Cuối cùng cũng chết rồi!
Hạ Yến Hồi chống gậy đứng trước bia mộ cố sức đẩy quản gia ra, đưa khăn tay lên lau nước mắt ở khóe mắt.
Trên bia mộ là ảnh của một cặp rất đẹp đôi, người đàn ông sáng sủa đẹp trai, người phụ nữ xinh đẹp thanh thuần. Hai người này là cặp vợ chồng mẫu mực có tiếng ở thành phố Hải, từ vườn trường đến váy cưới, từ tóc đen đến đầu bạc, cả đời mặn nồng ân ái. Khoảng thời gian trước còn có người lấy hai người làm nguyên mẫu quay một bộ phim điện ảnh, làm người xem cả nước ngọt ê cả răng.
Hạ Yến Hồi cũng là một nhân vật quan trọng trong bộ phim điện ảnh đó.
Hắn là nam phụ trung trinh, một lòng với nữ chính Tiết Thanh Thanh. Lúc hai người đó cãi nhau, hắn xuất hiện, lúc họ hòa thuận thì âm thầm xuống sân khấu, hơn nữa, còn si tình không thay đổi, suốt quãng đời còn lại đều thầm lặng bảo vệ Tiết Thanh Thanh.
Tất cả mọi người đều cho rằng Hạ Yến Hồi đối với Tiết Thanh Thanh là tình sâu vô cùng, si tâm không đổi, cam nguyện thủ thân như ngọc cả đời. Nhưng thật ra chân tướng chỉ có bản thân Hạ Yến Hồi biết. Từ sau lần bị Tiết Thanh Thanh từ chối, hắn cũng đã không còn thích cô ta nữa. Chẳng qua hắn đã vô tình mất đi khả năng yêu một người lúc nào không hay, mỗi khi nghĩ đến chuyện yêu đương rồi kết hôn, hắn đều cảm thấy không có hứng thú.
Bởi vì mãi không yêu đương kết hôn, nên mọi người bèn cho rằng hắn vẫn còn tơ tưởng Tiết Thanh Thanh. Họ vừa tấm tắc mị lực của Tiết Thanh Thanh, vừa ca tụng tình yêu vĩ đại nhường nào. Cho dù hắn biện giải không biết bao nhiêu lần, người đối diện cũng sẽ lộ ra vẻ mặt tôi hiểu hết mà: Tôi hiểu, không được nói ra, không được ảnh hưởng đến tình cảm của vợ chồng nhà người ta.
Mỗi lần Hạ Yến Hồi nhớ tới vẻ mặt của những người đó, hắn chỉ muốn nói anh thì biết cái khỉ gì! Anh chẳng biết cái chó gì hết!
Cứ như vậy, Hạ Yến Hồi phải đội cái nồi nam phụ si tình độc thân cả đời.
Bây giờ cuối cùng cũng chờ được đến ngày đôi nam nữ này qua đời, hắn đã không kìm được nước mắt kích động.
Hạ Yến Hồi thở hắt ra, hoá ra không khí lại tươi mát như vậy. Hắn bỗng cảm giác bản thân như trẻ ra mười tuổi, toàn thân tràn ngập sức sống, thậm chí còn nghĩ đến một đoạn tình yêu bóng xế chiều.
Quản gia đứng bên cạnh thấy Hạ Yến Hồi lau khóe mắt thì không đành lòng, nên an ủi: “Xin ông hãy nén bi thương, bảo trọng thân thể, bà Tiết dưới suối vàng có ông Lâm che chở, ông ra đi muộn một chút cũng không sao.”
Khóe miệng Hạ Yến Hồi run rẩy.
Hai chữ "
hiểu lầm" đến giờ hắn cũng mệt mỏi không muốn nói nữa rồi.
Hạ Yến Hồi mặt không biểu tình đưa mắt nhìn qua bia mộ, bỏ lại quản gia lo lắng đứng đó, xoay người rời đi. Hắn đi từng bước kiên định rời khỏi mộ viên, chỉ là bóng dáng có phần hiu quạnh, thê lương ảm đạm.
Quản gia thở dài trong lòng, ông Hạ quả là si tình.
Vào nửa đêm, Hạ Yến Hồi "
một mảnh tình si" rời giường không cẩn thận vấp chân ngã, qua đời ngay trong hôm ấy.
Sống tới 80 tuổi vốn đã đủ rồi, Hạ Yến Hồi không còn gì tiếc nuối nữa, nhưng mà! Hắn trôi nổi giữa không trung, nhìn mọi người trong tang lễ đang cảm thán nói hắn thâm tình nhường nào, vì Tiết Thanh Thanh mà cả đời không kết hôn, nay đến chết cũng theo sát không bỏ.
Tôi không phải! Tôi không hề!
Hạ Yến Hồi chửi MMP trong tim (*), tức giận tận trời, dồn sức gào thét, đáng tiếc không ai nghe thấy được.(*) MMP trong tim: Là một từ thông dụng trên Internet. "
Mmp" có nghĩa là cách viết tắt của từ chửi thề "
Mamaipi" trong phương ngữ Tứ Xuyên, có nghĩa là "
mẹ của bạn tham gia vào ngành công nghiệp khiêu dâm ".(*) Câu trên cũng có nghĩa là “Ngoài mặt cười mà trong lòng khó chịu” có thể hiểu là: Đang rất tức giận, rất muốn chửi thề nhưng vẫn phải giữ vẻ ngượng ngùng, lễ độ trên môi.
Mang theo luồng oán khí này, hắn cứ thế trôi nổi vô định, không biết bay bao lâu, hắn bay tới một không gian, nhận ra nơi này có rất nhiều con ma giống mình đang vây quanh một cột sáng không thể nhìn thấy đỉnh.
“Này, người anh em, cậu ở trong quyển sách nào thế?” Một linh hồn tản ra oán khí tới gần Hạ Yến Hồi hỏi.
Hạ Yến Hồi đang sững sờ nhìn cột sáng, nghe vậy thì thân thể bay về phía sau, thấy rõ người tới rồi mới khó hiểu hỏi: “Quyển sách nào là sao?"
Danh Sách Chương: