Mục lục
Mất rồi xin đừng tìm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Từ lúc vừa mới tới, Trương Thiên Thành đã nhận ra thân phận của Phan Bảo Thái, chẳng qua là trước giờ anh không có thói quen chào hỏi người khác nên không thèm nhìn thôi.



Phan Bảo Thái mỉm cười, không kiêu ngạo không siểm nịnh, không sợ hãi không kinh ngạc.



Anh ta vừa nhìn đã nhận ra đây là Trương Thiên Thành, đối phương cũng nhận ra thân phận của anh ta, câu hỏi vừa rồi của Phan Báo Thái cũng không phải là để hỏi anh tên gì. !Vừa rồi, Trương Thiên Thành đã cho anh ta đáp án rồi.



Thấy là chồng trước, Phan Bảo Thái yên tâm.



Anh ta rất tự nhiên đi tới cạnh Vũ Linh Đan, vẻ mặt tự nhiên: "Nếu là chồng trước thì tôi nghĩ Tổng giám đốc Thiên Thành chẳng có quyền gì mà đưa Linh Đan đi cả."



"Thế nào? Ở lại để cầu hôn tiếp à?"



Ánh mắt của Trương Thiên Thành như một con dao găm sắc bén đâm vào người Phan Bảo Thái.



Phan Bảo Thái cười gượng, sờ cằm, thấp giọng nói: "Đương nhiên không phải, ý của tôi là cho Linh Đan quyền lựa chọn cuối cùng, dù sao cô ấy cũng không phải món đồ thuộc về bất kì ai cả, Tổng giám đốc Trương, anh nói có đúng không?" . Truyện Hài Hước



Phan Bảo Thải lo lắng, liên tục nhìn về phía Vũ Linh Đan biến mất, nhìn hai người bước vào thang máy, anh ta không nhịn được quát to một tiếng.



Vũ Linh Đan rõ ràng là không muốn, giằng co trong thang máy những cuối cùng vẫn phải cam chịu.



Phan Bảo Thái vô cùng giận dữ, nện một quyền lên tường, ánh mắt rất tự trách.



Nhân viên công tác ở bên cạnh nhỏ giọng nói: "Anh Bảo Thái, Trái Tim Đại Dương đang được kiểm tra, có thể sẽ cần anh hỗ trợ."



"Tôi hiểu"



Phan Bảo Thải hít sâu một hơi, cố gắng khống chế tâm trạng, nhưng không hiểu sao mũi cứ cay cay.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK