayho.com
Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!