Hai người mắt đối mắt, mặt đối mặt...
- Thất Nguyệt Y...em đây là đang chơi đùa tôi sao?...Mặt anh đen lại trầm giọng hỏi...
Hành động này của anh là gì chứ...còn nắm chặt tay cô như vậy...
- Buông ra!
Một câu rứt khoát ánh mắt vẫn cương quyết như vậy.
" Còn không phải nhờ ai đó thích đùa giỡn cô sao... đáng hận..."
- Tôi xin lỗi... (╯_╰)....
.........
........
.......
...Cả không gian như tĩnh lặng...
Lúc đầu Hắc Thiên Hàn còn nhìn thẳng vào mắt cô... nhưng rồi cũng cúi mặt xuống như một con cún mắc lỗi...
Tay vốn nắm chắc lấy cánh tay cô cũng buông lỏng dần, khuôn mặt tối sầm...Nói lại lần nữa...
- Tôi xin lỗi... Xin lỗi đã tổn thương em...xin lỗi...
Giọng nói anh có phần run...đầy sự chân thành nói từng chữ. Thất Nguyệt Y cũng cảm nhận được điều anh muốn nói ánh mắt có phần dịu lại...
Xong bầu không khí này cũng bị một giọng cười nham nhở của ai đó phá đám...Sawada Tsunayoshi đứng bên cạnh nhìn cảnh này đưa tay thành nắm lên miệng cười...
" Thật đáng ghét...(¬_¬;)..."
Thất Nguyệt Y liền đưa một cặp mắt sắc hơn dao đưa về sau tặng cho Sawada Tsunayoshi...còn không ngại lấy chân đạp cho anh một cái...
" Cậu xấu tính hơn rồi Du Nguyệt à....Đau quá..........。゚・ (>﹏
Danh Sách Chương: