Dụ Khang Trạch giật mình rồi khó hiểu, đùa:
- A Nhiên, có chuyện gì thế? Em lại muốn “động” sao?
Mễ Nhiên bất giác lườm ngúyt nam nhân bên cạnh rồi nằm xuống giường, cô sải cánh tay mình ra rồi vỗ vỗ lên bắp tay, nói:
- Nào, anh nằm xuống đây... Lúc nào cũng là anh ôm chặt em ngủ, hôm nay thử ngược lại
Dụ Khang Trạch thoáng bất ngờ, đảo mắt nhìn một lượt rồi từ từ nằm xuống, Mễ Nhiên chu đáo lấy chăn phủ lên cho cả hai rồi chỉnh chang lại gối nằm, chân cô gác lên vòng bụng Khang Trạch, thử ôm chăđt hắn theo tư thế bình thường tên ác ma này hay o ép cô
Khang Trạch nằm im để mèo nhỏ bên cạnh nghịch ngợm, sau cùng thắc mắc:
- Em định làm gì vậy?
Mễ Nhiên rờ lên cánh môi hắn rồi mím chúng lại chặt, xầm xì:
- Suỵt..suỵt..ngủ ngon, Khang Trạch
Nói rồi Mễ Nhiên vòng tay ôm lấy Khang Trạch trong lòng, ấp ủ khuôn mặt hắn vào đồi núi của mình, bàn tay cô cũng len lỏi vào chân tóc hắn rồi rờ nhẹ như massage. Vòng tay Khang Trạch cũng ôm cô từ sau, nhân cơ hội này mà hít hà hương thơm của vật nhỏ, tuy không biết tại sao nay cô lại nổi hứng đổi tư thế ngủ nhưng dù gì thì đây sẽ là một giấc ngủ ngon với nam nhân này
Sáng hôm sau
Lần nào cũng là Mễ Nhiên sẽ tỉnh dậy trước, một là ngủ đủ giấc, hai là không thể ngủ tiếp. Mễ Nhiên cả đêm kê tay gối cho tên biến thái này nằm ngủ, những tưởng sẽ làm chủ được ai ngờ Dụ Khang Trạch vòng tay ôm siết lại nên khiến cô hấp hối khó thở. Mễ Nhiên nhăn mày rồi vươn vai, bên dưới tên ác ma này vẫn ngủ say, nữ nhân sau cùng liếc xuống nhìn, trông lúc Dụ Khnag Trạch ngủ sâu thì mới thấy được vẻ lành tính của hắn, khuôn mặt tuấn tú với các đường nét hài hòa, đôi mi dài thoạt nhìn sẽ thấy nam nhân là một người dễ tính và hiền lành. Tất cả sẽ phá vỡ đi khi đôi mắt hắn mở ra, con người đen luôn xoáy sâu nhìn về đối phương, gây nên một áp lực vô hình, nhìn chung Dụ Khang Trạch sẽ biến thành một kẻ khác, tàn bạo và hời hợt, lạnh lùng
Mễ Nhiên rờ tay lên khuôn mặt hắn, thủ thỉ:
- Khang Trạch...tên biến thái...
Nam nhân ngủ say nên không động đậy, Mễ Nhiên như con mèo nhỏ yên bình nằm bên cạnh, cô tiếp tục lảm nhảm:
- Tên dê xồm.. tên khốn.. tên đê tiện.. tên khốn nạn...
Mễ Nhiên đặt cho Khang Trạch tất cả những biệt danh đốn mạt nhất, cô tha hồ xỉ vả nhân lúc hắn ngủ, sau cùng cười khì lên thích thú rồi thổ lộ len lén:
- Nhưng không sao... em vẫn quý anh lắm, rất quý
Mễ Nhiên nói ra ngô nghê như trẻ con, bản tính ngại ngùng nên không dám thể hiện tâm tình của mình, ngay cả lời nói bày tỏ tình cảm cũng như trẻ con nói đùa. Bỗng dưng Mễ Nhiên nghĩ ngợi gì đó rồi ôm lấy Khang Trạch trong lòng, đùa đùa:
- À không, thích cao hơn quý... được, em thích anh lắm, rất thích
- Thế đến lúc nào mới được em yêu, Mễ Nhiên?
Mễ Nhiên đang thơ thẩn linh tinh thì giật mình nhìn xuống, Khang Trạch cựa mình rồi ngáp dài một hơi, ánh mắt hắn từ từ mở ra rồi nhìn ngước lên cô, có vẻ trông đợi câu trả lời của nữ nhân. Mễ Nhiên lắp bắp:
- Anh dậy lúc nào thế? Anh còn đương ngủ say kia mà?
Dụ Khang Trạch dụi mắt, đáp:
- Tôi dậy lâu rồi nhưng em ôm chặt quá, thiết nghĩ rời đi sẽ khiến em tỉnh giấc nên thôi nằm im đợi em tỉnh... Tôi nhắm mắt chứ từ nãy em nói gì tôi nghe thấy hết, A Nhiên
Mễ Nhiên méo xệch mặt đi, bắt đầu rút tay kê đầu cho Khang Trạch, cẩn trọng nằm lùi ra xa, thầm nghĩ lại mấy lời xỉ vả vừa rồi thì tên ác ma này nghe được hết rồi còn đâu. Dụ Khang Trạch thẳng thừng nằm chồm lên cô, hai tay chống gọng kìm hai bên, nghiêm túc:
- A Nhiên, mau cho tôi biết đi... làm thế nào để được em yêu?
Mễ Nhiên đỏ lựng mặt lên, miệng chưa mấp máy đáp mà đảo mắt né tránh cái nhìn xuyên thấu của Dụ Khang Trạch. Nam nhân thâm tình nói:
- Chúng ta bên nhau 3 năm, có những chuyện không hay xảy ra..ngay cả lúc bắt đầu mối quan hệ, ấn tượng tôi để lại trong em là cực kì tệ... Nhưng sau đó, thật lòng tôi đã vì em mà cải thiện bản thân thật nhiều, em ghét khói thuốc lá, tôi liền hạn chế và bỏ hẳn... em sợ hãi việc thanh toán, xử lí nhau trong thế giới ngầm, tôi liền để em tránh xa những thứ đen tối trong công việc của mình... em muốn tôi trở thành người làm ăn chân chính, tôi cắt đứt quan hệ với anh em trong giới, anh em từng vào sinh ra tử và bây giờ chúng tôi đã khác nhau, mối quan hệ chỉ xã giao, họ vẫn ngày ngày trong bóng tối và làm những việc ngang tàng trời đất, tôi thì giữ cho mình sự cẩn trọng nhất có thể
Khang Trạch thở dài rồi nhân cơ hội, nói thêm một lượt:
- Có những quy tắc tôi đặt ra nhưng tôi chưa từng nghĩ ích kỉ cho mình, quy tắc tôi ép mình để vừa vặn với em.. còn những việc tôi ép em vào khuôn khổ của ăn uống, sinh hoạt, tiếp thu tri thức,.. đều để hoàn thiện bản thân em.. Mễ Nhiên, em muốn tôi phải làm những gì nữa hãy yêu cầu ra, tôi nhất định sẽ hoàn thành tốt và đợi chờ sự tình nguyện của em..đến với tôi
P/s: các bạn hãy tiếp tục ủng hộ cho mình bằng cách vote truyện, tặng quà cho truyện và đừng quên thả tim cho truyện nha. Cảm ưn mọi người nhìu, ngày mai 20/11 rùi lại lên truyện cho mọi người tiếp nha