• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bắc Thành, cô nhi viện Hoa Mặt Trời toạ lạc tại một miền núi xa xôi vùng ngoại thành.

“Viện trưởng, Hạ tiên sinh cùng Hạ phu nhân sắp đến cô nhi viện rồi. Bọn họ thật sự sẽ nhận nuôi Khương Khương sao ? ”

Một nữ lão sư cột tóc đuôi ngựa mặt đầy chờ mong mà nhìn Cao viện trưởng, viện trưởng cô nhi viện Hoa Mặt Trời.

“Đương nhiên, lần này bọn họ đến chính là để đón Khương Khương về mà”

Cao viện trưởng đứng bên cửa sổ,mặt đầy vui vẻ chỉ tay về phía cô nhóc đang nghịch bùn trong sân chính.

Tiểu cô nương mặc quần áo màu vàng nhạt chất liệu bình thường, đưa lưng về phía các nàng lộ ra cái ót, bím tóc nhỏ cột chắc nhú lên 1 nắm, thoạt nhìn vô cùng đáng yêu.

Nữ lão sư nghe vậy,mặt mày cũng hớn hở hơn. Nhưng ngay sao đó bà lại nghĩ tới vợ chồng Hạ gia muốn nhận nuôi Khương Khương, không khỏi thở dài nhận xét : ”

Haizz. Bọn buôn người quá đáng giận,sau khi con gái của Hạ tiên sinh cùng Hạ phu nhân bị lừa bán,bọn họ cũng đau khổ vằn vặt quá nhiều,bằng không cũng không nghĩ đến việc nhận nuôi một đứa trẻ ở cô nhi viện”.

“Ai nói không phải đâu”.Ánh mắt Cao viện trưởng dừng trên người Khương Khương ngoài cửa sổ nhẹ nhàng nói “Nghe Hạ phu nhân nói, Khương Khương nhìn rất giống con gái bị bắt mất của bọn họ, mặt trứng ngỗng cùng với mắt hạnh tròn xoe”.

“Cho nên hy vọng sau khi đến Hạ gia, có con bé làm bạn Hạ tiên sinh cùng Hạ phu nhân có thể thoát khỏi đau khổ vì mất đi con gái, mau chóng trở lại sinh hoạt bình thường..”

Cao viện trưởng cùng nữ lão sư cảm thán không ngừng, mà ở bên kia tàn hồn Lão tổ tông cương thi tu luyện ngàn năm đang hết sức chăm chú nhìn hậu bối nhỏ đang nghịch bùn, âm thanh già nua mà nghi hoặc hỏi “Khương Khương, rốt cuộc con đang nặn cái gì nha?”

Tiểu gia hoả đang chăm chú nặn bùn nghe Lão tổ tông hỏi, con bé chớp chớp đôi mắt tròn xoe, mi mắt cong lên vì cười bên khoé môi khẽ lộ ra một cái răng nanh nhỏ nhỏ ,mềm mại mà đáp “Khương Khương đang nặn quan tài cho Lão tổ tông ah~”.

Vừa nói tiểu gia hoả vừa mở đôi tay ngắn nhỏ dính đầy bùn ra nơi lòng bàn tay có một cái “quan tài” nhỏ.

Vật phẩm hình chữ nhật màu nâu đất, hình dạng tuy có thô ráp nhưng vẫn nhìn ra đây là một bộ quan tài.

Khương Khương cẩn thận đem quan tài nhỏ đặt trên đất, tay nhỏ khẽ vuốt lên “nắp quan tài”, mắt hạnh tròn xoe cười vui vẻ nói một cách trong trẻo “ Khương Khương muốn ngủ một giấc thật dài trong quan tài nha~”

Lão tổ tông bật cười, không nghĩ tới hậu bối nhỏ đã trọng sinh thành người rồi, nhưng tâm trí vẫn cứ muốn làm một tiểu cương thi.

Chẳng qua bây giờ đang sinh hoạt ở xã hội loài người, nên những điều con nhóc nói cũng khó có thể làm được.

Lão tổ tông nhẹ nhàng bảo “Khương Khương, nguyện vọng được ngủ trong quan tài không thể nói cho người khác bằng không họ sẽ cho là không may mắn, đen đủi, sẽ không thích con nữa”.

Khương Khương mím miệng nhỏ, ngoan ngoãn gật đầu khe khẽ, tóc mái lẫn bím tóc đều rũ xuống, vẻ mặt biểu tình mất mát, đáng thương vô cùng.

Lão tổ tông mềm lòng, nghĩ tới phim điện ảnh, truyền hình về đề tài cương thi của con người, liền trấn an “Khương Khương về sau nếu có thể tham gia đóng phim điện ảnh về cương thi, thì có thể ngủ trong quan tài nha”.

Nghe thế tiểu gia hoả mắt tròn xoe sáng lên,khuôn mặt nhỏ trắng nõn tinh xảo lần nữa lộ ra vẻ hưng phấn, con bé nghiêng đầu nhỏ tò mò hỏi “ Lão tổ tông,ta phải làm sao mới có thể quay phim cương thi nha~”.

Là một hậu duệ cương thi, Khương Khương rất muốn ngủ trong quan tài, đây là nguyện vọng cùng ước mơ của cô.

Theo hiểu biết của Lão tổ tông về thế giới này, nếu muốn đóng phim thì chỉ có thể tiến vào giới giải trí với cương vị ngôi sao nhí,nhưng giới giải trí này đâu phải muốn vào là vào,cái này làm lão phải nhíu mày.

Bất quá vắt hết óc mà nghĩ, lão nhớ lại cốt truyện của thế giới này, vợ chồng Hạ gia nhận nuôi Khương Khương chính là làm đầu tư trong giới giải trí nha cho nên ông nói “Khương Khương chỉ cần con được gia đình Hạ gia nhận nuôi liền có cơ hội quay phim rồi tham gia giới giải trí nha”.

Khương Khương nghe vậy,chớp chớp hai mắt, lông mi nhỏ dài run nhẹ, thanh âm vừa ngọt ngào vừa trầm ấm, con bé nhỏ giọng nói, “Chính là Khương Khương không muốn bị nhận nuôi, muốn tìm được cha mẹ ruột”.

Nhìn tiểu gia hỏa thất vọng, trong lòng Lão tổ tông cũng không chịu nổi mà chua xót.

Bởi vì biết trước cốt truyện thế giới này, ông cũng không muốn cho Khương Khương đi Hạ gia. Rốt cuộc thì mục đích vợ chồng Hạ gia nhận nuôi Khương Khương cũng là vì an ủi cho tâm tình không tốt vì việc mất đi con gái, Khương Khương về đó cũng chỉ là một thế thân mà thôi. Về sau rồi bọn họ cũng sẽ vứt bỏ con bé thế thân này mà thôi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
C
Chuotxinh29 Tháng sáu, 2023 19:32
Mong chờ truyện này. cảm ơn dịch giả nha
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang