Mục lục
Bạn trai đột nhiên trở nên đẹp trai
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

1.

Tôi đang chờ Lục Hàng tan học trước cửa lớp anh.

Tiết cuối cùng của thứ sáu, bên ngoài cầu thang cạnh lớp học có khá nhiều người đến chờ người yêu, còn có cả mấy nữ sinh đang chụm đầu thảo luận gì đó.

''Đó là Lục Hàng?''

Nữ sinh buộc tóc đuôi ngựa nhỏ giọng hỏi nữ sinh tóc ngắn bên cạnh.

''Đẹp trai vậy, sao trước nay tớ không biết cậu ấy nhỉ?''

''Nghe nói là mới giảm cân, haiz, chỉ tiếc đã có bạn gái rồi, có trách thì trách chúng ta không có ánh mắt nhìn xa trông rộng như người ta.''

''Bạn gái cậu ấy là ai?''

''Cậu không biết sao? Lâm Xán Nhiên của khoa tranh sơn dầu.''

''...''

Tôi nghe thấy tên tôi, sau đó là một khoảng im lặng.

''Là nữ sinh kia sao, sao cậu ấy lại thích cô ta chứ?''

Có người nhỏ giọng nói.

Tôi không quan tâm nhún vai, đút tay vào túi áo rồi nhìn vào phòng học, Lục Hàng ngồi hàng đầu, anh đang cúi đầu làm lại phép tính.

Ánh hoàng hôn nhẹ nhàng chiếu lên sườn mặt anh, phản chiếu vào đôi mắt màu hổ phách của anh ấy.

Tôi không thèm quan tâm anh có đẹp trai hay không.

Tôi chỉ quan tâm, nếu anh ấy đột nhiên đẹp trai, mọi người sẽ chú ý đến anh ấy, người của tôi sẽ không còn là của tôi nữa.

2.

Mười phút trước khi tan học, tôi bí mật gửi tin nhắn cho Lục Hàng.

Hỏi tối nay anh muốn ăn gì.

Lục Hàng liếc mắt nhìn điện thoại nhưng không trả lời.

Tôi đành phải đợi anh ấy tan học, tiết học cuối cùng trong tuần, học sinh không thể ngồi yên được, giáo viên cũng không tiếp tục kéo dài tiết học.

Cửa lớp vừa mở tôi đã vội vàng chạy về phía anh ấy, nhưng có một cô gái đã ngăn anh ấy lại để hỏi bài.

''Chị em này, chúng tôi đang vội đi ăn cơm.''

Tôi nhìn về phía Lục Hàng rồi lại nhìn bạn nữ kia trả lời.

''Nhưng mà...''

Nữ sinh kia có chút khó xử nhìn anh ấy, ngọn lửa tức giận trong lòng tôi lập tức dâng cao.

‘’Anh không đói.''

Một lúc sau Lục Hàng hạ ánh mắt xuống, cúi đầu viết câu trả lời, kéo dài khoảng cách với tôi.

''...''

Hồi trung học tôi hỏi bài anh ấy cũng không nhiệt tình như vậy.

Giọng hai người thảo luận bài rất nhỏ, giống như đang nói thầm, tôi cũng nghe không hiểu những vấn đề ảo diệu của khoa toán nên tùy ý tìm một chỗ ngồi xuống.

Ánh hoàng hôn che khuất một nửa mặt trời đang lặn, tôi dùng ngón tay vẽ đường nét của Lục Hàng, sau đó vẽ một dấu nhân lớn.

Những cô gái thích Lục Hàng càng ngày càng nhiều, không tốt chút nào.

3.

Cuối cùng họ cũng thảo luận xong câu hỏi cực kì dài dòng kia, tôi thấy cô gái kia còn có ý định đi ăn cơm chung với chúng tôi thì vội vàng kéo tay Lục Hàng chạy đi.

Anh ấy yên lặng đi sau lưng tôi không một lời.

Tôi không biết Lục Hàng rốt cuộc có thích tôi hay không.

Tôi tỏ tình với anh ấy 44 lần, lần thứ 45 anh ấy mới đồng ý với tôi.

Cũng có thể vì bị tôi tỏ tình đến phiền nên anh ấy mới không quan tâm mà đồng ý.

Anh ấy là người trong đầu chỉ có toán học, có suy nghĩ khác lạ cũng không có gì hiếm thấy.

Tôi để tay sau lưng, nói những chuyện thú vị trong phòng vẽ cho anh ấy nghe, anh ấy hơi nheo mắt lại, ánh mặt trời chiều chiếu lên mặt anh tạo thành một lớp ánh sáng nhạt.

Trong lúc tôi líu lo không ngừng về việc có ai đó vụng trộm tô má đỏ cho bức tượng David, anh ấy lên tiếng ngắt lời tôi.

''Ăn gì?''

Giọng vẫn lạnh lùng như trước đến nay.

Tôi nghi ngờ nãy giờ anh ấy không nghe tôi nói gì, chẳng qua cảm thấy tôi phiền phức nên mới ngắt lời tôi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang